Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1092: Chân Thị Chi Nhãn Thứ Hai

"Vừa rồi thấy đối phương phóng hỏa cầu kia xong, ta liền biết thực lực hắn hơn ta… "
Mai Qua nói:
"Cho nên ngươi không đuổi kịp hắn kỳ thật là chuyện tốt.
Sắp tới ngươi ngàn vạn lần đừng lỗ mãng như vậy, bằng không sẽ tiêu đó."

Nhâm Tiểu Túc kỳ quái nói:
"Tự nhiên ở đâu nhảy ra tên Vu Sư, sử dụng cái Vu Thuật đã khiến ngươi biết thực lực hắn hơn ngươi? Là vì không có Vu Sư nào yếu hơn ngươi chắc?”

Mai Qua:
"Hỏi chấm ? ? ?"
Mai Qua nghĩ một chút liền cảm thấy khó chịu, Nhâm Tiểu Túc nói không sai.
Bất quá vì vãn hồi mặt mũi của mình, Mai Qua cường điệu hơn:
"Ngươi không cảm nhận được độ nóng đó, nếu không phải Vu Sư nhiều năm khổ luyện căn bản không thể thi thuật.
Đúng rồi, ngươi thấy được hắn mặc đồ thế nào không?”

"Thấy được… "
Nhâm Tiểu Túc gật đầu:
"Làn da màu rám nắng, mang theo ám tiễn trên cánh tay, trông vô cùng chuyên nghiệp, cơ mà không giống Vu Sư."

"Vậy thì đúng rồi… "
Mai Qua gật đầu nói:
"Đây là Thợ Săn Tiền Thưởng, không phải là Vu Sư chính thống.
Kỳ thật thân phận những thợ săn này rất mẫn cảm, bình thường dựa vào gia tộc Đại Vu Sư mà tồn tại.
Chuyên làm những công việc bẩn thỉu, một khi chuyện bại lộ sẽ không dính líu gì tới tổ chức Vu Sư.
Đương nhiên, trong số Thợ Săn Tiền Thưởng đó cũng có những người bị tổ chức Vu Sư truy nã."

Mai Qua nói tiếp:
"Thợ săn tiền thưởng và Vu Sư chính thống không giống nhau.
Vu Sư chính thống truy cầu Vu Thuật cực hạn mà Thợ Săn Tiền Thưởng thì chỉ cần sát thương bằng cách chiến dấu.
Một mặt vì họ chuyên trách giết người, mặt khác đó đều là những người không thể trở thành Vu Sư cao cấp.
Tên vừa rồi là một thợ săn bình thường, Hỏa Trụ thuật rất đại tra, có thể mau được minh tưởng đồ của nó trong Chợ đêm.
Sát thương cao, thay vì Hỏa Cầu thuật phải nhắm thì thời gian bạo phát của Hỏa Trụ nhanh hơn nhiều.
Đây là Vu Thuật đám thợ săn rất ưa chuông.”

"Thực lực chẳng ra gì nhưng rất có hiểu biết nha… "
Nhâm Tiểu Túc vui tươi hớn hở cười nói.
Mai Qua đau đớn nói:
"Ngươi đừng có ngày nào cũng chê bai ta.
Chê bai ta sẽ giúp ngươi mạnh lên à?”

"Khục khục, không có không có… "
Nhâm Tiểu Túc an ủi:
"Không phải ta đang thúc giục ngươi cố gắng hả? Bằng không ngươi đoạt lại người yêu kiểu gì? Dựa vào một mình ta… à cũng hợp lý nha.”

"Ngươi không nói khoác sẽ chết hả… "
Mai Qua độc miệng nói:
"Chỉ một tên thợ săn ngươi cũng đuổi không kịp thì giúp ta kiểu gì.
Tự tin thái quá!”
Lưu Đình cùng Lý Thành Quả ở bên cạnh cũng bĩu môi, tuy hiện tại quan hệ mọi người quen thuộc nhưng Nhâm Tiểu Túc quá tự kỷ và tự tin vẫn khiến họ chưa kịp thích ứng.
Bất quá Nhâm Tiểu Túc không để ý, dù sao hắn cũng không thể nói thẳng: Con hàng thợ săn kia đã bị hắn giết!
Sau đó thì sao?
Mai Qua sẽ nghĩ, ngươi có khả năng giết thợ săn sao không thoát được Địa Trói Chi Thuật lúc trước?
Sau đó, mọi người sẽ nghĩ tới khối Chân Thị Chi Nhãn của thợ săn, Nhâm Tiểu Túc giữ lại hay nộp cho tổ chức?
Ai có thể cam đoan hai người Lý Thành Quả và Lưu Đình thật sự đã xem Nhâm Tiểu Túc như bằng hữu? Đến bây giờ Nhâm Tiểu Túc vẫn chưa nhận được cảm tạ tệ của Lưu Đình.
Mà dù Lưu Đình có cho hắn cảm tạ tệ thì con người là loài động vật rất dễ thay đổi.
Nhâm Tiểu Túc không muốn dùng tính mạng của mình đánh cược vào nhân tính.
Lúc này không ai biết, Vu Sư khách khí nhất trong lịch sử Vu Sư đã ra đời, mà người chứng kiến một màn này đã chết.
Mai Qua không nghỉ ngơi mà dẫn theo đám Nhâm Tiểu Túc nhanh chóng chạy đi.
Hiện giờ sát thủ đã đến, họ phải tới Đô Thành trước lần tập kích tiếp theo.
Đối phương lựa chọn động thủ ở đây vì không muốn ra tay trong vương quốc.
Chung quy nếu trong vương quốc có Vu Sư bị ám sát thì khác nào đang khiêu khích tổ chức Vu Sư cả.
Nếu tổ chức Vu Sư xem bản thân như thần, lại tuyên dương Vu Sư ngoài rìa là Thần Tứ Chi Tử, họ nhất định sẽ bảo vệ uy quyền của mình.
Thần minh bị người giết còn là thần minh sao?
Cho nên, giữa Vu Sư cũng có quy tắc ngầm, có một số việc dù làm cũng không được để xã hội thế tục chú ý.
Sau khi đám người rời đi không lâu, một nam nhân trung niên lặng yên đi đến nơi đám Nhâm Tiểu Túc vừa rời đi.
Đầu tiên hắn điều tra tình huống chiến đấu một chút, nơi thợ săn phóng thích Hỏa Trụ thuật lúc trước vẫn còn dấu vết.
Ngay sau đó, hắn liền truy tìm dấu chân trên hoang mạc rồi một đường hướng nam.
Càng lúc hắn lại càng kinh hãi.
Bởi vì hắn phát hiện, trên đường đi, thợ săn kia đã dùng Hỏa Tường thuật.
Điều này chứng tỏ đối phương gặp địch nhân tương đối khó giải quyết nên phải dùng Hỏa Tường thuật kéo dài thời gian truy kích.
Người trung niên nhíu mày.
Điều này không khớp với tin hắn nhận được.
Nói thật, hắn không nghĩ kế hoạch lần này sẽ thất thủ.
Nghĩ tới đây, hắn tiếp tục đi về phía trước.
Hiện trường chiến đấu hiện ra ngay trước mắt, có Hãm Địa thuật, có Phong Phược Thuật, thậm chí còn có một ít Vu Thuật trông rất lạ…
Sau đó hắn liền thấy được một bãi huyết dịch trên mặt đất, gần sắp bị cát vàng che lắp.
Hắn cẩn thận từng li từng tí phủi nhẹ cát vàng trên vết máu kia.
Sau đó lại nhìn về phía dấu vết Hãm Địa thuật gần đó.
Hắn có thể nhìn ra được, có người từng bị nhốt ở đó, sau đó đã dùng Đột Thạch thuật tự giải vây cho mình.
Xem ra, nơi này chính là hiện trường thợ săn gặp bất trắc.
Người trung niên chậm rãi đứng dậy, lấy Chân Thị Chi Nhãn từ hông cầm trên tay rồi đọc chú ngữ.
Sau một khắc, một con Hải Đông Thanh bay ra từ Chân Thị Chi Nhãn của hắn, thẳng tới hướng tây bắc.
Không đợi Hải Đông Thanh bay xa, mặt đất bỗng nổi dựng lên.
Nam nhân trung niên vội lùi về sau thi pháp, nhưng lúc này hắn lại phát hiện đã không kịp nữa.
Trong bụi đất và cát vàng, Hắc Đao lấy tốc độ nhanh như tia chớp phá vỡ hết thảy, xuyên qua trái tim Vu Sư.
Lão Hứa theo đao thế áp sát nam nhân trung niên, phảng phất như hai người đang ôm ấp nhau.
Sau một lần lây Hắc Đao, sự sống đã tan biến hết, lão Hứa đặt thi thể Vu Sư trung niên nằm ngang trên mặt đất.
Lão Hứa lấy Chân Thị Chi Nhãn trong tay người trung niên đi.
Ngón tay đối phương nắm rất chặt, dù đã chết nhưng chấp niệm với tảng đá vẫn không đổi.
Nhâm Tiểu Túc thao túng lão Hứa đem cầm Chân Thị Chi Nhãn trong tay xem xét thật tỉ mỉ.
Xem ra việc thu thập Chân Thị Chi Nhãn cũng không quá khó.
Kẻ địch đều tự mình dâng tới cả.
Nhâm Tiểu Túc thao túng lão Hứa cất khối Chân Thị Chi Nhãn vào túi quần rồi bắt đầu công tác hủy thi diệt tích.
Lúc trước Nhâm Tiểu Túc để lại dấu vết vì muốn nhìn xem có thể câu thêm con cá nào không…
Bạn cần đăng nhập để bình luận