Đệ Nhất Danh Sách

Chương 764: Thượng Vị


Khi Vương Uẩn vào hàng rào thì rất nhiều đại nhân vật trong Khổng thị cũng biết tin hắn đã quay về. Vì thế, nhóm đại nhân vật này ôm tâm tình xem náo nhiệt, quan sát Vương Uẩn và hai người cạnh tranh khác người sống ta chết ngồi lên chức người quản lý.
Cuộc tranh đoạt này đã giằng co được một tháng, vốn chỉ còn 3 ngày nữa là có kết quả. Ai dè Vương Uẩn lại đột nhiên trở về, khiến tiết mục này càng thêm phần đặc sắc.
Có người nói khi Vương Uẩn tiến vào hàng rào, trên người dính đầy máu.
Nhưng khiến mọi người ngoài ý muốn là Vương Uẩn không lập tức đi gặp người đứng đầu Khổng thị mà sau khi rời khỏi phòng an toàn, hắn lại đi tới phòng giam cơ mật!
Ngay cả đối thủ cạnh tranh của Vương Uẩn cũng không biết hắn muốn làm gì. Lần này Vương Uẩn trở về, bộ dáng thật sự rất khác thường.
Trưởng phòng tình báo phòng 1 cười nói:
- Hẳn vật thí nghiệm 01 rất mạnh, nó sẽ không chịu đi cùng Vương Uẩn về đây làm chuột bạch đâu. Tỷ lệ hắn thành công là rất thấp. Bất quá chúng ta không thể lơ là. Đi, xem thử hắn tới phòng giam cơ mật làm gì.
Bấy giờ Vương Uẩn đã tới nơi. Lần này chẳng ai ngăn hắn lại cả, Vương Uẩn một đường thuận lợi đi vào.
Thân là trưởng phòng phòng tình báo số 2, quyền lực của Vương Uẩn lớn tới dọa người. Đây cũng là nguyên nhân rất nhiều người kiêng kỵ hắn.
Cấp dưới Vương Uẩn ở một bên nói:
- Trưởng quan, người của Hỏa Chủng đã được chuyển tới phòng thẩm vấn. Đây là thành viên T4 của Hỏa Chủng. Y rất cứng rắn, không chịu nói chuyện gì cả. Chúng ta có cần chuẩn bị dụng cụ hành hình cho ngài không?
- Không cần đâu…
Vương Uẩn lắc đầu:
- Ta không tới để thẩm vấn hắn. Các ngươi ở bên ngoài quan sát, không được để bất kỳ ai tiến vào, tắt máy thu hình đi.
Cấp dưới lập tức đi tìm ngục trưởng yêu cầu tắt máy giám sát đi. Tuy điều này là phá vỡ quy định vốn có nhưng không sao, trong tay Vương Uẩn có nhược điểm của giám ngục trưởng, chút việc nhỏ này không tới mức không làm gì được.
Vương Uẩn đợi camera đã tắt mới đẩy cửa tiến vào phòng thẩm vấn.
Đèn chân không có chút chói mắt, bên trong là T4 đang ngồi bất động. Bị giam giữ thời gian dài và không ngừng thẩm vấn khiến hắn mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần.
T4 thấy có người vào thì thần sắc cũng chẳng chút nào biến hóa:
- Hôm nay lại muốn hỏi gì?
Vương Uẩn không nói lời nào, chỉ lấy một máy ghi âm ra, bên trong là file thu âm nội dung tài liệu trong ổ cứng.
Sau một lúc, Vương Uẩn ấn nút, âm thanh kỳ quái phát ra trong không khí. T4 nghe được âm thanh thì nét mặt nghi hoặc. Dường như đang nghi hoặc không biết Vương Uẩn muốn làm gì.
Thế nhưng một giây sau, thành viên Hỏa Chủng đột nhiên mất đi tri giác, ngã sang một bên sùi bọt mép!
Vương Uẩn đứng dậy vạch mí mắt đối phương lên, xác nhận đối phương thật sự đang hôn mê thì đứng dậy, hít một hơi dài rồi rời khỏi phòng thẩm vấn
- Trưởng quan…
Thuộc hạ đứng bên ngoài nghi ngờ nhìn Vương Uẩn, họ lại thấy nét mặt trưởng quan nhà mình đầy ý cười!
Nụ cười kia ngày càng rõ, mãi tới khi Vương Uẩn không ức chế nỗi nữa mà cười ha hả trong phòng giam, chuẩn bị tới biệt thị của Khổng Đông Hải, người cầm quyền đương thời của Khổng thị!
Nội dung trong ổ cứng kia là âm tần nhắm vào đối tượng là thành viên Hỏa Chủng cùng một tí tư liệu về gen đi kèm.
Cũng như việc Hỏa Chủng khống chế nhện khổng lồ rồi để nó sống trong rừng vậy. Họ dám làm thế vì họ nắm giữ “chìa khóa” khống chế chúng.
Mà những nhiên viên Hỏa Chủng này chẳng khác nào đám nhện khổng lồ trong mắt cao tầng Hỏa Chủng. Trong gen có một ít thứ quản chế bẩm sinh khiến họ vĩnh viễn không bao giờ phản bội tổ chức.
Cho nên những năm gần đây, dù Hỏa Chủng đối xử với cấp dưới nghiêm khắc cũng chẳng ai dám phản bội hoặc chạy trốn. Đều vì Hỏa Chủng nắm giữ quyền sinh sát của họ trong tay!
Thế nhưng thứ này cũng mang tới cho Hỏa Chủng tai họa ngầm. Một khi số tài liệu này lọt ra ngoài, toàn bộ đế chế Hỏa Chủng gây dựng nên đều chẳng khác nào lâu đài cát, tiêu tán trong gió.
Khi đọc xong tài liệu này, Vương Uẩn không thể kiềm chế được kích động. Sao hắn có thể không kích động được kia chứ?
Hỏa Chủng và Khổng thị là láng giềng, một kẻ ở phía nam một bên ở phía bắc. Hai bên không biết đã âm thầm xung đột với nhau bao nhiêu năm, hơn nữa cả hai đều không nguyện ý buông bỏ sự thèm thuồng tài nguyên của phía bên kia.
Mà hiện tại, Hỏa Chủng chỉ có thể chờ chết.
Thế nhưng, văn bản này hẳn là cơ mật của Hỏa Chủng mới đúng. Sao có thể bị Vương Văn Yến trộm mất?
Vương Uẩn nỗ lực suy nghĩ, thế nhưng kỹ thuật về điện tử của hắn không cao. Trong lúc nhất thời hắn không nhận ra chuyện này có gì kỳ quá. Chỉ có thể nói Vương Văn Yến không quá lợi hại mà thôi…
Vào lúc Vương Uẩn chuẩn bị rời khỏi phòng giam cơ mật thì dừng lại. Cấp dưới hỏi:
- Trưởng quan, sao thế?
- Thứ này rốt cục ta cướp được là do trùng hợp hay vì Vương Văn Yến cố tình để như thế?
Vương Uẩn suy nghĩ.
Cấp dưới nói:
- Ta cảm thấy chưa chắc là trùng hợp. Nếu không có ngài thì thật sự trong nhóm chúng ta không ai chống đỡ được trước mặt hắn. Vương Văn Yến một khi hóa thành sương đen thì khác nào bất tử. Dù là súng đạn cũng chẳng cách nào tạo thành thương tổn cho hắn. Hắn đi trộm tư liệu hiếm có người nào ngăn được, chỉ là xui xẻo đụng phải ngài thôi.
Năng lực của Vương Uẩn đúng là thiên địch của Vương Văn Yến.
Vì thế, chuyện này trông chẳng khác nào Vương Văn Yến lật thuyền trong mương cả. Thế nhưng Vương Uẩn vẫn cảm thấy có gì đó không đúng. Vương Văn Yến sớm không trộm, muộn không trộm, hết lần này tới lần khác lại trộm vào lúc hắn đi ngang qua.
Hơn nữa chủ nhân An Kinh tự cũng có mặt tại Thánh Sơn, vì sao không đoạt tư liệu này chứ, này có phần vô tư quá rồi.
- Trưởng quan, còn vấn đề gì à?
Cấp dưới hỏi.
Vương Uẩn cười:
- Không có gì, chuẩn bị xe đưa ta tới biệt thự của Khổng Đông Hải trưởng quan!
Bấy giờ, Vương Uẩn đã là tên trên dây không bắn không được. Hắn trở lại Khổng thị mà không có cầm về vật gì giá trị. Sợ rằng khó sống mà rời khỏi đây dưới sự theo dõi của hai đối thủ cạnh tranh kia.
Cho nên, mặc kệ phía sau ổ cứng này cất giấu âm mưu gì thì Vương Uẩn vẫn phải tiếp tục tiến lên!
Hơn nữa, lần trở về này Vương Uẩn không có ý định sẽ ở lại Khổng thị mãi. Vương Uẩn đã có kế hoạch khác!
Ban đêm, tin tức chấn kinh phát ra từ biệt thự của Khổng Đông Hải. Người quản lý cục tình báo đổi chủ. Dường như Khổng Đông Hải rất vui, lập tức đưa ra quyết định mà không đợi ba ngày sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận