Đệ Nhất Danh Sách

Chương 756: Nguy Cơ Dưới Lòng Đất

Trận chiến với Trần Lục Tại là chuyện Nhâm Tiểu Túc đã lường trước.
Lý Thần Đàn và Dương Tiểu Cận cũng vậy.
Chỉ là họ không ngờ Nhâm Tiểu Túc lại chấm dứt trận chiến nhanh như vậy thôi.
Dương Tiểu Cận xem như đã hiểu rất rõ về Nhâm Tiểu Túc rồi.
Nàng biết rõ sự cường hãn của đối phương, thế nhưng đối mặt với bản sao của Trần Vô Địch vẫn có chút cố hết sức.
Chung quy Trần Vô Địch quá mạnh, dù là bản sao của hắn cũng đủ nghiền ép đại đa số siêu phàm giả.
Chỉ là, tâm trí Trần Lục Tại vẫn chưa đủ thành thục.
Từ khi hắn được phục chế ra tới bây giờ chỉ mới chừng vài năm.
Hỏa Chủng huấn luyện dựa trên phương thức bằng cách giam cầm trí lực, vì thế sẽ lưu lại một ít thương tổn cho bản sao.
Kết hợp cùng với thủ đoạn quỷ dị của Nhâm Tiểu Túc, đại đa số siêu phàm giả đụng phải hắn cũng khó lòng chuẩn bị kịp.
Vì thế Trần Lục Tại bị đánh bại cũng là chuyện hợp tình hợp lý mà thôi.
Hơn nữa, hầu tử hầu tôn mà Trần Lục Tại triệu hoán ra lại còn làm phản nữa chứ.
Cũng đúng thôi, chính xác hơn phải là, tuy Trần Lục Tại làm phản nhưng hầu tử hầu tôn vẫn trung thành, từ đó khiến Trần Lục Tại tâm thần đại loạn.
Một màn hầu tử hầu tôn quỳ lại Trần Vô Địch thật sự quá mức rúng động với Trần Lục Tại.
Đó là năng lực của hắn nhưng lại không chịu sự khống chế của hắn, thật giả lẫn lộn.
Bấy giờ, Lý Thần Đàn nhỏ giọng nói thầm với Tư Ly Nhân:
- Ta còn tưởng hai người họ sẽ đánh nhau bảy ngày bảy đêm, đánh tới nghiện luôn.
Sau đó trong lúc nguy nan, bằng hữu Lý Thần Đàn là ta đây sẽ hô to, Tiểu Túc, ta tới cứu ngươi á… Đặc sắc vô cùng.
Tư Ly Nhân quay đầu nhìn Lý Thần Đàn một cái.
Nàng phát hiện con hàng này hình như đang ngủ ngày, bây giờ vẫn chưa tỉnh.
Đương nhiên, Tư Ly Nhân nhìn mà cũng phát nghiện…
Nàng cũng rất hi vọng Nhâm Tiểu Túc và Trần Lục Tại có thể đánh nhau lâu chút để thỏa mãn con mắt mình.
Chung quy, tiết mục thanh lý sư môn này đặc biệt kịch tính.
Từng quyền đánh tới người chết ta sống, cực kỳ thống khoái và lâm li.
Nhâm Tiểu Túc, ngươi không cảm thấy lúc chiến đấu trông ngươi rất đẹp trai à?
Thế nhưng Nhâm Tiểu Túc chắc chắn không nghĩ vậy.
Hắn là người rất thực tế, tuy đại chiến ba ngày ba đêm mới giải được môi hận trong đầu.
Cơ mà mục đích của hắn là tới đây cứu người chứ không phải giải hận.
Vào lúc này, Lý Thần Đàn nghe được tiếng hô vang lên từ phía trước.
Hắn và Tư Ly Nhân đi cuối, đám Hương Thảo đã sớm đi hết hành lang, tới đại sảnh.
Tòa cao ốc này có 15 tầng, nếu đặt trong hàng rào chỉ là một tòa cao ốc bình thường mà thôi.
Thế nhưng ở nơi hoang vu như Thánh Sơn, trông nó vô cùng bắt mắt.
Thế nhưng sau khi lên lầu, họ mới phát hiện trên lầu chẳng có gì cả.
Sau đó La Lam còn phát hiện tòa cao ốc này thông xuống đất, cho nên mọi người mới bắt đầu đi xuống.
Phong cách của phần cao ốc dưới mặt đất khác hẳn trên lầu.
Trên lầu giống như một tòa nhà văn phòng bình thường vậy.
Có từng bàn làm việc dành cho từng người, trông rất bình thường.
Thế nhưng mới tới tầng một dưới đất đã có chỗ kỳ quái.
Cửa được làm bằng hợp kim, phải nhập mật mã mới vào được.
Bất quá cánh cửa này đã mở ra sẵn, không tạo nên trở ngại gì cho mọi người cả.
La Lam đi xuống cuối hành lang, bật đèn, kết quả lúc này cả đám không ngừng hô to.
Đơn giản vì trong sảnh là từng ống dinh dưỡng to lớn.
Thông qua mặt kính thủy tinh, mọi người có thể thấy được bên trong là bản sao đang nhắm mắt ngủ say.
Vương Uẩn đứng trước cửa thủy tinh nói:
- Nơi này có một ít người ta từng gặp qua.
Người số ba bên trái là siêu phàm giả của Khổng thị, không ngờ nơi này lại có gen mẫu của hắn.
Lời này của Vương Uẩn đã là rất khiêm tốn rồi.
Kỳ thật nơi này có rất nhiều người hắn biết.
So sánh một chút với ký ức của Vương Uẩn, hắn nhận ra tất cả đều là siêu phàm giả.
Chẳng lẽ trong tất cả những ống dinh dưỡng này đều là bản sáo của siêu phàm giả à?
Nhìn vô số ống dinh dưỡng trong đại sẵn, hẳn những năm gần đây Hỏa Chủng thu thập được rất nhiều gen mẫu.
Trong lúc Vương Uẩn đang suy nghĩ, một người đứng trước ống dinh dưỡng cách đó không xa bỗng la to.
Đối phương ngồi phệt xuống đất, tay chân luống cuống không ngừng lùi về sau.
Mọi người vội vàng nhìn lại thì thấy bản sao trong cabin chẳng biết từ khi nào đã mở mắt!
Dần dà, tiếng thủy tinh nứt ken két giòn vang không ngừng phát ra.
Dịch dinh dưỡng trong cabin theo khe hở chảy ra ngoài.
Chỉ trong giây lát đã tràn đầy đại sảnh, cao chừng tới cổ chân.
Lý Thần Đàn bất đắc dĩ cúi đầu nhìn, rồi lại nhìn Tư Ly Nhân:
- Biết bay thật là tốt. Đôi giày này của ta coi như bỏ rồi.
Bấy giờ, người trong cabin dinh dưỡng đi ra.
Tứ chi của họ có phần cứng ngắc, trên mặt không có bất kỳ biểu tình gì, trông vừa âm trầm vừa kinh khủng.
La Lam lùi về sau, nói với Chu Kỳ:
- Dưới mặt đất đều là nước, này coi như là nửa cái sân nhà của ngươi rồi.
Mau giết họ đi.
Chu Kỳ ở bên cạnh liếc mắt:
- Nơi này có hơn 10 người, đều là siêu phàm giả.
Mười ta cũng đánh không lại họ.
- Vậy ngươi nghĩ cách gì đi…
La Lam nóng nảy:
- Vừa rồi ta còn thấy một siêu phàm giả của Lý thị.
Lúc trước chúng ta có mang thù với tên này.
Ngươi cảm thấy bản sao của hắn có ký ức đó không? Sau đó họ gặp nhau, kẻ thù tức tới đỏ mắt? Không đúng, ngươi nhìn kỳ, bên kia có hai người Lý thị.
Xong rồi, nhiều quá.
Chuyện Khánh thị và Lý thị bất hòa không phải ngày một ngày hai.
La Lam cũng kết thù với không ít siêu phàm giả của Lý thị.
Thế nhưng không biết Lý thị làm gì mà lại bị Hỏa Chủng trộm nhiều gen mẫu như thế!
Vào lúc họ đang kinh hoảng không thôi thì Lý Thần Đàn lại cao giọng nói với đám bản sao vừa rời khỏi cabin kia:
- Tới tới tới, nhìn nơi này nè!
Đám người thông minh như La Lam nhanh chóng chuyển mắt đi.
Họ biết rõ Lý Thần Đàn đang muốn thôi miên đám người kia.
Bấy giờ, chỉ có kẻ ngu mới nhìn qua.
Mọi người ở đây e rằng chẳng có mấy người có thể kháng trụ được với năng lực thôi miên của Lý Thần Đàn.
Khi ấy, có thể còn sống ra ngoài hay không đều phải xem tâm tình người ta….
Thế nhưng đám bảo sao đều không biết điều này.
Cho nên Lý Thần Đàn vừa nói, mọi người liền nhìn về phía Lý Thần Đàn, chỉ thấy Lý Thần Đàn vỗ tay ba lần:
- Khi các vị thấy ta vỗ tay ba lần, các vị sẽ giao ý thức của mình cho ta.
Hiện tại nghe lời ta, quay về cabin của mỗi người đứng trong đó. Đợi ta làm xong việc sẽ gọi các ngươi tới.
Nói xong, đám bản sao kia thật sự quay về cabin!
La Lam nhìn tới choáng váng.
Trong lòng thầm nhủ, với năng lực này của Lý Thần Đàn thì hắn còn cần sợ ai nữa?
Không chế hơn 10 siêu phàm giả thì vô địch tới cỡ nào.
La Lam nhanh chóng nói với Lý Thần Đàn:
- Nếu ngươi có thể khống chế họ thì kêu họ đi hỗ trợ dò đường đi.
Lý Thần Đàn lắc đầu:
- Các ngươi không cần khẩn trương quá.
Những người này đâu có năng lực siêu phàm.
Cũng không biết các ngươi sợ cái gì nữa.
La Lam có chút sửng sốt:
- Không có năng lực siêu phàm?
Rốt cục Hỏa Chủng làm cách nào mới có thể mở ra năng lực cho bản sao của Lý Thần Đàn và Trần Vô Địch?
Bạn cần đăng nhập để bình luận