Đệ Nhất Danh Sách

Chương 655: Bất Quy Tắc


Hứa Khác không ngờ khi hắn bị thập diện mai phục lại đột nhiên có người xông vào giữa đám người nói với hắn, tin tưởng đối phương.
Kỳ thật Hứa Khác rất muốn nói người này không nên tới, chỉ cần hắn chết đi, mọi chuyện sẽ được giải quyết, ngươi có nha hoàn, lại có người ngươi thích, hà tất phải tới đây chịu chết với ta.
Trong ánh đèn nê ông lấp lánh, khoảnh khắc thấy được nụ cười của đối phương, hắn bỗng cảm thấy hôm nay hẳn bản thân sẽ không chết.
Tin tưởng? Hắn chọn tin!
Thời khắc này rất giống có người kéo hắn lại trước khi Hứa Khác chuẩn bị rơi vào vực thẳm và nói:
- Không cần lo, ta sẽ thay ngươi đập nát vực thẳm này!
Đây là lần đầu tiên Hứa Khác có được loại cảm giác này. Khi hắn là người cầm quyền Thanh Hòa, nào có lúc cần người khác trợ giúp?
Nhưng Hứa Chính đã làm người cầm quyền Thanh Hòa rất lâu rồi, vì thế cuối cùng hắn lựa chọn việc một mình đối mặt với kẻ thù, cũng đã quen tự thân đối mặt hết thảy.
Hôm nay, dường như Hứa Khác đã tìm về cảm giác lúc trước. Là cảm giác Kỵ Sĩ kề vai tác chiến, tuy Nhâm Tiểu Túc không phải Kỵ Sĩ.
Chỉ là, Nhâm Tiểu Túc một mình lẻ loi, làm sao có thể đối mặt với ngần này siêu phàm giả?
Trong lúc Hứa Khác đang suy nghĩ, tiếng còi tàu hỏa cùng âm thanh kim loại va chạm vang dài trong đêm!
Tất cả mọi người bỗng quay đầu lại, một đoàn tàu hỏa xông tới từ trong hắc ám vô biên. Đầu tàu phụt lên khói đen, cứ như quái thú đột ngột xuất hiện!
Đường sắt dần xuất hiện phía trước đoàn tàu, âm thanh sắt thép va chạm như đánh vào lồng ngực mỗi người, khiến tim họ muốn vọt ra ngoài.
Tốc độ của đoàn tàu hơi nước dần tăng tới cực hạng, vì đoàn tàu xuất hiện bất ngờ mà chỉ trong nháy mắt đã tông ngã hơn 10 người!
Hứa Khác ngây ngẩn cả người, hắn không ngờ mọi chuyện lại xảy ra thế này. Đây là năng lực của Nhâm Tiểu Túc? Không đúng, hắn đã sớm nghe người nhắc về năng lực này, người sở hữu năng lực này tên là Vương Tòng Dương kia mà!
Trong sự hoảng hốt của đám người, Nhâm Tiểu Túc lần nữa xông vào thập diện mai phục, một bước của hắn đã vọt tới phía trước 10m.
Chỉ huy binh sĩ quát to với máy truyền tin:
- Nổ súng!
Súng ống lạnh băng dần được lên đạn, không ngừng bắn ra tia lửa cùng đạn. Viên đạn xuyên qua nòng súng, nhanh chóng xoay tròn!
Lúc binh sĩ muốn dùng súng ống tấn công Nhâm Tiểu Túc thì phát hiện đối phương di chuyển cấp tốc, chỉ chớp mắt hắn đã ở chỗ khác.
Cùng lúc đó, Nhâm Tiểu Túc bắt một siêu phàm giả ngăn trước mặt. Súng đạn dày đặc không thương tổn gì được Nhâm Tiểu Túc mà ngược lại họ còn tự giết đồng đội của mình!
Vô số viên đạn khiến siêu phàm giả nọ bị bắn chẳng khác nào một tổ ong, chết không nhắm mắt.
Binh sĩ thấy một màn này không khỏi cả kinh. Vừa rồi họ chỉ mới chớp mắt chút xíu mà nhìn lạ đã thấy Nhâm Tiểu Túc bắt siêu phàm giả làm lá chắn rồi!
Giờ khắc này, Nhâm Tiểu Túc một tay cầm Hắc đao, một tay nắm lấy siêu phàm giả đã chết, lao vào thiên quân vạn mã như một con tốt hung hãn. Mà siêu phàm giả xung quanh bị hắn bắt được lại biến thành lá chắn cho hắn.
Đó là siêu phàm giả a, vậy mà đối mặt với Nhâm Tiểu Túc lại chẳng có tí năng lực phản kháng nào. Nhâm Tiểu Túc nắm lấy đối phương chẳng khác nào gà mẹ bắt gà con!
Bắt lấy siêu phàm giả là cách mà Nhâm Tiểu Túc đã suy nghĩ tỉ mỉ. Dưới tình huống chống chọi lại mưa bom bão đạn mà không có thiết giáp là không được. Nếu hắn đã có con dao sắc bén nhất thì hiện tại phải tìm một tấm lá chắn ổn định nhất!
Sở dĩ hắn chọn siêu phàm giả cũng vì tố chất thân thể cường đại của họ!
Binh sĩ của tập đoàn nhanh chóng tạo thành trận hình phòng ngự lùi về phía sau, tránh đi sức ép của Nhâm Tiểu Túc. Một viên đạn bắn trúng vào thân đao, mang theo phản lực bị đẩy ngược, bắn vào trán một binh sĩ khác.
Một màn này khiến mọi người chấn kinh, họ không biết đây là Nhâm Tiểu Túc cố ý hay chỉ đơn giản là trùng hợp.
Khi Nhâm Tiểu Túc sắp sửa xông vào đám người thì trong chớp mắt, một siêu phàm giả nhảy tới từ phía sau, tay kết ấn hình thù kỳ quái.
Chiến đấu giữa hai siêu phàm giả là việc cực kỳ hung hiểm. Nếu người không biết năng lực của đối phương là gì thì sao mà đề phòng.
Kỳ thật phần lớn trận chiến của siêu phàm giả, điều đáng sợ nhất là năng lực bị kẻ địch khắc chế. Giống như siêu phàm giả điều khiển hồng đao ám toán Nhâm Tiểu Túc vậy. Đối phương đột ngột hóa hồng đao thành chất lỏng. Nếu Nhâm Tiểu Túc không có người máy nano thì e rằng siêu phàm giả nọ đã ám toán thành công.
Cho nên, khi phải đối mặt với siêu phàm giả, Nhâm Tiểu Túc đều hết sức cẩn thận. Vì hắn không biết đến cùng giữa hắn và đối phương, năng lực của ai mạnh hơn?
Đương nhiên mạnh nhất vẫn là súng ngắm.
Siêu phàm giả vừa hoàn thành thủ ấn, hào quang hình hoa sen tỏa ra. Chẳng biết từ khi nào Hắc đao trên tay Nhâm Tiểu Túc đã hóa thành một cây súng đen. Căn bản không chờ siêu phàm giả này tiếp cận thì tiếng súng đã vang lên, bắn siêu phàm giả bay về phía sau.
Nếu nhìn gần, nòng súng của Nhâm Tiểu Túc to gần bằng một khẩu pháo!
- Đâu chỉ có các ngươi mới biết dùng súng…
Nhâm Tiểu Túc cười lạnh.
Trong lúc nói chuyện, súng đen trên tay nháy mắt biến thành súng máy hạng nặng. Giá đỡ súng tưởng chừng nặng nề nhưng vào tay Nhâm Tiểu Túc lại nhẹ như không!
Đây là hỏa lực mà hắn lấy được từ cuộc chiến với Tông thị. Nhâm Tiểu Túc bóp cò, cơ quan trong súng máy hoạt động điên cuồng. Vô số viên đạn được bắn ra, chỉ trong vòng vài giây đã đánh tan nát đội chiến bộ của đối phương!
Trong đó, thậm chí còn có siêu phàm giả trúng đạn vì không kịp tránh né!
Chỉ đáng tiếc là Nhâm Tiểu Túc không cách nào đổi hộp đạn cho súng nên sau khi súng hết đạn chỉ có thể đổi sang vũ khí khác.
Rất nhiều người thấy thế thì không khỏi bối rối. Họ chưa từng gặp qua siêu phàm giả nào quỷ dị như thế, có thể thoải mái thay đổi vũ khí tùy theo ý thích… Hơn nữa đối phương còn có lựu đạn!
Đã là siêu phàm giả còn biết dùng vũ khí nóng!
Chuyện này được được Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ cẩn thận. Một chọi một thì Hắc đao mạnh hơn, thế nhưng khi số lượng quân địch quá nhiều thì vũ khí nóng lại có hiệu quả gần như tuyệt đối.
Ai quy định siêu phàm giả không thể dùng vũ khí nóng? Nhâm Tiểu Túc biết cách sinh tồn nơi hoang dã, mà quy tắc nơi đó chính là không có quy tắc!
Dùng vũ khí gì, giết người nào đều phải biến hóa tùy tình huống, nhưng mục đích chung vẫn là giết chết kẻ địch!
Người chỉ huy ở hậu phương chăm chú nhìn động tác của Nhâm Tiểu Túc. Súng ống không cách nào đột phá “khiên người” của đối phương. Bắn đối phương không chết còn bị tổn thất người
Sau một khắc, sắc mặt chỉ huy đại biến:
- Tránh ra, là thuốc nổ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận