Đệ Nhất Danh Sách

Chương 753: Sư Đồ

Đám người Trình Vũ lâm vào trầm tư, mọi người từ bốn phương tám hướng tụ hội về Thánh Sơn.
Nếu nơi này thật sự có Dực Long họ phải sớm thấy được rồi.
Từ khi Hỏa Chủng trợ giúp hàng rào 74 tới giờ, rất nhiều người phân vân, liệu Hỏa Chủng có xấu xa như lời đồn không?
Thậm chí cả chủ biên Giang Tự của tạp chí hi vọng cũng không ngoại lệ.
- Các người nhìn bên kia đi…
Nhâm Tiểu Túc chỉ vào một mảnh đất phía xa xa:
- Đó là cánh đồng ruộng a.
Còn có cả bí ngô đã được thu hoạch, trông có vẻ bị bỏ hoang một thời gian rồi.
Trước kia Hỏa Chủng từng trồng trọt tại đây ư? Này đâu phải phong cách làm việc của Hỏa Chủng.
Mọi thứ trước mắt rõ ràng tốt hơn rất nhiều so với những gì Nhâm Tiểu Túc nghĩ về Hỏa Chủng.
Những thứ họ từng tiếp cận có liên quan tới Hỏa Chủng là T5 chuyên đại khai sát giới, lời đồn Thánh Sơn có yêu ma quỷ quái.
Mà bây giờ, tòa kiến trúc trước mắt tràn đầy khí tứ nghệ thuật.
Hơn nữa xung quanh còn có đồng ruộng tươi xanh, trông chẳng khác nào thế ngoại đào nguyên, chỉ là có phần hoang phế mà thôi.
Bấy giờ, bỗng nhiên La Lam nói:
- Các ngươi đều biết từ trước tới nay Khánh thị và Hỏa Chủng bất hòa.
Mà việc nghiên cứu của Hỏa Chủng chưa bao giờ gian đoạn cả.
Trên thực tế, sáu năm nay Hỏa Chủng đã bắt đầu nghiên cứu về gen.
Mà đó họ cũng bắt đầu lấy trộm gen mẫu.
Trong lúc nói chuyện, La Lam nhìn Lý Thần Đàn một cái:
- Ví dụ như vụ trộm mẫu gen ở bệnh viện tâm thần phía Tây nam vậy.
Khác với việc họ mạnh mẽ cướp đoạt gần đây.
Sáu năm trước hẳn thành viên Hỏa Chủng ngươi gặp phải cũng không có lệ khí như hiện tại đúng không.
- Sáu năm trước?
Có người lên tiếng.
Thời gian này theo như La Lam nói dường như là một ranh giới.
Rốt cục khi đó Hỏa Chủng đã xảy ra chuyện gì?
- Có lẽ họ đã thay đổi người lãnh đạo…
La Lam thở dài:
- Cụ thể thế nào thì ta không rõ lắm.
Nhâm Tiểu Túc nhìn về mảnh ruộng cùng quần thể kiến trúc đậm chất nghệ thuật trước mắt.
Hết thảy như đang dần biến mất theo thời gian.
Mọi người bắt đầu đi tới khu nhà kia.
Dần đi tới gần, mọi người thấy xác của nhân viên Hỏa Chủng nằm rải rác trên đường, dường như đã chết được mấy tiếng rồi.
Máu trên mặt đất đã khô lại thành màu đỏ tím.
Hương Thảo ngồi xổm xuống, mở mí mắt người chết:
- Thời gian tử vong khoảng sáu tiếng trở xuống.
Kỳ thật cách phán đoán rất đơn giản, Hương Thảo là sát thủ chuyên nghiệp đương nhiên am hiểu về phương diện này.
Giác mạc của người chết sẽ dần đục ngầu, thẳng tới sau 36 tiếng thì độ đục ngầu sẽ đạt tới mức nhất định.
Thậm chí còn không thấy rõ con ngươi đâu nữa.
Cho nên, mọi người có thể căn cứ vào độ đục của giác mạc để phán đoán thời gian tử vong dưới tình huống không có dụng cụ hỗ trợ.
- Hương Thảo nói đúng, những người rời đi hẳn đã tiến vào căn cứ thí nghiệm.
Hơn nữa thủ đoạn của họ rất quỷ dị, những người này chết không có dấu hiệu giãy giụa, nói rõ thủ đoạn đánh lén của đối phương cực kỳ cao siêu…
Trình Vũ nói:
- Phải biết nhân viên Hỏa Chủng nơi này ít nhất cũng là T3, thậm chí còn không thiếu T4.
Đám Nhâm Tiểu Túc không gấp nhưng những người khác thì lòng nóng như lửa đốt.
Phải biết, họ tới đây là để cướp đoạt đồ vật hoặc tư liệu, hoặc vật thí nghiệm 01.
Dù sao Thánh Sơn của Hỏa Chủng chẳng khác nào bảo khố khiến tất cả tập đoàn thèm chảy nước miếng cả.
Hiện tại họ lại phát hiện có người nhanh chân hơn thì sao không vội cho được.
Quay về mà không mang được gì thì biết nói thế nào với phía trên.
- Vào đi thôi…
Lý Thần Đàn buông tay:
- Vừa vặn có người hỗ trợ mở đường.
Đội ngũ nhanh chóng tiến vào khu vực.
Ban đầu mọi người rất cảnh giác nhưng dần dà cả bọn phát hiện những nơi họ đi qua đều không còn người sống.
Thành viên Hỏa Chủng đều chết hết cả rồi.
Lực lượng với mấy trăm T3 trở lên cứ thế được giải quyết một cách nhẹ nhàng.
Hơn nữa trên thi thể của thành viên Hỏa Chủng còn chẳng có tí vết súng nào.
Xem ra đại đa số đều bị giết bằng vũ khí lạnh.
Một ít thành viên Hỏa Chủng còn không có cơ hội mở chốt an toàn nữa.
Còn có vài thành viên Hỏa Chủng chết có chút kỳ dị.
Họ không có vết thương, không bị bầm máu, tụ huyết gì cả.
Cứ như đột nhiên chết đi vậy.
Thi thể khắp nơi, máu chảy dài vào tận sâu trong khu kiến trúc.
Mọi người có phần khó mà tin được:
- Rốt cục 11 người này có lai lịch ra sao mà đủ khả năng giết hết mọi người trong căn cứ thí nghiệm này.
Ban đầu, Hương Thảo cũng như Lý Thần Đàn, không tin 11 người này có thể làm nên trò trống gì.
Sở dĩ hắn bảo mọi người nhanh chân đề phòng bị người khác cướp sạch đồ tốt, kỳ thật chỉ để mọi người nhanh chóng khởi hành thôi, tiếp tục hoàn thành kế hoạch bà chủ đã giao mà thôi.
Nhưng bây giờ chuyện ngoài ý muốn diễn ra, 11 người rời khỏi đội ngũ còn mạnh hơn so với họ tưởng.
Có thể tiêu diệt hàng phòng ngự cuối cùng của Hỏa Chủng?
Những người này rốt cục là người của thế lực nào?
Vương Uẩn trái lo phải nghĩ đều đoán không ra.
Dường như…. 11 người này rất quen thuộc địa hình căn cứ thí nghiệm.
Phải biết, người ngoài không đủ năng lực điều tra nơi đây, dù là Khánh thị cũng không làm được.
Bài trừ hết thảy khả năng, đột nhiên Vương Uẩn ngây người.
Chẳng lẽ đây là người của Hỏa Chủng?
Tuy không biết vì sao nhưng Vương Uẩn cảm thấy đáp án này rất hợp lý, loại trừ hết những đám án khác cũng chỉ còn đáp án này là thích hợp nhất.
Đoàn người nhanh chóng đi tới trung tâm khu nhà.
Nơi đó có một tòa tháp lớn cất giữ DNA đứng sừng sững.
Trong một quần thể kiến trúc kỳ quái, nó là cái bắt mắt nhất.
Khi họ đi tới dưới kiến trúc kia, mọi người không khỏi sửng sốt.
Chỉ thấy một cỗ thi thể nằm chỉnh tề ở dưới chân tháp.
Một người trẻ tuổi ngồi xếp bằng kế bên thi thể, đầu đội vòng kim cô, hai mắt nhắm nghiền.
Người trẻ tuổi phảng phất như đang thiền, mắt điếc tai ngơ không thèm để ý tới đám Nhâm Tiểu Túc.
Nhâm Tiểu Túc kinh ngạc nhìn đối phương, nhất thời không biết nên nói gì.
Lý Thần Đàn đứng bên cạnh Nhâm Tiểu Túc.
Hắn và Nhâm Tiểu Túc kỳ thật đã lường trước họ sẽ gặp được bản sao của người kia ở chỗ này.
Tựa như Dương Tiểu Cận nói, nếu Hỏa Chủng chỉ có thể phục chế vài siêu phàm giả thì họ nhất định sẽ dùng thủ đoạn có hạn này để khai sáng những năng lực có khả năng vô hạn.
Trong thời đại Chư thần quật khởi này chỉ có hai người có thực lực nổi bật nhất.
Đó chính là Lý Thần Đàn và Trần Vô Địch.
Nếu Hỏa Chủng có được gen của hai người này thì có đạo lý gì phục chế Lý Thần Đàn mà không phục chế Trần Vô Địch kia chứ.
Mà Trần Vô Địch này cũng không khiến Hỏa Chủng thất vọng.
Mười một người dễ dàng phá hủy phòng tuyến của Hỏa Chủng nhưng bị bị Trần Vô Địch chặn đứng tại đây.
Trên người bản sao của Trần Vô Địch không có một chút vết thương hay chật vật gì.
Mà thi thể mười một người kia thì tàn tạ tới mức giật mình.
Trần Vô Địch nhắm mắt nói:
- Hành trình của các vị chấm dứt ở đây rồi.
Các vị nên nghỉ ngơi thôi.
Thanh âm của hắn bình tĩnh như một cái giếng cổ không chút ba động.
Hoặc giả, càng giống thần linh từ khi vừa sinh ra đã vứt bỏ hết thảy tình cảm của con người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận