Đệ Nhất Danh Sách

Chương 745: Một Quyền


Nếu không tự trải nghiệm, e rằng Trình Vũ vẫn còn ôm sự ảo tưởng về sức chiến đấu của mình khi đối đầu với T5.
Vì hắn tận mắt thấy lão Hứa chém chết T5 nên Trình Vũ không biết trong đó có bao nhiêu sự trùng hợp và may mắn, hắn chỉ thấy được kết quả mà thôi.
Nhưng khi đụng độ và chiến đấu chính diện, hắn mới biết T5 thật sự có thể nghiền ép họ.
Nếu không phải Vương Uẩn dùng tính mạng mình đánh bạc, liều chết với T5, e rằng hiện tại thi thể của họ đều đã lạnh.
Không thể không nói, vào thời khắc mấu chốt, Trình Vũ thật sự khâm phục sự tàn nhẫn với chính mình của Vương Uẩn.
Vương Uẩn vừa có đầu có vừa có đảm lược, có quyết đoán lại đủ thủ đoạn.
Trình Vũ đột nhiên cảm nhận được đối phương làm việc cho Khổng thị thật sự có phần đáng tiếc.
Mấy năm trước, ba tập đoàn lớn tại Trung Nguyên vốn có địa vị ngang hàng nhau.
Nhưng hiện tại Khổng thị lại bị Vương thị vờn như mèo vờn chuột.
Dưới sự tác động của những năm gần đây, hắn luôn cảm thấy Vương Thánh Tri có mưu lược rất tốt.
Trình Vũ hỏi:
- Vương Uẩn, kỳ thật mọi người đều nhìn ra ngươi cũng không quá thích Khổng thị.
Loại người như ngươi chẳng lẽ chưa bao giờ nghĩ tới chuyện đổi “chỗ"?
Vương Uẩn nằm trên lưng cấp dưới, hắn hữu khí vô lự nói:
- Bớt quan tâm tới chuyện của ta đi.
Lần này các ngươi trở thành bia đỡ đạn của An Kinh tự có từng nghĩ qua cho bản thân mình chưa?
- Sao ta lại thành bia đỡ đạn pháo hôi rồi, nghe chả khác nào tới đây để chịu chết cả.
- Vậy ta hỏi ngươi, có ai từng nói ngươi biết phải lùi lại thế nào không?
Vương Uẩn mỉm cười nói.
Trình Vũ dừng lại một chút:
- Đợi mọi người tiến vào Thánh Sơn rồi, người phải nghĩ lùi lại là Hỏa Chủng mới đúng.
Chúng ta lùi lại làm gì?
- Chỉ bằng chúng ta?
Vương Uẩn che miệng vết thương, bắt đầu ho kịch liệt.
Cấp dưới Vương Uẩn nhanh chóng giải thích:
- Trưởng quan, ngài đừng nói chuyện nữa.
- Không sao đâu, thuộc của thiếu niên này rất thần kỳ…
Vương Uẩn nói:
- Có thuốc này ta không chết được.
Bấy giờ, Trình Vũ không nói gì thêm nữa.
Kỳ thật Vương Uẩn nói không sao.
Bà chủ thật sự không nói họ biết nên rút lui thế nào.
Hắn cũng chẳng biết hiện tại bà chủ đang ở đâu.
Hắn là pháo hôi à? Chỉ để tiêu hao lực lượng của tập đoàn tại Thánh Sơn?
Trình Vũ không có cách nào xác định.
Giờ khắc này, còn rất nhiều người đang bị Hỏa Chủng truy sát.
Trong đó vô số người bị T5 tàn nhẫn tiêu diệt.
Siêu phàm giả thì đỡ hơn.
Thậm chí còn có ít người có thể liên thủ ngăn cản được T5, khiến đối phương phải lùi bước đôi chút.
Thậm chí còn giống Vương Uẩn và Trình Vũ, liên thủ giết chết T5.
Nhưng nếu là người bình thường gặp được T5… quả thật là không còn đường sống.
Từ lúc mọi người vừa tiến vào Thánh Sơn, mặc kệ lúc trước dễ dàng cỡ nào thì từ hôm nay, chiến đấu mới thật sự bắt đầu.
...
Lúc này La Lam đã tìm được một dốc núi nho nhỏ.
Tiếng súng rền vang thỉnh thoảng rền vang bên tai, truyền tới từ một nơi xa xôi nào đó.
La Lam biết Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận đã bắt đầu chiến đấu.
Hắn thở dài nói:
- Ai đụng hai người này cũng phải đau đầu.
Dù đụng phải một nhóm người cũng dễ dàng bị hai người họ tiêu diệt gọn gàng.
Chỉ thấy đám anh linh đang đào chiến hào bên cạnh La Lam, tay chân nhanh nhẹn xây dựng công sự phòng ngự.
Một anh linh cười nói:
- Ông chủ, sau khi chết khí lực mọi người càng thêm lớn, làm việc cũng nhanh nhẹn và gọn gàng hơn.
La Lam nhìn về phía đám anh linh:
- Ai sẽ dùng súng máy?
- Để ta…
Đội trưởng đứng lên:
- Ông chủ, ngươi cứ ở trong công sự phòng ngự chờ thử xem.
Người của Hỏa Chủng đừng mong đột phá trận địa súng máy của chúng ta.
- Đi thôi, có những lời này của ngươi là đủ rồi…
La Lam thở phào nhẹ nhõm nói.
Đại lừa dối đứng kế bên hỏi:
- Có cần ta hỗ trợ gì không?
- Không cần…
Anh linh cười nói.
La Lam giải thích:
- Đây đều là binh sĩ tinh nhuệ của Khánh thị ta.
Mười hai người với một cao điểm đủ để chống lại cả một chi đội.
Chỉ là thật đáng tiếc, thời đại này quá bất công với họ.
Những người này luyện tập kỹ năng chiến đấu ngày đêm, tự đề cao khả năng bản thân hàng ngày.
Thế nhưng từ khi thời đại Chư thần quật khởi bắt đầu, năng lực họ dùng mồ hôi và máu đổi lấy đều bị siêu phàm giả dẫm dưới chân.
Việc này khiến La Lam cảm thấy thật sự rất bất bình.
Dù hiện tại hắn cũng là siêu phàm giả.
Trong lúc nói chuyện, đội chiến bộ của Hỏa Chủng đã tiến vào khu vực chiến đấu.
Bất quá nhóm anh linh không nổ súng ngay mà lại chờ đợi.
Không phải họ sợ Hỏa Chủng muốn thoái lui mà thứ họ muốn là tiêu diệt hoàn toàn đối phương!
- Đội trưởng, họ đã tiến vào được 120 mét….
Một anh linh nói.
- Không sao, cứ để họ tới gần hơn một chút…
Đội trưởng tính toán cự ly:
- Chúng ta từng đối phó với nhóm đám người này rồi.
Thân thế của họ vượt xa thường nhân, nổ súng với cự lý quá xa, ta sợ họ sẽ chạy mất.
Đại lừa dối bĩu môi nói:
- Ta nói mà, Khánh thị các ngươi đều là người hung ác.
Mười hai người lại hạ quyết tâm tiêu diệt vài trăm kẻ địch.
- Rốt cục năng lực của ngươi là gì?
La Lam tò mò nhìn đại lừa dối:
- Khánh thị chúng ta chú ý tới ngươi một thời gian dài nhưng vẫn chưa thấy ngươi sử dụng năng lực.
Không lẽ ngươi chỉ là người bình thường thôi à?
Đại lừa dối cười hắc hắc hai tiếng:
- Đợi T5 xuất hiện ngươi sẽ biết.
Vào lúc bọn họ nói chuyện, rốt cục người của Hỏa Chủng cũng tiến nhập vào vị trí mà nhóm anh linh sắp đặt.
Súng máy rền vang như một chiếc cối xay thịt.
Người của Hỏa Chủng thật sự không ngờ nơi này lại có người thiết lập trận địa súng máy phục kích mình!
Hơn nữa, trong tình báo lúc trước cũng không nói nơi này sẽ có súng máy hạng nặng!
Nếu che giấu không tốt, đem theo thứ vũ khí này rất dễ bị phát hiện.
Thế nhưng, dường như số vũ khí này xuất hiện cứ như được làm ảo thuật.
Nếu họ biết có súng máy hạng nặng, chắc chắn sẽ không đi vào vùng bắn qua loa như thế!
Đội chiến bộ của Hỏa Chủng ngã xuống nhưng lại có một người như quỷ mị xuyên qua rừng núi tiến về phía họ ngày càng gần.
Chu Kỳ nhìn đại lừa dối:
- Được rồi, đứng lên đi.
T5 tới rồi.
Chỉ thấy T5 cách trận địa súng máy ngày càng gần.
Dường như đối phương không để súng máy hạng nặng vào mắt.
Mặc kệ nhóm anh linh điều chỉnh góc độ bắn thế nào cũng chẳng thế bắn trúng hắn.
Vào lúc T5 sắp sửa xông tới, đại lừa dối vỗ mông đứng dậy:
- Sở dĩ các ngươi chưa từng thấy năng lực của ta.
Là vì năng lực của ta không có gì đặc thì cả, chỉ có một thân cậy mạnh mà thôi.
Nói xong, đại lừa dối dẫm lên đôi giày vải đã rách bước ra ngoài, chặn lại dã thú đang chạy như điên kia.
La Lam bối rối nhìn đại lừa dối, không lẽ tên này xông lên tìm chết à.
Thế nhưng hắn thấy đại lừa dối xắn tay áo lên.
Cánh tay có cơ bắp cuồn cuộn, phảng phất như vận động viên thể hình cân đối.
Sự thay đổi đột ngột này khiến La Lam nhất thời chưa kịp thích ứng!
Chỉ thấy T5 và đại lừa dối đụng nhau.
Thân thể nổi tiếng rắn chắc từ trước tới giờ của T5 bị đại lừa dối bổ cho một quyền mà văng ra sau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận