Đệ Nhất Danh Sách

Chương 752: Căn Cứ Thí Nghiệm

- Nhìn người ta rồi nhìn lại chúng ta mà xem…
Trình Vũ ngồi xổm bên cạnh Hương Thảo, tức giận nói:
- Lúc lên kế hoạch ngươi không nói bà chủ, tới nơi chim cũng không thèm ị này làm gì.
Nói Thánh Sơn là nơi chim không ị không hề nói quá chút nào.
Nơi này ngay cả chim cũng chẳng có, bằng không Trình Vũ cũng không tới mức vì một phần lương khô mà phải biểu diễn giạng chân!
May mà họ đã sớm tụ hợp cùng với đám Hương Thảo, phải biết đội mà Hương Thảo dẫn đầu toàn bộ đều là sát thủ của An Kinh tự.
Mọi người giúp đỡ lẫn nhau vẫn đoàn kết hơn đám ngoại nhân kia nhiều.
Vì thế không cần lo chuyện thiếu đồ ăn.
Chỉ là, trong khi Trình Vũ đang ăn lương khô, hắn lại thấy Nhâm Tiểu Túc có người đặc biệt nấu ăn cho hắn thì thiếu chút nữa ném lương khô xuống đất.
Đúng là người so với người giận điên người mà!
Thế nhưng Hương Thảo đưa cho hắn một bình nước ấm, bình tĩnh nói:
- Ngươi so đo với hắn làm gì, nhìn bên kia đi.
Bây giờ đang là lúc ăn sáng, Lý Thần Đàn đang được hơn 100 thành viên Hỏa Chủng phục vụ, hưởng thụ đãi ngộ như đế vương.
Ngay cả rửa mặt hắn cũng chẳng cần động tay.
Nhìn qua bên dòng suối còn thấy được có thành viên Hỏa Chủng đang giặt quần áo…
Hương Thảo nói không sai, so cùng Nhâm Tiểu Túc tính là cái gì, muốn so thì so cùng tên tâm thần này đi.
Trình Vũ rụt cổ:
- Ai dám so với hắn chứ.
Hắn có thể điều khiển mấy ngàn người như chơi.
Nếu ta là hắn, chắc sẽ đi tới một nơi không có ai, thôi miên mấy ngàn người chiếm đất là hoàng đế luôn!
- Hôm qua có người lén rời khỏi đội ngũ…
Hương Thảo nhỏ giọng nói:
- Lúc tụ hợp, phía bên các ngươi có 27 người, phía bên ta có 35 người.
Bây giờ ngươi đếm lại xem, chỉ còn có 51 người thôi.
- Chạy rồi? Lúc này họ có thể chạy đi đâu, đã tới đây rồi mà không vào nhìn xem Thánh Sơn có bộ dạng gì ta tuyệt đối không cam lòng…
Trình Vũ bĩu môi:
- Các ngươi cảm thấy gen của vật thí nghiệm 01 có phương pháp trường sinh bất tử không?
- Ta cảm thấy khả năng cao là thế…
Hương Thảo nói:
- Có người từng xác nhận với Lý Ứng Duẫn của Kỵ sĩ, khi hàng rào 74 bị phá hủy, vật thí nghiệm từng nói đến chuyện này.
Hơn nữa ngươi nghĩ mà xem, chưa kể vật thí nghiệm 01, chỉ nói đám vật thí nghiệm thất bại kia thì chúng cũng đã sống được hơn 200 năm.
Nếu vật thí nghiệm 01 xuất hiện, khả năng cao sẽ tạo ra một sự biến đổi cho thời đại này.
- Chỉ mong hắn đừng xuất hiện thì hơn…
Trình Vũ lắc đầu:
- Ta không muốn lại trải qua sự thay đổi gì.
Bây giờ đang rất tốt, cũng không cần sống lâu quá làm gì.
Kỳ thật suy nghĩ của Trình Vũ cũng là suy nghĩ của đại đa số người trong thời đại này.
Họ không cầu mong có biến hóa gì quá lớn, cứ như bây giờ, sống và phát triển từng ngày đã tốt lắm rồi.
Bất tự thật sự tốt? Có quỷ mới biết đám người trong tập đoàn lại làm ra mấy chuyện quỷ quái gì.
- Không nói tới chuyện này nữa…
Hương Thảo nói tiếp:
- Trong vòng một đêm mà chạy mất 11 người.
Ta nghi ngờ họ không phải người độc hành mà cùng thuộc một tổ chức nào đó.
Trong trận chiến ngày hôm qua, nguyên khí của Hỏa Chủng bị thương nặng.
Cao thủ T5 chết không biết bao nhiêu người.
Phải biết, không phải tất cả T5 đều ở trong Thánh Sơn, họ còn phân tán ở nhiều hàng rào khác.
Hiện tại trong Thánh Sơn e rằng không có bao nhiêu T5 đâu.
Lúc nói những lời này, Hương Thảo cũng không đè nén giọng làm gì.
Hắn không tính lừa gạt ai cả.
Hoặc nói, chính hắn đang muốn mở đầu cho đề tài này để mọi người cùng tham gia thảo luận.
Mà bên cạnh, Nhâm Tiểu Túc nghe có người nhắc tới T5 thì thầm nghĩ có phải bây giờ hắn nên tỏ ra bi thống một chút không.
Dù sao hắn vừa trải qua khổ đau tang tử.
Hắn và T5 kết giao tình phụ tử, người không con thật đúng là đáng tiếc.
Hương Thảo nói tiếp:
- Họ sớm không chạy muộn không chạy, hiện tại phòng ngự của Hỏa Chủng đã giảm bớt thì chạy.
Ta nghi ngờ họ đã chạy tới trung tâm nhằm chiếm tiên cơ trước.
Hương Thảo nói vậy là muốn mọi người nhanh chóng lên đường, không muốn đi phía sau người khác đến mức phải “lượm đồ thừa”.
Thế nhưng Lý Thần Đàn không có chút hứng thú nào:
- Có người vội đi chịu chết, hà tất gì phải đi cùng họ.
Các ngươi không nhìn lại trạng thái hiện tại của mình đi.
Có người mới ăn no, có người hai ngày không ngủ.
Ở trạng thái này thì tranh đoạt cùng người khác thế nào? Các vị tưởng nguy hiểm trong Thánh Sơn đã được giải trừ à? T5 xong rồi thì còn T6.
Hương Thảo phản bác:
- Mười một người này nào phải kẻ ngu.
Nếu họ khởi hành, nói rõ họ đã nắm chắc mấy phần.
Lý Thần Đàn vỗ tay:
- Người thông minh trên đời này không nhiều. Đại đa số mọi người đều quá tự tin, tỷ như ngươi vậy, dám phản bác ta…
Hương Thảo:
- ???
Vào lúc đó, Nhâm Tiểu Túc bỗng đứng dậy và nói:
- Mau lên đường thôi, đừng để Hỏa Chủng có cơ hội bố trí lần nữa.
Chấm dứt trò khôi hài sáng nay tại đây đi.
- Được! Lên đường ngay!
Lý Thần Đàn đứng dậy, lập tức lên đường.
Trong doanh địa, mọi người ngây ngẩn cả người.
Họ nhìn về phía Nhâm Tiểu Túc, sao Lý Thần Đàn nghe lời thiếu niên này quá vậy?
Ác ma thầm thì trong truyền thuyết lại là người dễ bảo như thế? Đến cùng thiếu niên này là ai?!
Hơn nữa, thiếu niên này nói chuyện quá vô lễ.
Chấm dứt trò khôi hài sáng nay? Phải có thực lực thế nào mới dám nói lời cuồng vọng như thế chứ.
Những người này nghe thì cuồng vọng nhưng với Nhâm Tiểu Túc và Lý Thần Đàn mà nói, đây chỉ là một câu trần thuật mà thôi.
Hắn nghĩ thế nào thì nói thế đó.
Trước kia Nhâm Tiểu Túc có lẽ còn không dám lớn lối như thế nên mới trà trộn vào đội ngũ này nhằm đục nước béo cò.
Mà bây giờ, Lý Thần Đàn và đại nha hoàn đều ở đây, có thêm vài tòa Thánh Sơn nữa cũng không đủ để họ phá hủy.
...
Xuất phát từ lúc sáng sớm, tới trưa Nhâm Tiểu Túc đã thấy được mấy tòa kiến trúc từ phía xa:
- Phía trước là căn cứ thí nghiệm của Hỏa Chủng à?
Chỉ thấy mảnh kiến trúc kia không giống những tòa nhà Nhâm Tiểu Túc từng thấy.
Từ trước tới nay, nhà trong hàng rào đều được xây theo phương thức thực dụng dạng hình hộp, rất ít khi có hình thù kỳ quái như thế.
Nhưng căn cứ thí nghiệm trước mắt này lại không giống bình thường.
Có cái hình cầu, có cái hình thanh, còn có nơi chỉ toàn là kính mà thôi.
Chẳng hiểu vì sao, thậm chí Nhâm Tiểu Túc còn cảm thấy mấy tòa nhà trước mặt đẹp đến lạ thường.
Chỉ là thời gian xây dựng hẳn đã rất lâu rồi, rất nhiều bức tường bị tróc sơn, trông có phần cũ kỹ.
Nhâm Tiểu Túc bỗng nhiên nghi ngờ nói:
- Ngoại giới luôn nói Thánh Sơn có nhiều sinh vật kỳ quái.
Thậm chí còn có dực long thời tiền sử bay lượn trên không trung, khiến nơi này cứ như nơi ở của yêu ma quỷ quái vậy.
Thế nhưng các ngươi nhìn đi, trên đường đi, trừ nhện khổng lồ ra thì chẳng còn có gì khác lạ nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận