Đệ Nhất Danh Sách

Chương 804: Nguy Cơ

- Chuyên ngành của ngươi là gì?
Chung Trăn nhìn Lương Sách:
Lương Sách đáp:
- Phẫu thuật tim.
- Vậy bác sĩ Dương, ngài bắt đầu trước nhé… …
Chung Trăn cười nói với một bác sĩ trung niên.
- Tĩnh mạch, động mạch ẩn dưới cánh tay, động mạch ở dạ dày trái, cái nào không thể dùng làm vật liệu bắc cầu trong phẫu thuật?
Bác sĩ Dương hỏi thẳng.
Lương Sách không cần nghĩ đã đáp:
- Động mạch dạ dày trái.
- Kể tên 3 bệnh trạng của viêm màng tim.
Dương Thế Nhược bình tĩnh hỏi.
Lương Sách lần nữa không cần nghĩ ngợi mà đáp:
- Động mạch cổ phình to, tính tim đập bất thường, vòm tim thằng!
Nhâm Tiểu Túc đứng bên ngoài quan sát.
Lúc trả lời câu hỏi mọi người đều phải tự lực cánh sinh.
Nếu có người nhắc, câu trả lời không được tính.
Mọi người sẽ phải trả lời ba câu hỏi, cực kỳ nghiêm khắc.
Nơi này có bác sĩ đủ các khoa.
Chung Trăn vì phân biệt được gián điệp mà dẫn theo hơn 10 bác sĩ trong hàng rào, đảm bảo không có gì sơ suất.
Vương Kinh nhìn Nhâm Tiểu Túc cười nói:
- Sao ta thấy ngươi có chút khẩn trương vậy?
- À…
Nhâm Tiểu Túc đáp:
- Ta cảm thấy như đi thi khi còn là học sinh vậy.
Mấy câu hỏi nhỏ này căn bản không làm khó được ngươi đây.
Yên tâm đi….
Bấy giờ, Lương Sách đã trả lời xong.
Dương Thế Nhược nhìn Vương Kinh bên cạnh Lương Sách.
Hắn hỏi Chung Trăn:
- Vương lão gia tử thì không cần hỏi.
Chút học thức này của ta chỉ là múa rìu qua mắt thợ trước mặt lão nhân gia thôi.
Kết quả Chung Trăn tủm tỉm cười:
- Hỏi chứ, sao không hỏi được.
Vừa vặn ta cũng tăng thêm kiến thức, đối với Vương lão gia tử mà nói, ta cũng mười phần kính ngưỡng, vừa vặn mượn cơ hội này nghe Vương lão gia tử giảng giải.
Tư Mã Cương đứng một bên căm giận bất bình:
- Sao lại vậy, Vương giáo sư sao có thể là gián điệp?
Chung Trăn quay đầu nhìn hắn, nói:
- Chung quy bây giờ gián điệp rất am hiểu dịch dung.
Thậm chí còn có siêu phàm giả biết biến thành bộ dáng người khác nữa.
Vương Kinh thản nhiên cười nói:
- Vậy hỏi đi, mọi người đều như nhau.
Vì giao lưu y học, không cần để chút việc nhỏ này trong lòng.
Mọi người thấy Vương Kinh nói thế thì không lên tiếng nữa, nói cho cùng họ cũng đâu sợ vài câu hỏi này.
Trong đoàn giao lưu này, dù là thực tập sinh như Lương Sách và Mạnh Nam cũng là người giỏi nhất trong số đó.
Quá trình hỏi đáp diễn ra rất nhanh, Nhâm Tiểu Túc im lặng nhìn hết thảy.
Đợi mọi người trả lời xong, Chung Trăn đột nhiên quay đầu nhìn Nhâm Tiểu Túc cười:
- Chuyên ngành của người anh em này là gì?
Nhâm Tiểu Túc bình tĩnh trả lời:
- Phẫu thuật tim.
Việc này khiến đám Lương Sách không khỏi sửng sốt.
Dọc theo con đường này, Nhâm Tiểu Túc trị ngoại thương rất tốt, mọi người còn tưởng hắn thuộc khoa ngoại tổng hợp, không ngờ lại là phẫu thuật tim!
Chung Trăn tủm tỉm cười:
- Vậy lần này thỉnh bác sĩ Lưu hỏi.
Chúng ta có thể hỏi thêm vài câu nữa càng tốt.
Vừa rồi ta nghe nói người anh em đây chữa bệnh cứu người ở thị trấn 31 rất nhiệt tình.
Y thuật hẳn cũng cực kỳ tinh xảo.
Đám Vương Kinh nghe xong thì ngây ngẩn cả người.
Họ kinh ngạc phát hiện Chung Trăn dường như đang nhắm vào Nhâm Tiểu Túc.
Đây là sao?
Nhâm Tiểu Túc nhìn Chung Trăn một cái, chỉ có hắn biết rõ Chung Trăn tuyệt đối là nhắm vào hắn.
Vì lần đụng độ đào binh kia, tổ đội ẩn núp thấy rõ một màn bắn chết người của hắn.
Suy nghĩ kỹ một chút, nếu Nhâm Tiểu Túc phụ trách điều tra gián điệp hẳn cũng nghi ngờ.
Giờ khắc này, Chung Trăn nhìn chằm chằm Nhâm Tiểu Túc.
Thủ hạ bên cạnh hắn như có như không đặt tay lên khẩu súng treo bên hông.
Bác sĩ lưu hỏi:
- Nữ bệnh nhân 38 tuổi, bị hen suyễn trong mười năm.
Một năm qua, mỗi ngày cô ấy đều dùng địa cao tân mỗi ngày.
Thỉnh thoảng còn dùng thuốc lợi tiểu.
Mỗi ngày cô ấy phải đi bộ 1 ki lô mét . 15 năm trước còn có tiền sử bị đau khớp gối….
Điện tâm đồ tim cho thấy tâm thất bị phì đại, siêu âm tim phát hiện hẹp hai lá tim, vách tim bên trái có động mạch bị tắc.
Ngươi sẽ chữa trị thế nào?
Nhâm Tiểu Túc lạnh lùng nói:
- Trực tiếp tách van hai lá.
Bác sĩ Lưu hỏi:
- Vì sao?
- Bệnh án người này khá dài, hơn nữa còn có bệnh trường kỳ.
Vách trái bị tác động mạch, tách van hai lá là phù hợp nhất.
Hơn nữa cách này còn có thể trị khỏi chứng hẹp van hai lá.
Ngoài ra…
Nhâm Tiểu Túc chậm rãi nói từng chữ một cách thật rõ ràng.
Giờ khắc này, Vương Kinh có chút kinh ngạc nhìn Nhâm Tiểu Túc.
Hắn không ngờ thiếu niên này lại nghĩ giống mình y đúc.
Nếu hắn là người mổ chính, nghe xong bệnh án chắc chắn sẽ đồng ý với cách giải quyết của thiếu niên.
Lý do cũng y như vậy!
Loại cảm giác này cứ như có người đang nói lên tiếng lòng của mình.
Thậm chí còn khiến Vương Kinh có cảm giác như vừa gặp được tri kỷ…
Nụ cười trên mặt Chung Trăn dần biến mất.
Không ngờ đối tượng hắn nghi ngờ lại trả lời lưu loát như thế.
Bác sĩ lưu nhìn Chung Trăn:
- Ta hỏi xong rồi, không có vấn đề gì hết.
Chung Trăn nói:
- Ngài hỏi thêm vài câu đi.
Bác sĩ Lưu buồn cười, mà mọi người cũng hiểu Chung Trăn đang nhắm vào Nhâm Tiểu Túc.
Bất quá bác sĩ Lưu không nói nhiều.
Trong Khổng thị này ai dám đắc tội với đám tiểu diêm vương này chứ? Hắn lại hỏi Nhâm Tiểu Túc vào vấn đề, kết quả Nhâm Tiểu Túc đều đối đáp trôi chẳng! Không hề có khuyết điểm gì!
Nếu không phải Nhâm Tiểu Túc còn trẻ, bác sĩ Lưu cùng những người khác gần như cho rằng thiếu niên này là bác sĩ lão làng nhiều năm!
Không nói tới đỉnh cao trong nghề nhưng trình độ không dưới trưởng khoa
Bấy giờ, ánh mắt Vương Kinh nhìn Nhâm Tiểu Túc đã triệt để thay đổi.
Lúc trước ông chỉ đơn giản là yêu thích, hiện tại thì chẳng khác nào nhặt được bảo bối cả.
- Đắc tội đắc tội….
Chung Trăn ngoài cười trong không cười nói:
- Không ngờ tiểu huynh đệ lợi hại thế này.
Nhâm Tiểu Túc nghe vậy rốt cục mới thở phào nhẹ nhõm.
Hôm nay hắn có thể vượt qua bài kiểm tra này chẳng phải may mắn gì.
Từ lúc lão Hứa phát hiện tổ đội theo dõi họ kia, Nhâm Tiểu Túc liền biết bản thân sắp tới sẽ bị người làm khó.
Vì thế hắn trực tiếp dùng vài quyền đồ phổ sơ cấp với Vương Kinh!
Quyển đầu tiên học được kỹ năng diễn tấu đàn accordion cao cấp.
Quyển thứ hai học được kỹ năng phục khắc bản đồ trung cấp.
Quyển thứ ba học được kỹ năng đánh Thái cực quyền dành cho người già cao cấp.
Tới đây Nhâm Tiểu Túc gần như tuyệt vọng rồi.
Hắn thầm nghĩ Vương lão gia tử đúng là đa tài đa nghệ.
Hơn nữa Thái cực quyền còn đặc biệt có thêm hai chữ “người già” nữa chứ.
Làm sao, bộ thiếu niên không đánh được hả?!
Mãi tới lần phục chế thứ tư, rốt cục Nhâm Tiểu Túc mới trút được gánh nặng, là kỹ năng phẫu thuật tim cao cấp.
Đột nhiên, Chung Trăn cầm một bản danh sách ra:
- Ồ, ta thấy trên danh sách là 13 người, sao ở đây mới có 12 người vậy.
Còn một cô gái đâu.
Phiền để nàng tới làm kiểm tra một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận