Đệ Nhất Danh Sách

Chương 557: Cô Thành


Tay không leo núi là vận động cực hạn, tiêu hao rất nhiều thể lực. Trong quá trình leo núi, Tần Sinh nghỉ tổng cộng 7 lần. Mỗi lần nghỉ đều nhìn thấy chữ mà tiền bối lưu lại.
Mỗi cái tên được khắc trên vách đá như lời động viên ấm áp trong im lặng dành cho Tần Sanh.
Lão Lý leo ngay sau Tần Sanh, không nhanh cũng không chậm. Đối với lão Lý mà nói, thứ hắn hưởng thụ không phải sự vui sướng khi leo tới đỉnh mà là niềm vui từ việc thấy tên của những lão bằng hữu kia.
Khi quay về, hắn sẽ có chuyện để nói với các lão ấy. Ví dụ như năm đó lão tiểu tử nhà ngươi nghỉ ngơi tận 8 lần, như vậy có hơi không được à nha!
Không phải lão Lý có muốn chê bai gì người ta, đây chỉ là tật xấu của Kỵ Sĩ sống lâu trong tổ chức mà thôi.
Lúc Tần Sanh còn cách 10 mét nữa là tới nơi thì hai tay hắn đã bắt đầu run. Lão Lý ở phía dưới hô:
- Leo lên đi, nếu bây giờ ngươi té xuống thì sau này sẽ không còn tân Kỵ Sĩ nữa!
Vừa dứt lời, Tần Sanh nổi giận gầm lên một tiếng, tiếp tục leo tới đích.
Lúc này đã qua vài tiếng, mặt trời giữa trưa đã chìm về tây, dần hạ xuống sau lưng vách núi.
Gió bắt đầu nổi lên khiến y phục hai người bay phấp phới. Tần Sanh không ngừng bò về phía trước, cứ như đang đuổi theo ánh chiều tà dần biến mất kia.
Lão Lý không giúp hắn, vì mỗi Kỵ Sĩ đều cần phải tự mình leo lên.
Phải biết, khi Kỵ Sĩ vừa thành lập, từng có lão tiền bối nói, ngàn dặm đường dài ta chỉ cùng ngươi đi một đoạn, những phong hoa tuyết nguyệt sau đó không còn liên quan tới ta nữa.
Bấy giờ, tay phải Tần Sanh đã nắm lấy biên giới vách đá. Hắn dùng sức lực cuối cùng leo tiếp, tay phải mượn lực kéo thân thể mình lên. Khi hắn ghé vào đỉnh vách đá thở dốc kịch liệt thì chợt thấy chữ được khắc rậm rạp phía trên.
Trên đó là một loạt tên gọi, Trương Thanh Khê, Lý Ứng Duẫn, Hoàng Hiểu Vũ, Văn Mông, Ngô Định Viễn, La Vân Nhàn, Hứa Khác.
Có chừng 32 cái tên quen thuộc.
Lý Ứng Duẫn chính là tên gọi của lão Lý. Mà cái tên Hứa Khác khiến Tần Sanh không khỏi bất ngờ. Nói thật, sợ rằng người ngoài không ai biết Hứa Khác cũng là thành viên của Kỵ Sĩ, chỉ khi tới đỉnh núi này mới có thể thấy được tên ông khắc tại đây.
Mà từng cái tên được khắc ứng với sự tồn tại bất diệt từ cổ chí kim của tín ngưỡng bọn họ sùng bái.
Bỗng nhiên Tần Sanh ngây ngẩn cả người, hắn phát hiện phía trước có người khắc bốn chữ nhưng không lưu lại tên họ.
“Vĩnh viễn thiếu niên.”
Giữa những cái tên được khắc, bốn chữ này trông cực kỳ đặc biệt.
Bỗng nhiên Tần Sanh quay đầu nhìn lão Lý vừa leo tới đỉnh:
- Đến cùng thì vị Kỵ Sĩ kia có chết trong tai biến không?
Lão Lý cười lắc đầu:
- Ta cũng không biết, thật sự không biết.
Tần Sanh quay đầu nhìn bốn chữ kia. Sau tai biến, vách đá này là nơi thích hợp nhất mà các tiền bối tìm được để thực hiện thử thách. Nhưng tại sao bốn chữ trẻ mãi không già lại xuất hiện ở chỗ này.
Tên Kỵ Sĩ các thời đều xuất hiện ở đây, chỉ có bốn chữ kia là không biết thuộc về ai mà thôi. Kỳ thật, tổ chức Kỵ Sĩ không chỉ có 32 người, tính cả vị kia là có 33 người.
Lão Lý ở bên cạnh nói:
- Phong cảnh ngươi có thể nhìn không chỉ có trước mắt.
Tần Sanh quay đầu nhìn phía tây bầu trời. Bây giờ, hào quang khi mặt trời khuất sau rặng mây tỏa sáng phía xa xa. Tầng mây to lớn sáng rõ, quang mang màu vàng chẳng khác nào biển trời lai láng.
Trong nháy mắt, thân thể Tần Sanh kêu rắc một tiếng, lão Lý vui vẻ cười.
Dường như gông xiềng gì đó trong cơ thể Tần Sanh đã được mở ra. Sức mạnh khổng lồ dồi dào như hồng lưu cuồn cuộn trong nội thể.
Lão Lý cười nói:
- Tần Sanh, vị Kỵ Sĩ cuối cùng.
Thế nhưng tiếng súng đột nhiên vang lên từ đằng xa. Lão Lý và Tần Sanh quay đầu lại nhìn, sau tiếng súng là tiếng kêu rên thảm thiết của con người. Không biết ai đang chiến đấu trong núi nữa, chẳng lẽ là Khánh thị và Chu thị sao?
Sau một khắc, một thân ảnh xám xịt bò lên một đỉnh núi gần đó. Động tác đối phương nhanh tới mức lão Lý phải nhíu mày. E rằng sức mạnh cơ thể của người này bằng một Kỵ Sĩ!
Thân ảnh màu xám đứng ở đỉnh núi đối diện. Đối phương không có lông, thậm chí không có lông mi. Cứ thế lẳng lặng đứng đối mặt với lão Lý và Tần Sanh. Ánh mắt mang tính người nhưng vô cùng lãnh khốc.
Thế nhưng hình dung như vậy vẫn chưa chính xác. Bởi vì trong mắt lão Lý, trừ màu da có chút bất đồng ra, còn lại đều giống y chang con người.
Vật thí nghiệm.
Trong đầu lão Lý lập tức hiện ra từ này. Họ từng nghe về con quái vật này, chung quy vật thí nghiệm đã làm loạn tại Tây nam đã lâu.
Thế nhưng lão Lý nghĩ mãi không rõ. Nơi này là Trung Nguyên, sao bỗng nhiên vật thí nghiệm lại xuất hiện ở đây?
Hơn nữa, không phải nói vật thí nghiệm di chuyển bằng cách bò trên mặt đất giống loài bò sát à. Vì sao vật thí nghiệm trước mắt lại trông giống nhân loại như thế?
Lão Lý đứng thẳng người giằng co cùng đối phương. Vật thí nghiệm thấy thế thì cười cười với lão Lý rồi leo xuống núi. Dường như nó leo lên đây chỉ để nhìn họ một cái mà thôi.
Sau khi đối phương rời đi, lão Lý lập tức cố định dây thừng:
- Mau rời khỏi đây, báo tin vật thí nghiệm đã tới cho Chu thị. Nếu hàng rào 74 không phòng bị kịp thời, e rằng dân chúng trong hàng rào sẽ phải chịu tai ương!
Chỉ trong nháy mắt, phảng phất như lão Lý nghe được tiếng kêu rên của cư dân trong hàng rào. Đây là cảnh tượng mà không người nào muốn thấy cả.
Trước khi xuống núi, lão Lý đặc biệt quay đầu nhìn thoáng qua, chỉ thấy vật thí nghiệm chằng chịt đang điên cuồng di chuyển trong rừng rậm. Số lượng nhìn sơ qua cũng đoán được có gần vạn tên.
Dù lão Lý là người có kiến thức rộng rãi cũng không nhịn được mà tê dại. Sao số lượng vật thí nghiệm lại nhiều như vậy!
Hắn chỉ có thể cầu nguyện phòng bị của hàng rào 74 đầy đủ mà thôi!
Lão Lý và Tần Sanh chạy như điên về phía hàng rào 74. Vui sướng vì trở thành Kỵ Sĩ của Tần Sanh nay đã tan biến.
Tới hàng rào, lão Lý không chút giấu giếm thân phận Kỵ Sĩ mà báo cho binh sĩ Chu thị biết, sau lưng hắn là vật thí nghiệm theo sát. Số lượng rất nhiều, đoán chừng có tới 6000 tên!
Nói chưa được hai câu, binh sĩ Chu thị đã nhận được tin, lực lượng quân đội tới trợ giúp từ hàng rào 73 đã bị vật thí nghiệm phục kích, thương vong vượt quá phân nửa. Hiện đang trên đường lui về hàng rào 73!
Vì sắc trời chuyển tối nên quân đội bị phục kích không xác định rõ được số lượng vật thí nghiệm, lại không nhận được tin chuẩn xác nên binh sĩ hàng rào 73 chỉ có thể chờ tập kết binh lực rồi lần nữa quay lại trợ giúp hàng rào 74.
Điều này cũng có nghĩa, hiện tại hàng rào 74 sẽ phải một mình chống chọi trong vòng 7 ngày, trở thành cô thành!
Lão Lý nghiêm túc nói:
- Vật thí nghiệm phía sau không thể chạy nhanh hơn chúng ta được. Cho nên binh sĩ hàng rào 73 bị phục kích là do một nhóm vật thí nghiệm khác. Một đông một tây giáp công hàng rào. Nếu thật là thế, vậy chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng, số lượng vật thí nghiệm có khả năng trên chục ngàn tên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận