Đệ Nhất Danh Sách

Chương 749: Ba Đồ Phổ Hoàn Mỹ

- Ai là Tiểu Hắc Tử?
Nhâm Tiểu Túc vui vẻ:
- Mặt ai đen thì là người đó.
Nói thật, Nhâm Tiểu Túc cũng chẳng có ý gì.
Chỉ là khi T5036 xuất hiện trước mặt hắn, Nhâm Tiểu Túc thấy toàn thân đối phương đen như mực thì có phần nhịn không được mà muốn trêu chọc.
T5036 cười gằn:
- Sắp chết tới nơi còn có thể bật cười.
Ta đợi xem lát nữa các ngươi có thể cười thế nào.
- Không cần đợi, bắt đầu luôn đi…
Nhâm Tiểu Túc nhìn thoáng qua sắc trời:
- Bằng không đợi trời tối ta không nhìn thấy ngươi nữa.
T5036 nghe vậy thì tức ói máu.
Thế nhưng Nhâm Tiểu Túc nói câu này rất nghiêm túc, T5 đen thùi thế kia, buổi tối hắn mà không nhe răng ra, khả năng hắn sẽ không thấy được đối phương đứng đâu mất.
Như vậy đánh nhau thì lỗ quá rồi!
T5 vung đao tới, muốn lướt qua lão Hứa giết Nhâm Tiểu Túc trước.
Thế nhưng lão Hứa bảo vệ Nhâm Tiểu Túc như hình với bóng, T5 căn bản không có cơ hội tiếp cận thiếu niên.
T5 thầm cảnh giác, hắn không phát hiện được mặt nạ bạc xuất hiện thế nào.
Phải biết, chuyện mặt nạ bạc giết chết T5102 đã sớm truyền ra ngoài.
Tuy bài danh của tên này cao hơn 102 nhưng mọi người đều là T5 mà thôi, 036 cũng không quá mạnh hơn 102 bao nhiêu cả.
Chỉ là 035 không rõ lắm, vì sao mặt nạ bạc lại phải che chở cho thiếu niên này?
Lúc trước, Nhâm Tiểu Túc khống chế lão Hứa dẫn đầu nhóm chạy trốn, giúp năm người họ trở thành mục tiêu nhỏ hơn.
Bất quá sau đó lão Hứa nhanh chóng rời đi.
Khoan nói tới những thứ khác, chỉ mỗi tốc độ của lão Hứa đã sớm có người nào vượt qua được.
Nhâm Tiểu Túc sẽ không thả đòn sát thủ của mình ở ngoài mãi.
Lúc trước Nhâm Tiểu Túc khống chế lão Hứa dẫn đầu chạy trốn, mang đi một nhóm lớn đồng đội, do đó để cho bọn họ năm
Sau khi giết chết T5 khi nãy, Nhâm Tiểu Túc đã để lão Hứa mai phục tại đây, mà hắn chỉ cần đi tới chỗ này là tốt rồi.
- Ta sẽ giải quyết tên này trước, tốt nhất ngươi nên tự sát trước khi ta giết hắn đi.
Bằng không tới lúc đó ngươi muốn chế sẽ không dễ nữa…
T5036 cười lạnh.
Nói xong, hắn liền tập trung chiến đấu với lão Hứa.
Hai bên không ngừng va chạm trên không, thuần túy dùng thể lực để đánh nhau, táo bạo vô cùng.
Rừng cây dần trở nên trần trụi vì cây cối đều bị đổ ngã do cuộc chiến giữa hai người.
Nhâm Tiểu Túc quay đầu nhìn thoáng qua khu vực bắn tỉa khi nãy.
Sau khi lựu đạn trong cạm bẫy được kích nổ, họ đã quay đầu lao về hướng này.
Trong lúc Nhâm Tiểu Túc đang suy nghĩ nên đối phó thế nào, chợ đao ảnh hiện ra trên một tán cây!
Ánh đao sáng như tuyết, giữa bầu trời màu cam như phát ra hào quang.
Cành cây dưới lưỡi đao không ngừng bị chặt đứt, ngay cả không khí cũng chịu lực ảnh hưởng mà tạo thành sóng khí.
Không chờ lưỡi đao tới bên ngoài, thân đao đã cuốn động không gian, khiến tóc tai Nhâm Tiểu Túc bay tán loạn.
Thế nhưng, khi lưỡi đao sắp chém tới Nhâm Tiểu Túc, Nhâm Tiểu Túc hơi cúi đầu luồn qua.
T5 núp trên tán cây nghiên lưỡi đao tấn công, thế nhưng Nhâm Tiểu Túc dồn sức xuống chân, lùi khỏi phạm vi tấn công của đối phương!
Lần này, vì để giết hai tay súng bắn tỉa mà Hỏa Chủng huy động tận hai T5, tổng cộng có tới 3 người!
Do từ lúc ban đầu, Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận đã bắt đầu làm rối kế hoạch của họ nên người chỉ huy sau màn muốn giải quyết hai tai họa ngầm này!
T5 vừa xuất hiện nghiên đao, chỉ thấy thiếu niên đối diện ngẩng đầu lên, màu đỏ như máu lan tràn trong con ngươi đối phương.
Tồi Thành đã mở, Tiểu Hắc Tử đang chiến đấu bỗng thấy áp lực tăng gấp đôi.
Hiện tại hắn phải đối mặt với lão Hứa đã được nhân hai sức mạnh!
Trong lúc Nhâm Tiểu Túc đang muốn lợi dụng 30 giây Tồi Thành đẻ giết T5 thì hắn kinh ngạc nghe được âm thanh Cung điện vang lên.
“Nhiệm vụ: Oan oan tương báo tới khi nào mới dứt.
Thỉnh Ký chủ bày tỏ thái độ hòa bình, cải thiện mối quan hệ với kẻ địch.”

Lúc này, T5019 đứng đối diện có chút hăng hái:
- Dưới đòn đánh lén của ta mà vẫn có thể tránh né, ngươi là người đầu tiên có thể né được.
Phía trên nhất định có hứng thú với gen của ngươi.
Nếu đem ngươi và mặt nạ bạc về, chắc chắn ta sẽ lập công lớn.
Thế nhưng Nhâm Tiểu Túc vẫn thủy chung im lặng, không nói gì.
T5019 đứng đối diện tiếp tục đánh giá Nhâm Tiểu Túc:
- Bất quá ta rất muốn biết, đồng bạn của ngươi đâu.
Chẳng lẽ ngươi biết ngươi sẽ chết nên nhân cơ hội kéo dài thời gian cho đồng bạn chạy thoát à?
Cản bản Nhâm Tiểu Túc không có tâm tư nói chuyện với tên này.
Hắn đang lý giải nhiệm vụ của Cung điện, cải thiện quan hệ với kẻ địch là thế nào?
Đầu tiên là biểu đạt thái độ, tiếp theo là cải thiện quan hệ.
Biến chiến tranh thành tơ lụa à? Nếu trong cấp độ bình thường thì vẫn được đó thôi, nhưng cái Nhâm Tiểu Túc muốn là cấp hoàn mỹ.
Làm bạn? Hắn cảm thấy… không tới nỗi phải như vậy đâu.
Làm anh em? Nhâm Tiểu Túc cảm thấy….
vẫn chưa đủ để đạt tới cấp độ hoàn mỹ.
T5019 thấy Nhâm Tiểu Túc không nói gì thì có phần mất kiên nhẫn:
- Ta hỏi ngươi không trả lời, bạn của ngươi đâu?
Nhâm Tiểu Túc nói:
- Gọi ba đi.
T5019:
- ???
Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, ta nguyện ý làm cha con với ngươi!
“Nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng đồ phổ cấp hoàn mỹ.”

Vào lúc cung điện ban bố nhiệm vụ hoàn thành, tại nơi mà Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận vừa rồi đi ban nãy, người của Hỏa Chủng phát hiện không có ai thì lập tức rời đi.
Hơn nữa, lão Hứa và T5 đã bắt đầu đánh nhau, họ vội lao xuống dốc núi chạy về phía Nhâm Tiểu Túc.
Cho nên không ai phát hiện, Dương Tiểu Cận đang chui ra từ trong một bụi cây sau lưng họ.
Mặt trời dần lặn xuống núi, ánh chiều tà chiếu lên mặt nàng tạo thành hai khái cực sáng tối khác nhau.
Hơi thở.
Dương Tiểu Cận quỳ một chân xuống đất.
Cánh tay cầm Hắc thương ổn định như tượng điêu khắc.
Mặc kệ thế giới xoay vần và gió núi gào thét, ý chí của nàng vững như bàn thạch.
Giết người, đây hẳn là chuyện nàng am hiểu nhất trong đời.
Huống chi còn có người quan trọng hơn cả tính mạng của nàng, dùng chính bản thân người ấy hấp dẫn lực chú ý của kẻ địch.
Nàng không thể thất bại, cũng sẽ không thất bại.
Bóp cò.
Viên đạn bắn vào đầu của nhân viên Hỏa Chủng.
T5019 không còn sức mà nghĩ xem vì sao Nhâm Tiểu Túc phát rồ nữa, bởi vì hắn đã cảm nhận được nguy cơ to lớn đang giáng xuống.
T5 dùng hết sức nhảy sang trái, thế nhưng khi nhảy lên, T5 lại lại thấy thiếu niên nhìn hắn mỉm cười.
Phịch một tiếng, viên đạn bắn vào hông T5019. Động năng dồi dào xuyên qua thân thể hắn, liên tục xoay tròn, phảng phất như có người dùng đao đâm vào sau lưng hắn.
Sau đó vặn chui đao, xoắn nát nội tạng của T5!
Sức sống của T5 cường hãn vô cùng, dù hắn bị thương nặng như thế vẫn thừa sức giãy giụa đứng lên.
T5019 mặc kệ sự sống chết của Tiểu Hắc Tử, một mình chạy trốn.
- Bây giờ muốn chạy, có phải hơi muộn rồi không?
Nhâm Tiểu Túc bước chậm đuổi theo.
T5019 không quan tâm chuyện sau lưng.
Thế nhưng hắn chợt phát hiện phía trước mình xuất hiện một Ám ảnh chi môn, trong đó vang lên tiếng đoàn tàu chạy xình xịch cùng âm thanh kim loại va chạm với nhau.
T5019 không trốn kịp, bị đoàn tàu hơi nước cán nát.
Mười sáu khoang tàu chạy qua người hắn, không ngừng bòn rút, khiến sinh mạng hắn tiêu tán.
Lão Hứa cũng cầm huyết đao đi về.
Nhâm Tiểu Túc mỉm cười nhảy lên đoàn tàu, cùng lão Hứa lao tới chỗ của đội chiến bộ.
Thế nhưng trong mắt Nhâm Tiểu Túc không có đám người này, nơi hắn muốn tới là chỗ ẩn nấp của Dương Tiểu Cận, chỗ đó có cô gái của hắn.
Đột chiến bộ bị đoàn tàu hơi nước đụng thất tinh bát lạc.
Chỉ huy rống to với máy truyền tin:
- Là Vương Tòng Dương, Vương Tòng Dương không hề rời Thánh Sơn! Lặp lại, Vương Tòng Dương không hề rời khỏi Thánh Sơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận