Đệ Nhất Danh Sách

Chương 919: Thế Cục Không Xong

Nhâm Tiểu Túc dẫn theo Thiết Nhất Liên binh sĩ, trực tiếp treo thi thể những mọi rợ đó lên cây bên ngoài núi.
Mọi rợ bị trên bằng dây thừng lên cây, ngay cả lỗ tai mọi rợ cũng bị cắt đi xếp ở phía dưới gốc cây thành một ngọn núi nhỏ.
Thi thể chúng thì lung la lung lay, khiến cành cây cong xuống.
Đại đội trưởng Thiết Nhất Liên thầm nói:
"Con mẹ nó, đám mọi rợ này nặng ghê đó!”
Làm xong những chuyện lặt vặt này, Thiết Nhất Liên mệt mỏi muốn chết, ngay cả hơi sức nhắc tới mọi rợ cũng chẳng có.
Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ, hắn từng đọc một cuốn sách có tên Đại Vương Tha Mạng trong hàng rào 88, vai chính trong sách chỉ cần người ta nổi giận là có thể trở nên mạnh mẽ.
Nếu mình cũng có năng lực đó thì đánh một trận đã thành vô địch thiên hạ rồi.
Giá trị tiêu cực khi đám mọi rợ nhìn thấy cảnh này chắc nhiều vô cùng a!
Thật đáng tiếc.
Nhâm Tiểu Túc dẫn Thiết Nhất Liên trở lại trụ sở, trận địa phòng ngự trận đã bắt đầu tiến nhập trạng thái cảnh giới cấp một.
Binh sĩ thay phiên nhau chia đều ra ba ca, sẽ luôn có người đứng canh.
Hơn nữa, hai trăm huynh đệ của Vương Uẩn đã trở thành đội trinh sát thứ hai của chiến lữ số 6.
Tiến vào trong núi điều tra, phòng ngừa có mọi rợ lặng yên không một tiếng động xâm nhập.
Chung quy Tả Vân sơn chiếm diện tích không nhỏ, vạn nhất bị mọi rợ xâm nhập từ nhưng hướng khác thì phiền toái to.
P5092 đứng ở trước cửa nơi trú đón Nhâm Tiểu Túc:
"Khổ cực rồi."
"Cũng không có gì vất vả, cơ mà kế tiếp, chúng ta sẽ phải đánh một trận ác liệt…."
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Đến lúc đó chúng ta bị vây công thì sao, tuy đánh trận địa chiến có lợi cho chúng ta nhưng một ngày hết gạo sạch đạn thì sao, vấn đề nguồn nước xử lý như thế nào?"
" Về nguồn nước, đồn phòng thủ trên núi của chúng ta có con mắt.
Ta đã lường trước rồi… "
P5092 nói:
"Về phần lương thực, may mà lúc trước Thiếu soái đoạt vật tư của mọi rợ, cộng thêm lương khô vốn có của chiến lữ số 6, đủ để chống đỡ qua nửa tháng."
"Nửa tháng sau thì sao?"
Nhâm Tiểu Túc hỏi.
P5092 lắc đầu:
"Mọi rợ không có khả năng vây công Tả Vân sơn nửa tháng, trừ phi Vương thị không làm gì.
Ngươi nghĩ đi, chủ lực quân đoàn viễn chinh vây khốn nơi này, Vương thị bên kia sẽ được buông lỏng, bọn họ chỉ cần hợp tác giáp công hai bên cùng chúng ta, nếu như quân đoàn viễn chinh chiến không được Tả Vân sơn, rất nhanh sẽ bị Vương thị ăn tươi."

Kết quả Nhâm Tiểu Túc nghĩ nghĩ nói:
"Vậy chúng ta vẫn phải chuẩn bị trước, ngàn vạn đừng đem hi vọng ký thác vào trên người Vương thị.
Hiện giờ những người này cũng không biết làm sao, vì thống nhất mà có phần không từ thủ đoạn."

P5092 hỏi: "Thiếu soái có quen biết với Vương Thánh Tri quan hệ?"
"Đúng vậy… "
Nhâm Tiểu Túc nói: "Nhưng thế đạo này, có quan hệ nào có thể tin tưởng được được? Trước kia khi còn ở thị trấn, hạng người gì ta cũng gặp qua rồi.”

"Vậy chúng ta cần thêm kế hoạch…"
P5092 nói:
"Chúng ta có thể đi cướp vật tư quân đoàn viễn chinh vận chuyển, bất quá trước khi bọn họ vây quét Tả Vân sơn, hẳn sẽ tạm thời giảm bớt tần suất vận chuyển, muốn cướp được đầy đủ vật tư khá khó.
Ta cần phải nghĩ thêm biện pháp.”

Nhâm Tiểu Túc nghĩ nghĩ nói: "như vậy được không...
Nếu không đoạt được của mọi rợ thì ta đợi của hậu cần Vương thị nhé?”

P5092:
"? ? ?"
Hắn chợt phát hiện, mạch suy nghĩ của vị Thiếu soái này thật sự là thiên mã hành không, chỉ cần có lợi cho mình, thật sự là cái gì cũng dám nghĩ a!
P5092 vội vàng nói:
"Chúng ta đã hình thành quan hệ hợp tác cùng Vương thị, thời điểm này chém giết Vương thị thật sự có phần tổn hại tình đoàn kết, gây bất lợi cho chiến cuộc."
"À…. "
Nhâm Tiểu Túc gật gật đầu:
"Thôi quên đi."
Nhưng vào lúc này, thông tín viên đột nhiên chạy tới nói:
"Thiếu soái, Vương thị đột nhiên gọi điện thoại tới."
Nhâm Tiểu Túc nghi hoặc:
"Thời điểm này Vương thị gọi tới để làm gì?"
Hắn đi vào trong doanh trướng chỉ huy, nhận điện thoại:
"Alo?”

"Nhâm Tiểu Túc sao?"
Đầu dây bên kia nói.
Nhâm Tiểu Túc sửng sốt một chút, việc này rất khác thường a.
Làm sao đối phương biết hắn đang ở chiến lữ số 6, chẳng lẽ này trong đội có người của Vương thị?
Phải biết suốt từ khi hắn và chiến lữ số 6 tụ hợp chưa từng gặp qua ngoại nhân.
Không đúng, Nhâm Tiểu Túc bỗng nhiên sinh nghi về thân phận của đầu dây bên kia.
Hắn nhìn thoáng qua P5092, P5092 hiểu ý dẫn tất cả mọi người đi ra.
Nhâm Tiểu Túc hỏi:
"Linh Linh?"
Giọng nói vốn là nam tính nay đổi thành nữ.
Đối phương nghi ngờ nói:
"Lần nào ngươi cũng đoán được ta.”

Nhâm Tiểu Túc thầm thấy kỳ quái, vì cái gì Linh Linh lại đột nhiên gọi điện thoại đến nơi đây:
"Có chuyện gì sao?"
"Tối nay, sẽ có một chi binh sĩ của Vương thị xuất phát từ Đại Ngưu sơn, đi đến Tả Vân sơn…"
Linh Linh nói:
"Dự tính trước hừng đông đến."
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Tới làm chi? Nơi này có chúng ta là đủ rồi."
"Không đủ…"
Linh Linh nói:
"Ta tính toán đồ quân nhu các ngươi mang theo, không chống đỡ được quá lâu.
Nếu như quân đoàn viễn chinh vây công Tả Vân sơn, cuối cùng sẽ là cảnh hết gạo sạch đạn."
Nhâm Tiểu Túc nói: "Vậy các ngươi đáng Vương thị kịch liệt hơn không được sao?"
"Không được…."
Linh Linh nói:
" Trường Thành phía bên Hỏa Chủng vì thiếu thốn vật tư đã dần xuất hiện khả năng tan tác.
Nếu đến lúc đó quân đoàn viễn chinh đánh bại Hỏa Chủng rồi quay đầu lại, Vương thị cần tiếp tục đóng giữ Đại Ngưu sơn, đồng thời sẽ phải đánh trận này với sách lược vững vàng."
Ngụ ý chính là Vương thị muốn đề phòng quân đoàn viễn chinh từ chiến trường khác, hơn nữa Vương thị phán đoán Hỏa Chủng sẽ thất bại!
Điều này làm cho Nhâm Tiểu Túc có dự cảm bất hảo:
"Hỏa Chủng tan tác có thể có thể bảo toàn được bao nhiêu?"
"71. 13%..."

Linh Linh nói:
"Còn cơ hội, nhưng chưa chắc bọn họ nắm bắt được, nếu P5092 sớm trở thành chỉ huy tối cao Hỏa Chủng chừng một năm thì tình thế như vậy có thể nghịch chuyển, nhưng hiện tại đã không kịp."

"Được rồi…"
Nhâm Tiểu Túc thở dài, hắn cũng không biết nói tin tức này cùng P5092 kiểu gì nữa:
"Vậy chi đội tối nay tới đây làm gì vậy?"
"Bọn họ vây quanh phía sau Đại Ngưu sơn, vận chuyển một ít vật tư cho các ngươi.
Những ngày tiếp theo, Vương thị sẽ liên tục cung cấp vật tư cho các ngươi, để tại các ngươi có thể ở lại Tả Vân sơn kiềm chế quân đoàn viễn chinh càng lâu càng tốt…. "
Linh Linh nói.
Nhâm Tiểu Túc nghĩ, nếu là tới tặng đồ thì đến đây đi, đỡ mất công hắn phải đi đoạt về.
Nói xong, Linh Linh đã cúp điện thoại.
Nhâm Tiểu Túc cảm thấy dường như Linh Linh lại có một ít biến hóa, nhưng hắn không nói ra được thay đổi ở nơi nào.
Nhâm Tiểu Túc rời khỏi doanh trướng chỉ huy, trịnh trọng nói với P5092:
"Hỏa Chủng có thể sẽ chiến bại, chúng ta phải nghĩ tới tình huống xấu nhất.
Sáng mai Vương thị sẽ hỗ trợ nhóm vật tư đầu tiên cho chúng ta, bọn họ hi vọng chiến lữ số 6 có thể thủ vững Tả Vân sơn."

P5092 chân mày cau lại, chiến cuộc so với trong tưởng tượng của hắn thì bết bát hơn một ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận