Đệ Nhất Danh Sách

Chương 633: Thiết Giáp Trong Truyền Thuyết


Vốn Tần Sanh và Kỵ Sĩ đều cho rằng, hôm nay chỉ là một tình huống đơn giản, các thế lực khác đang tiêu diệt phe đối lập, khiến đối phương mất đi người đưa tin mà thôi.
Hiện tại mọi người đang trong giai đoạn quan sát, ngươi điều tra ta có bao nhiêu người, ta điều tra ngươi có bao nhiêu người. Dù sao cũng đều là mấy chuyện chỉ làm trong bsong tối, ai cũng không muốn động thủ trước.
Cho nên, trong giai đoạn thăm dò này, đám Tần Sanh cảm thấy bây giờ còn chưa phải lúc động thủ.
Siêu phàm giả xuất hiện chỉ là chuyện ngoài ý muốn mà thôi, đâu ngờ chỉ vừa xuất hiện lại là chuyện sống chết thế này.
Siêu phàm giả gặp siêu phàm giả, đối khi rất khó giết cả hai.
Giống như chuyện trong hàng rào Vương thị lúc trước vậy. Hỏa Chủng muốn giết lão đầu vẽ đường, kết quả kim long của đối phương tử thủ bảo vệ chủ, căn bản không cho Hỏa Chủng cơ hội tấn công.
Mà Hương Thảo của An Kinh tự giết thành viên Hỏa Chủng cũng chẳng thành, đối phương dựa vào tố chất thân thể cường đại để chạy trốn.
Tất cả đều có điểm yếu, cho nên bình thường siêu phàm giả gặp nhau chỉ so vài chiêu rồi rút lui thôi.
Nhưng hôm nay thì khác, một siêu phàm giả nhanh chóng nghiền ép người còn lại. Không thể nghi ngờ việc này nói cho Lạc thành biết nơi này có một siêu phàm giả rất mạnh tại đây.
Lúc trước, Nhâm Tiểu Túc bị đánh lén là do hắn không kịp chuẩn bị. Dưới tình huống đó hắn chỉ có thể dựa vào thiết giáp.
Đương nhiên rất nhiều người biết sự tồn tại của người máy nano nhưng không phải ai cũng biết điều khiến nó trở thành thiết giáp như Nhâm Tiểu Túc.
Người thấy thiết giáp mà còn sống, trừ cứ điểm 178, đám Vương Phú Quý, Dương Tiểu Cận ra thì hình như chỉ có cư dân hàng rào 146 mà thôi. Bất quá họ cũng chẳng biết người trong thiết giáp là ai. Cứ điểm 178 đã hạ lệnh giữ bí mật nên người ngoài chỉ biết có một người mặc thiết giáp hủy diệt cả hàng rào chứ chẳng biết cụ thể là ai.
Lần này, lại có rất nhiều cư dân Lạc thành chứng kiến cảnh này. Khi Kỵ Sĩ và binh sĩ Lạc thành tới nơi, một người hoa tay múa chân, vui sướng nói:
- Có phải các người đang đuổi theo hai người đang hốt hoảng chạy trốn không. Lúc họ chạy tới bên cạnh một thiếu niên ăn khoai nướng đã bị hắn gạt chân…
Tần Sanh và lão Lý hai mặt nhìn nhau. Ăn khoai nướng cái quỷ gì hả. Mà Trương Thanh Khê đứng một bên bảo trì im lặng.
Người qua đường nọ nói tiếp:
- Khi thiếu niên chuẩn bị cản người còn lại thì bị đánh lén bởi một người đứng trong ngõ hẻm sau lưng. Chẳng biết hỏa cầu từ đâu đánh về phía thiếu niên, bao phủ toàn thân hắn. Thế nhưng đột nhiên thiếu niên mặc thiết giáp xông ra, dù bị lửa bao phủ nhưng không sao cả….
Kế tiếp là chuyện thiết giáp và siêu phàm giả kia làm xiếc thế nào. Dù người qua đường không hiểu biết gì nhiều về siêu phàm giả nhưng vẫn có thể nhận ra thiếu niên mặc thiết giáp mạnh hơn siêu phàm giả kia rất nhiều.
Người đứng nhìn có thể cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ nghiền ép nghiêng về một bên. Chỉ cần nhìn qua thì cơ thể cũng tự động bài tiết adrenalin, hận bản thân không phải vai chính trong trận chiến này.
- Thiết giáp…
Trương Thanh Khê lẩm bẩm:
- Là vị kia ở Tây bắc sao?
Kỳ thật, ngay cả Nhâm Tiểu Túc cũng không biết sau khi đánh xong trận ở hàng rào 146, thanh danh hắn cũng ngang ngửa với Lý Thần Đàn. Thậm chí trong mắt nhiều người, hắn chính là siêu phàm giả ngang bằng với Ác ma thầm thì kia.
Chung quy siêu phàm giả có thể một mình tiêu diệt cả hàng rào thật sự không nhiều lắm.
Dù có tin tức cụ thể không thì bộ thiết giáp đã trở thành một loại biểu tượng. Đa số các thế lực đều biết cứ điểm 178 có một siêu phàm giả mặc thiết giáp mạnh vô cùng.
Mà Trương Thanh Khê vừa nói xong, chỉ thấy Lý Ứng đưa ánh mắt đồng ý với hắn. Ba vị Kỵ Sĩ đi qua một bên, Trương Thanh Khê khó hiểu nói:
- Sao thế?
- Thanh Khê ca, hiện giờ Lạc thành chúng ta có người của cứ điểm 178…
Tần Sanh giải thích:
- Hơn nữa cũng chỉ có một người.
- Ý ngươi là Nhâm Tiểu Túc?
Trương Thanh Khê kinh ngạc:
- Không phải lúc trước hai người các ngươi bảo khả năng cao hắn không biết đánh nhau à?
- Khục khục, hiểu lầm thôi…
Lão Lý nói:
- Về sau không phải chúng ta đã nói lại rồi à. Tiểu tử kia một mình đi vào hàng rào 61, khả năng cao chuyện thường xuân chết có quan hệ tới hắn đấy.
- Tiếp tục quan sát đã, nếu người mặc thiết giáp thật sự là hắn thì thường xuân hẳn do hắn tiêu diệt…
Trương Thanh Khê thầm nói:
- Sao các ngươi không nói sớm…
Lúc trước Trương Thanh Khê từng tỏ thái độ rõ ràng trong cuộc họp. Nếu hậu nhân của vị kia quá yếu, Trương Thanh Khê có thể để đối phương cả đời vinh hoa phú quý nhưng tuyệt không thuần phục hắn.
Hiện tại xem ra, nếu người họ tìm thật sự là Nhâm Tiểu Túc, e rằng Trương Thanh Khê còn chưa chắc thuyết phục được Nhâm Tiểu Túc thừa kế nữa ấy chứ…
Chung quy Trương Thanh Khê cũng không chắc bản thân đủ khả năng tiêu diệt cả một hàng rào.
- Các ngươi xác định là hắn giúp đỡ?
Trương Thanh Khê hỏi.
- Chắc vậy…
Tần Sanh giải thích:
- Khi hỗn loạn diễn ra, hắn từng gọi hỏi ta có cần hắn hỗ trợ không. Khi ấy ta nói không cần, chắc hắn ở gần nên xuất thủ chặn đường hai người bỏ trốn kia.
- Chuyện tốt…
Trương Thanh Khê cảm khái:
- Hiện tại đám Ngô Định Viễn còn chưa trở về, nhất định đã gặp chuyện gì đó chậm trễ. Xem ra sau này sinh viên Thanh Hòa muốn đi du lịch không còn là chuyện dễ dàng nữa. Hiện tại tới địa bàn của người khác không an toàn.
Hàng năm, Kỵ Sĩ sẽ phái người bảo hộ sinh viên ưu tú của Thanh Hòa ra ngoài tham quan. Kỵ Sĩ mà Nhâm Tiểu Túc từng gặp ở Chợ đêm chính là Ngô Định Viễn.
Phạm vi du lịch rất rộng, chủ yếu là để đám sinh viên học hỏi thêm nhiều kiến thức, đừng có suốt ngày ở trong hàng rào không ra khỏi cửa.
Kết quả kẻ địch lại thừa dịp mà tấn công vào lúc này. Trong Lạc thành hiện tại chỉ có 7 vị Kỵ Sĩ, lực lượng có phần bạc nhược.
Đây cũng là lý do đám Tần Sanh trở nên sát phạt quyết đoán, chấn nhiếp kẻ xấu nhằm kéo dài thời gian.
Mà khi Nhâm Tiểu Túc tới, năng lực cường đại hắn thể hiện ra không thể nghi ngờ đã khiến họ an tâm hơn một chút.
- Giúp cũng đã giúp rồi, nhân tình này đã định. Bất quá chúng ta cũng không thể dựa vào người ngoài…
Lão Lý cười nói:
- Kỵ Sĩ chúng ta đâu kém!
Trương Thanh Khê nhìn hàng rào to lớn trước mặt. Dù đã đêm xuống nhưng vẫn huy hoàng và phồn vinh. Cũng không biết sau trận hỗn chiến này, sự phồn vinh trước mắt còn được duy trì không.
Lúc này, tin tức về người mặc thiết giáp đã truyền khắp Lạc thành.
Bất quá người của những thế lực khác không biết chân tướng giống Kỵ Sĩ. Họ chỉ có thể ngờ vực vô căn cứ. Chẳng lẽ cứ điểm 178 cũng có hứng thú với vệ tinh trong tay tập đoàn Thanh Hòa?
Cũng có thể, chung quy cứ điểm 178 cũng không có năng lực phóng vệ tính.
Bất quá cứ điểm 178 phái bao nhiêu người tới?
Trong nhất thời, thế cục càng thêm hỗn loạn. Mọi người không khỏi bất ngờ vì từ trước tới nay họ chưa từng nghĩ cứ điểm 178 sẽ tham dự vào những chuyện thế này.
Bao gồm các tướng lĩnh của cứ điểm 178 cũng nghĩ thế…
Bạn cần đăng nhập để bình luận