Đệ Nhất Danh Sách

Chương 968: Nguy Hiểm Tới Gần

Tại hướng tây bắc của Tả Vân sơn, chiến binh nano không đồng hành cùng La Lam mà theo đường cũ về Khánh thị.
Cách đó hơn ba trăm ki lô mét đã có đoàn xe chờ để tiếp viện bọn họ trên đường về.
Lần này đối với Chiến binh nano mà nói, một mặt là theo ông chủ La tới cứu viện Nhâm Tiểu Túc, mặt khác cũng là một đợt huấn luyện thực chiến của bọn họ.
Số liệu trong lần chiến đấu này của họ đều được ghi lại và được đoàn đội có chuyên môn tiến hành phân tích.
Sau đó dựa vào biểu hiện của chiến binh nano mà lựa chọn phương án huấn luyện cùng chiến đấu thích hợp cho bọn họ.
Các chiến binh nano nhanh chóng tụ hợp với quân tiếp viện, mỗi người chẳng khác nào các mũi tên lao về phía trước.
Vì đánh thắng trận này, tất cả mọi người đều quay về rất nhẹ nhàng.
Thế nhưng quan quân dẫn đầu bỗng dừng lại, chỉ thấy quan quân nâng cánh tay lên, chiến binh nano phía sau lập tức nửa ngồi nửa quỳ chuẩn bị bắn yểm trợ.
"Ngươi là ai?"
Quan quân Khánh thị lạnh giọng hỏi:
"Thông báo thân phận, bằng không thuộc cấp của ta sẽ nổ súng!"
Chỉ thấy đối phương có chút hăng hái đánh giá bọn họ:
"Lần này chiến binh nano hẳn sẽ đủ dùng.
Tuy vẫn hơi ít nhưng rất nhanh nhà xưởng sẽ được dựng lên.
Khi đó sẽ có vô số Chiến binh nano không ngừng được sản xuất."

Quan quân nghe đối phương lẩm bẩm thì trong lòng nhất thời dâng lên dự cảm chẳng lành.
Đối phương cười nói:
"Tự giới thiệu một chút, ta là Linh.
Hiện tại ta tới đón các ngươi, việc xây dựng nhà xưởng nhờ vào các ngươi a.”

Lời còn chưa dứt, 2000 chiến binh nano lập tức lâm vào tình trạng dừng hoạt động.
Qua ba giây, thần sắc tất cả mọi người lập tức khôi phục bình thường.
Chỉ là bọn họ không hỏi Linh là ai nữa, mà bay thẳng vào rừng, không ai biết đến cùng bọn họ muốn đi đâu.
Đồng thời, ở phía Tây Nam có một đoàn xe chở người mới nano mới được sản xuất tới hàng rào 111.
Đoàn xe đi qua công lộ, phía trước có 2 chiếc xe bọc thép mở đường, phía sau có 8 chiếc mô tô, 1 chiếc xe bọc thép bọc hậu.
Cả đoàn xe phòng thủ và khống chế vô cùng chặt chẽ, chiến binh nano trong đội xe thời thời khắc khắc đều cảnh giác để nhỡ có người đột nhiên xuất hiện.
Thế nhưng, trong chớp mắt bọn họ tiến vào một đường hầm, tất cả Chiến binh nano đều tiến vào trạng thái ngốc trệ nhưng trong chớp mắt đã khôi phục bình thường.
Đoàn xe dừng lại lại bên trong đường hầm, tất cả mọi người xuống xe mở rương ra, cầm lấy từng thùng chứa người máy nano lên.
Nhóm chiến binh nano này đứng thành từng nhóm nhỏ, lấy từng thùng đồ rồi nhanh chóng tiến vào sơn dã.
Mãi đến 30 phút đồng hồ sau, bộ đàm trong xe tải vang lên âm thanh truyền tới tư ftrung tâm chỉ huy:
"Báo cáo địa điểm đoàn xe?"
"Tiểu đội A03, báo cáo địa điểm đoàn xe của ngươi!"
Thế nhưng không có ai trả lời hắn, trên xe đã sớm không còn một bóng người.
Kỳ thật, ngay cả Nhâm Tiểu Túc cũng không thể trực tiếp khống chế người máy nano đang ở trong thân thể của người khác.
Nếu hắn muốn dành quyền kiểm soát người máy nano phải chờ đối phương tiến vào trạng thái hôn mê.
Nhưng làm những chuyện Linh đang làm nhìn qua tuy giống Nhâm Tiểu Túc nhưng nguyên lý lại hoàn toàn bất đồng.
Lần Dương An Kinh và Vương Văn Yến phá hủy trụ sở bí mật của Khánh thị để lại nhiều di chứng hơn mọi người vẫn tưởng.
Tựa như lần ở Lạc thành vậy, Vương Văn Yến chỉ cần mang theo một khối thiết bị lớn cỡ bàn tay để kết nối với mạng lưới Thanh Hòa, giúp Linh liền cưỡng ép cướp được bảy vệ tinh.
Mà lần này, hệ thống quân dụng của trụ sở bí mật chẳng khác nào một đại môn, không ai biết đến cùng Linh nắm giữ bao nhiêu thứ sau khi tiến được vào đại môn kia.
Hiện tại, Linh cướp chiến binh nano của Khánh thị.
Những thứ nó nắm giữ lúc này thật sự vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.
Sau khi phát hiện mất tung tích chiến sĩ nano, binh sĩ Khánh thị lập tức báo tin này cho Khánh Chẩn, mệnh lệnh thứ nhất của Khánh Chẩn cắt đứt chặt đứt mạng lưới quân dụng hệ thống.
Khánh thị lại liên hệ với chiến binh nano theo La Lam ra ngoài kia, kết quả này hai ngàn chiến binh này cũng biến mất, cứ như bốc hơi khỏi nhân gian vậy.
Rõ ràng ông chủ La vừa mới liên lạc với bọn họ, nói chiến đấu đã kết thúc.
Sao bây giờ hai ngàn binh sĩ này lại đột nhiên mất chứ?
Lần này rất nhiều tướng lãnh cao cấp của Khánh thị cảm nhận được nguy hiểm đang từ từ tới gần, bọn họ hỏi Khánh Chẩn kế tiếp nên làm như thế nào, thế nhưng vị chủ nhân này cũng không nhiều lời, tựa hồ đang chờ đợi gì đó.
...
Bên trong Lạc thành, hi vọng truyền thông tầng cao nhất của cao ốc của tòa soạn hi vọng.
Giang Tự đang nghiêm túc xem từng chữ từng chữ của một bài viết.
Hắn sợ sẽ bỏ qua lỗi nhỏ gì đó.
Kỳ thật rất nhiều chủ biên của tòa soạn báo sẽ không làm chuyện này.
Họ sẽ để biên tập làm, bản thân sẽ không nhúng tay vào, chỉ lo chuyện quản lý và truyền thông của tòa soạn thôi.
Chỉ là Giang Tự thì khác, hắn rất tỉ mỉ với từng công đoạn một.
Khi hắn xem hết bài viết hắn liền cầm một cái điện thoại lên:
"Kêu Trương phó tổng biên tới đây một chút."

Trước giờ, hắn đều sẽ kêu Kỷ Nhất tới an bài bài viết, nhưng lúc này Kỷ Nhất đang đi cùng Hỏa Chủng, cho nên phó tổng biên Trương Thần Thống làm thay việc của Kỷ Nhất.
Giang Tự lấy áo khoác ngoài từ giá áo, phó tổng biên Trương Thần Thống đi vào xong thì nói:
"Ngày mai cho bài viết này lên trang hai.”

Trương Thần Thống cầm bài viết từ trên bàn lên, đây là một bài viết nói về đại thắng vẻ vang ở Tả Vân sơn của Tây Bắc, hắn ngẩng đầu hỏi:
"Chúng ta vẫn không liên lạc được với Tả Vân sơn, ngài lấy tin tức này từ chỗ nào."

Tâm tình Giang Tự tựa hồ khá tốt:
"Đây là tin tức lấy từ Vương thị, ta cũng không ngờ họ lại đột nhiên cho ta biết tin này.
Quân đoàn viễn chinh đã thảm bại, chúng ta giành được thắng lợi.
Vương thị cũng bắt đầu chuẩn bị thừa thắng xông lên.
Hiện tại một nửa binh lực của Vương thị ở lại trấn giữ Đại Ngưu sơn, một nửa còn lại bắt đầu lùi về phương bắc."

Đây hoàn toàn là một tin tốt, chuyện Hỏa Chủng tan tác đã khiến mọi người bị âm ảnh của chiến tranh bao phủ, luôn lo sợ có tin Vương thị tan tác truyền về.
"Ngài đây là muốn đi đâu?"
Trương Thần Thống cười hỏi.
"Ta tới đại học Thanh Hòa.
Đúng rồi, tối nay báo cho mọi người không cần làm thêm giờ, bận rộn lâu như vậy, hiện tại cũng nên hơi nghỉ ngơi một chút…"
Giang Tự vừa cười vừa nói:
"Bất quá ngươi cũng báo cho mọi người biết không được uống rượu.
Trước khi chiến tranh triệt để chấm dứt, chúng ta còn có rất nhiều tin tức phải thu thập.
Sau khi xác định chúng ta thật sự thắng lợi lại an bài mọi người sau."

"Được rồi…"
Trương Thần Thống cười đáp, bất quá hắn bỗng nhớ tới một chuyện tới:
"Đúng rồi tổng biên, người của Vương thị vẫn chưa đi, đang khách sạn trong Lạc thành của chúng ta.
Mỗi ngày bọn họ đều đúng hạn tới bái phỏng, chúng ta cứ thế này cũng không phải biện pháp tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận