Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1139: Khóc Cái Gì?

Ấn tượng của Trần Tĩnh Xu với người sáng lập tổ chức vô cùng mơ hồ, không phải nàng không biết, chỉ là có người tận lực che giấu tin tức về đối phương.
Thành viên vòng ngoài của tổ chức thợ săn tiền thưởng không ai biết gì về danh tính người sáng lập cả.
Không phải tổ chức có chuyện mờ ám, mà anh trai Trần Tĩnh Xu từng nói nàng, thật ra đây là để bảo hộ tổ chức cùng với thành viên vòng ngoài.
Rất nhiều người cho rằng, thợ săn tiền thưởng bị thanh trừ vì họ đã diệt giết người của gia tộc Voss.
Nhưng nguyên nhân bọn họ bị đuổi giết thật sự đã bắt đầu từ hơn 100 năm trước rồi, khi đó bọn họ còn chưa được gọi là thợ săn tiền thưởng.
Đây là thù mới hận cũ của bọn họ cùng Vu Sư.
Bọn họ mai danh ẩn tích hơn 100 năm, mãi cho tới sau vài chục năm, bọn họ dần bị quên lãng, thợ săn tiền thưởng mới trỗi dậy.
Lúc này, tuyệt đại bộ phận Vu Sư thậm chí không biết thật ra thợ săn tiền thưởng có quan hệ với Kỵ Sĩ Trung Thổ, với Russell.
Khi nhân tố không ổn định như bọn họ xuất hiện.
Kỳ thật có vài Vu Sư đã nổi lên nghi ngờ, nhưng không có đầy bằng chứng chứng minh thợ săn tiền thưởng có liên quan tới Kỵ Sĩ ở Trung Thổ.
Vu Sư từng bắt một vài thợ săn tiền thưởng nhưng không tra hỏi được gì.
Nếu không phải Nhâm Tiểu Túc được cung điện nhắc nhở, hắn cũng không nghĩ tới thợ săn tiền thưởng có quan hệ gì với Nhâm Hòa.
Người lãnh đạo trong tổ chức từng điều chỉnh về việc truyền thừa khiến tin tức này chỉ có số ít người lãnh đạo được biết.
Thế nhưng, mọi người vẫn tò mò về người sáng lập.
Khi còn bé Trần Tĩnh Xu từng lôi kéo gia gia cùng các tiền bối đòi kể chuyện xưa.
Mà gia gia của nàng vì quá cưng chiều quan nàng nên đã nói vài chuyện lý thú về người sáng lập cho nàng nghe.
Ví dụ đối phương có năng lực khiến người khác khóc không ngừng được.
Ban đầu Trần Tĩnh Xu còn cho rằng, khóc không ngừng trong lời của gia gia đại khái như nam nghe xong sẽ im lặng, nữ nghe xong thì rơi lệ.
Nhưng dần dà, sau khi được gia gia giải thích nàng mới hiểu, khóc không ngừng là khiến kẻ địch không hiểu vì sau cứ khóc mãi, đây là một trong những năng lực đặc thù của người sáng lập!
Trần Tĩnh Xu từng cảm thấy dở khóc dở cười với loại năng lực này.
Trên đời sao có thể có năng lực quỷ dị như thế chứ.
Nhưng giờ này khắc này, năng lực vừa quỷ dị lại hiếm thấy đó bỗng nhiên xuất hiện trước mặt nàng.
Tiễn Vệ Ninh hẳn sẽ thấy khó hiểu.
Dù sao đây cũng không phải Vu Thuật, tại sao hắn lại đột nhiên rơi lệ không dừng được, Vu Sư duy nhất ở đây cũng đâu có thi pháp a.
Có lẽ do ánh mắt đột nhiên chua xót hoặc bị viêm mắt gì đó, lông mi rớt vào mắt cũng có khả năng… chẳng hạn.
Mà nguyên nhân những người khác khóc rống hắn hiểu.
Mọi người đều biết nhiệm vụ lần này một đi không trở lại nên xúc động là lẽ hiển nhiên.
Nếu trong lòng sợ hãi và áp lực quá lâu thật sự rất dễ vì chút chuyện nhỏ mà bị đánh bại.
Vì thế Tiễn Vệ Ninh cũng không có nghĩ nhiều.
Bất quá, Trần Tĩnh Xu biết rõ, người sáng lập kia cũng không phải Vu Sư, nhưng đối phương quả thật có được loại năng lực quỷ dị đó.
Thiếu niên này đến từ Trung Thổ, lại có năng lực quỷ dị, tất cả đều rất trùng hợp.
Trần Tĩnh Xu bỗng nhận ra, mối quan hệ của thiếu niên tên Nhâm Tiểu Túc kia cùng quan hệ bọn hắn có lẽ còn phức tạp hơn cả nàng tưởng.
Bất quá, lúc này Nhâm Tiểu Túc không chú ý tới phản ứng của Trần Tĩnh Xu, hắn chỉ kinh hỉ vì phát hiện ra bốn chữ chúc ngươi hạnh phúc này chỉ cần thêm từ “các” vào đã biến thành một loại công kích quần thể.
Đúng là kinh hỉ ngoài ý muốn mà.
Những người thân kinh bách chiến đều hiểu rõ một điều, việc có thể khiến kẻ địch rơi nước mắt không ngừng đã đủ để trở thành mấu chốt cho chiến thắng.
Nhưng đây vẫn chưa phải điều mấu chốt nhất, cái khiến Nhâm Tiểu Túc cực kỳ mừng rỡ là hiệu quả của nó!
Về sau hắn có thể đi tuyên dương chiến tích, nói: Ta gặp ai là đánh người đó tới phát khóc!
Suy nghĩ một chút đã thấy vô cùng kích thích rồi...
Cứ nghĩ đi, đánh cho kẻ địch phải khóc đến là khái niệm gì? Để làm được như vậy, sức chiến đấu nhất định phải rất bá đọ, tới mức có thể hoàn toàn phá hủy lòng tự tin của đối phương, khiến đối phương suy sụp tới mức phát khóc.
Người khác nghe xong, đầu tiên sẽ cảm thấy ngươi trâu bò, sau đó nghĩ kỹ lại, rồi phân tích từng chi tiết nhỏ...
Nhâm Tiểu Túc nghĩ tới đây cảm thấy vui tới mức muốn cười phá lên!
Hắn giương mắt nhìn Tiễn Vệ Ninh, lúc này đám người Tiễn Vệ Ninh vô cùng bối rối, họ vừa nín khóc sao bây giờ lại khóc nữa rồi.
Nhâm Tiểu Túc tính tới an ủi một chút nhưng không biết nên an ủi kiểu gì cho tốt.
Hơn nữa hiện tại hắn muốn tới gần cũng không làm được, xung quanh đám người Tiễn Vệ Ninh có vô số lữ khách, người bán hàng rong kéo tới khuyên nhủ.
Nói gì mà sau khi chết ít nhất còn có tiền tử tuất.
Không phải mọi người đồng tình, chỉ là hiện tại bầy không khí quá bi thương thôi.
Mai Qua bên cạnh Nhâm Tiểu Túc kinh ngạc hỏi:
"Có chuyện gì vậy, ta bỏ lỡ cái gì à?"
Đối với Mai Qua mà nói, hắn chỉ mới ngây người trong trong thế giới minh tưởng chốc lát, khi ra ngoài toàn nghe được tiếng khóc, không khí có phần kỳ quái.
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ nói:
"Ngươi có thể nghe được họ khóc trong thế giới minh tưởng a?"
"Ừ… "
Mai Qua gật gật đầu.
"Thế giới minh tưởng của ngươi cách âm không ra hồn gì cả…. "
Nhâm Tiểu Túc chậc chậc cảm thán mấy tiếng.
Lúc này Mai Qua không khỏi kinh ngạc, bên cạnh có nhiều người khóc như chó như vậy, cái ngươi quan tâm chỉ là hiệu quả cách âm của thế giới minh tưởng? !
Không đợi Mai Qua kịp lên tiếng, âm thanh xé gió sắc bén vang lên trong màn đêm!
Nhâm Tiểu Túc đột nhiên kéo Mai Qua qua một bên.
Mai Qua đang ngồi dưới đất bị hắn kéo cổ áo về phía sau, cả người như một con rối cỡ lớn, toàn thân đều bị khống chế, bao gồm cả đầu óc...
Mọi người không kịp phản ứng chỉ nghe tiếng đinh vang lên, cắm vào nơi Mai Qua vừa ngồi!
Cây tiễn rung động trên mặt đất, mũi tên cắm hết một phần ba vào bùn đất, đủ để nhìn ra lực đạo của mũi tên kinh khủng bậc nào.
Tiễn Vệ Ninh mang theo tiếng khóc nức nở gào thét:
"Địch tập kích! Là Thiết Thai Cung!"
Thiết Thai Cung có tên đầy đủ là cung đồng thai lưng sắt, được đúc từ từ kim loại cùng trúc.
Thứ nghe tên đã thấy mạnh là vũ khí lạnh không thể thiếu trong chiến tranh cỡ lớn, đều do tướng sĩ mạnh mẽ hơn người sử dụng.
Chỉ là trong nháy mắt, Tiễn Vệ Ninh liền nhân ra người đến không phải thổ phỉ tầm thường, cũng là Kỵ Sĩ Thánh Điện, nhân vật có đẳng cấp từ quân đoàn Kỵ Sĩ chính thống nào đó!
Tiễn Vệ Ninh nhanh chóng ra lệnh cho hộ vệ trốn dưới xe ngựa, bọn họ phải tự bảo vệ bản thân mới có thể tìm được cơ hội phản kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận