Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1126: Hướng Dẫn Viên Du Lịch

Lúc này, trong lò rèn vẫn là bốn người như cũ.
Trần Trình giúp thợ rèn kiểm tra thương thế một chút, kết quả phát hiện hắn không sao, chỗ bị Nhâm Tiểu Túc đánh khi nãy chỉ có một cái dấu đỏ.
"Thật sự không sao?"
Trần Trình hỏi.
Cách Lực Tư gật gật đầu:
"Ra tay rất tinh chuẩn, lúc ấy ta cảm giác thở không được, ho khan nhưng sau đó thì ổn rồi. Tin ta, người này khống chế sức mạnh thân thể vô cùng lợi hại. Dù là giác đấu sĩ lợi hại nhất Đô Thành cũng chưa chắc làm được như hắn.”
Vị thợ rèn Cách Lực Tư này từng là giác đấu sĩ ở Đô Thành. Giác đấu sĩ nơi đó chia thành hai loại.
Một là tôi tớ cùng người hầu cận trong gia tộc Vu Sư, các Vu Sư không muốn gặp nguy hiểm trong quá trình chiến đấu nên để giác đấu sĩ đại diện mình, muốn dùng họ để tranh đoạt vinh quang gia tộc.
Nói vậy êm tai chứ thật chất các Vu Sư chỉ muốn dùng họ làm bàn cược đánh bạc mà thôi.
Thắng, Vu Sư sẽ giữ lại một nữa, nữa còn lại đổi thành thẻ bạc đánh tiếp.
Loại này bình thường sẽ nhận được vinh quang từ Vu Sư, chiến đấu vì Vu Sư. Nhưng nếu trong quá trình chiến đấu mà thất bị sẽ bị Vu Sư vứt bỏ ngay.
Loại giác đấu sĩ thứ hai là thuộc dân tới bước đường cùng mới tự nguyện trở thành giác đấu sĩ. Có thể là đánh bạc thua tiền, có lẽ thể là cần tiền gấp, dù sao cũng tự nguyện bán mình cho trường giác đấu.
Bọn họ không ngừng chiến đấu cho đến chết.
Bản thân Cách Lực Tư vốn là cái thợ rèn, vì kiếm tiền chữa bệnh cho phụ thân đã bán mình làm giác đấu sĩ, từng là giác đấu sĩ nổi danh nhất Đô Thành lúc ấy.
Về sau hắn được người đứng đầu tổ chức thợ săn tiền thưởng cứu ra, an bài làm người quản lý phòng an toàn tại Vaduz.
Cách Lực Tư rất cảm tạ người này, cũng rất hưởng thụ cuộc sống an nhàn hiện tại.
Nhưng hưởng thụ an nhàn không có nghĩ hắn bỏ phí năng lực chiến đấu của mình. Trên thực tế, nếu bây giờ Cách Lực Tư quay lại làm giác đấu sĩ, hắn vẫn có thể bách chiến bách thắng như cũ.
Kết quả, Cách Lực Tư tự tin như thế lại bị Nhâm Tiểu Túc đánh cho không sức hoàn thủ.
Cách Lực Tư nói:
"Đối phương dùng phương thức chiến đấu ta tự tin nhất để đánh bại ta dễ như trở bàn tay.”
Trần Trình và An An nhìn nhau:
"Có khi nào do ngươi không phòng bị thì hắn đột nhiên xuất thủ không?"
"Sẽ không… "
Cách Lực Tư nói:
"Ta xác định dù ta phòng bị thì vẫn vậy.”
Nói xong, Cách Lực Tư viết mấy dòng chữ lên một tờ giấy nhỏ, buộc vào chân chim bồ câu.
Hắn nói với An An:
"Bây giờ chưa thể thả bồ câu đưa tin, phải đợi sáng mai, bồ câu xung quanh thánh đường bay lên thì bồ câu của chúng ta mới lẫn vào được. Vậy mới không khiến người khác chú ý."
"Ừ… "
An An gật đầu.
Cách Lực Tư đột nhiên hỏi:
"Đến cùng thiếu niên này muốn làm gì, sao bỗng nhiên lòi ra cao thủ lợi hại như thế?"
An An bĩu môi không phục:
"Lợi hại cái gì, khi thổ phỉ tập kích thương đội, hắn chỉ biết trốn sau xe ngựa không dám động đậy cùng Mai Qua?"
"Thật sao?"
Cách Lực Tư nghi hoặc hỏi:
"Nhìn thân thủ của hắn, đối phó thổ phỉ không khó lắm a."
"Thực lực là một chuyện, can đảm là một chuyện… "
An An cực kỳ tức giận, vừa rồi nàng bị người coi như chim cút thật sự quá khuất nhục rồi. Nàng biết bản thân chỉ đang nói nhảm, nhưng thật sự nhịn không được…
Bấy giờ, một âm thanh quen thuộc vang lên từ ngoài cửa:
"Ngươi đang nói ta sao?"
"Nha!"
An An quay đầu lại thì bất ngờ thấy Nhâm Tiểu Túc im lặng đứng trước cửa đã được một lúc:
“Tại sao ngươi lại quay về!"
Trong lúc nói xấu người ta lại bị người ta nghe được thì thật sự rất quê nha!
Đương nhiên Nhâm Tiểu Túc không thể nói hắn bị lạc đường nên cười giải thích:
"Ta sợ các ngươi bị gia tộc Berkeley bắt đi nên đặc biệt trở về hộ tống các ngươi, cảm động không?"
An An độc miệng nói:
"Tin ngươi mới là lạ, ngươi sợ chúng ta đi mật báo à!"
"Ta không sợ… "
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Đi thôi, ta còn phải ăn cơm nữa."
Trần Trình cùng An An nhìn thoáng qua trường kiếm gác trên cổ bọn họ, chỉ có thể cố nén giận...
Nhâm Tiểu Túc thấy hai bên đã hiểu nhau mới đưa hai thanh trường cho Cách Lực Tư.
Trên đường trở về, Trần Trình đột nhiên hỏi:
"Bây giờ Trung Thổ có bộ dáng gì? Ta nghe nói Trung Thổ rất yếu."
"Yếu?"
Nhâm Tiểu Túc cười cười:
"Cho nên mười bảy năm trước, cứ điểm 178 vốn yếu thế trong miệng các ngươi đã đánh bại quân đội của vương quốc Vu Sư?"
"Đánh bại?"
Trần Trình sửng sốt một chút:
"Không phải thắng lợi sao?"
Nhâm Tiểu Túc cười lạnh:
"Ai nói?"
"Hoàng thất tuyên bố với bên ngoài, nói cứ điểm 178 đã nhận được giáo huấn. Bất quá lần này hoàng thất từ tâm nên không đại khai sát giới….. "
Trần Trình đáp.
"Đúng là không có sĩ diện, vậy mà cũng dám bịa… "
Nhâm Tiểu Túc nói.
Lúc trước cứ điểm 178 đúng là rơi vào thế yếu, chung quy muốn phục hưng quân sự cũng cần chục năm.
Nhưng một khi quân sự Trung Thổ hồi phục, vương quốc Vu Sư tuyệt đối không thể chống lại. Tràng cảnh 17 năm trước đúng là thảm nhưng cứ điểm 178 vẫn giành được thắng lợi đó thôi.
Mà tổ chức Vu Sư cùng hoàng thất vì duy trì thanh danh của mình lại lựa chọn xuyên tạc sự thật.
Nhâm Tiểu Túc nhìn thoáng qua Trần Trình:
"Vào 17 năm trước, Trung Thổ đã thắng lợi. Hơn nữa Trung Thổ mạnh hơn các ngươi tưởng nhiều. Không nói quân sự, chỉ mỗi công nghiệp cơ sở cùng xây dựng thành thị đã bỏ xa vương quốc Vu Sư vài con phố."
Trần Trình tới:
"Trước kia phụ thân từng nói về Trung Thổ, bảo nếu có cơ hội sẽ tới xem."
Nhâm Tiểu Túc cười tủm tỉm:
"Nếu ta biết được hiện tại tổ chức các ngươi đang trong tình trạng gì. Nói không chừng còn có thể cho các ngươi tới cứ điểm 178 ở Tây Bắc tham quan một chuyến.”
An An đột nhiên hỏi:
"Ngươi ở Trung Thổ có thân phận gì?"
Nhâm Tiểu Túc nhếch miệng cười:
"Ta sao? Chỉ là một người làm tình nguyện của Tây Bắc thôi.”
"Chỉ biết nói dối… "
An An thầm nói: "Đúng rồi, rốt cuộc vì sao ngươi quay lại?”
Nhâm Tiểu Túc nghiêm túc nói:
"Vaduz là trọng trấn phía nam, ta sợ hai ngươi các ngươi xảy ra chuyện ngoài ý muốn."
An An nghi ngờ:
"Chú không phải ngươi không biết dịch trạm ở đâu à?"
"Ha ha ha ha ha, sao có thể?"
Nhâm Tiểu Túc cười to nói:
"Nhâm Tiểu Túc ta hành tẩu giang hồ, sao có thể phạm phải loại sai lầm cấp thấp này?"
An An lập tức xác định, con hàng này vì không biết đường tới dịch trạm nên mới quay về, xem nàng và Trần Trình như hướng dẫn viên du lịch a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận