Đệ Nhất Danh Sách

Chương 740: Đạo Đức Khoa Học

Bản sao Lý Thần Đàn đã chết.
Giống như Lý Thần Đàn đoán, chỉ cần tên ngốc này tìm tới Nhâm Tiểu Túc, hắn sẽ chết không thể nghi ngờ, không có bất kỳ kết quả nào khác.
Không phải bản sao không lợi hại. Mà dựa vào Lý Thần Đàn mà nói, dù đó là bản sao, là một tàn thứ phẩm đi nữa thì cũng là tàn thứ phẩm của Lý Thần Đàn hắn, chắc chắn lợi hại hơn những siêu phàm giả khác rất nhiều.
Lúc Lý Thần Đàn nói câu này, Chu Nghênh Tuyết ngồi bên cạnh không ngừng trợn tròn mắt. Nàng thầm nghĩ, sao con hàng tự kỷ này có thể trở thành bằng hữu của lão gia nhà nàng cơ chứ.
Bất kể Hương Thảo hay Chu Nghênh Tuyết có trợn mắt thế nào thì những gì Lý Thần Đàn nói đều là sự thật.
Lúc trước, khi bản sao tới đây, trong lúc vô tình đã ám thị bọn họ nhưng cả đám đều không phát giác.
Vì thế, đại đa số siêu phàm giả trên đời này gặp phải Lý Thần Đàn đều sẽ lật thuyền trong mương.
Đương nhiên, đại đa số này không có Nhâm Tiểu Túc.
Một đại sư thôi miên gặp người từ trước tới giờ không thể bị thôi miên thì trong chớp mắt, đại sư này chỉ trở thành một binh sĩ bộ binh không có vũ khí, bất kỳ năng lực hiển hách nào hắn có đều trở nên vô dụng.
Hơn nữa, khả năng bẫy người của Lý Thần Đàn đứng trước Nhâm Tiểu Túc chẳng khác nào ăn mày gặp đại gia.
Loại chuyện ngồi trước mặt đâm sau lưng người ta này, không phải ai cũng nghĩ ra được.
Kỳ thật trong nháy mắt bản sao xuất hiện, Nhâm Tiểu Túc đã cảm thấy có gì đó không đúng nên mới dùng việc đi phía nam và màn ảo thuật thăm dò.
Đầu tiên, Lý Thần Đàn tuyệt đối không thôi miên hắn, cũng sẽ không thôi miên Dương Tiểu Cận.
Tiếp theo, như Nhâm Tiểu Túc nói là sự điên cuồng từ cốt tủy của Lý Thần Đàn. Tuy thường ngày nhìn tên này chẳng khác nào người mình thường nhưng chỉ cần hắn mở miệng nói chuyện. Mọi người sẽ cảm nhận được sự điên cuồng kia giống như ba đào gợn sóng ẩn sâu dưới nội tâm của đối phương vậy.
Tuy Nhâm Tiểu Túc không tiếp xúc nhiều với Lý Thần Đàn, cũng không sớm chiều ở chung nhưng chẳng biết vì sao, Nhâm Tiểu Túc cảm thấy bản thân rất hiểu đối phương.
Cũng như Lý Thần Đàn hiểu rất rõ hắn vậy.
Bất quá Lý Thần Đàn nhìn bản sao của Lý Thần Đàn, suy nghĩ: vì sao lại có bản sao này chứ.
Là bản sao mà Hỏa Chủng nhân bản ư? Hỏa Chủng còn nhân bản ai nữa?
Nhâm Tiểu Túc không có nguồn tin chính xác nên hắn thể đoán tiếp. Hắn chỉ xác định được một điều. Nếu họ tiếp tục tiến vào Thánh Sơn, họ nhất định còn gặp những bản sao khác của Lý Thần Đàn. Nếu so với Lý Thần Đàn lại càng thêm khó giải quyết.
Hắn nhìn Thánh Sơn, ánh mặt trời bình minh dần ẩn hiện. Mặc kệ bên trong có gì, Nhâm Tiểu Túc đều nhìn.
Bấy giờ, Nhâm Tiểu Túc lại nhìn những người khác đang ngủ say. Trước tiên hắn đánh thức Dương Tiểu Cận, kể lại chuyện vừa rồi cho nàng nghe.
Dương Tiểu Cận suy nghĩ rồi nói:
- Gen của Lý Thần Đàn từng bị trộm. Tuy lúc đó bệnh viện tâm thần của Lý thị được canh giữ rất nghiêm ngặt nhưng vẫn không đủ để đối phó với Hỏa Chủng.
- Ừ….
Nhâm Tiểu Túc gật đầu:
- Chỉ là ta không biết, liệu họ còn phục chế ai nữa.
Dương Tiểu Cận bình tĩnh nhìn Nhâm Tiểu Túc:
- Ngươi không biết hay là không muốn nghĩ tới.
Nhâm Tiểu Túc im lặng.
- Trong thời đại Chư thần quật khởi, sự tồn tại của hai người gần với thần linh nhất đều liên quan tới ngươi. Hơn nữa cả hai đều từng tới bệnh viện tâm thần…
Dương Tiểu Cận nhìn Nhâm Tiểu Túc:
- Ta biết ngươi đang cố lảng tránh vấn đề này nhưng hãy nhìn thẳng vào nó đi.
Phương pháp phục chế của Hỏa Chủng chắc chắn không thể sử dụng nhiều. Bằng không dù là T3 của họ cũng sẽ có năng lực thôi miên rồi. Khả năng cao gen mẫu họ giữ trong tay còn nhiều hơn so với ngươi nghĩ nữa đó.
Dương Tiểu Cận nói tiếp:
- Cho nên, nếu muốn phục chế. Họ sẽ chọn những người có năng lực cực kỳ mạnh để thực hiện.
Ai mạnh nhất? Những cường giả đương thời có thể chứng minh thực lực của mình và được mọi người công nhận có cả Lý Thần Đàn và Trần Vô Địch.
Nếu Hỏa Chủng có gen mẫu của Lý Thần Đàn, nhất định cũng sẽ có gen mẫu của Trần Vô Địch.
Tuy hai người không ở cùng một bệnh viện tâm thần nhưng trong lòng không nên ôm loại may mắn như thế. Hỏa Chủng có thể ăn cắp ở viện tâm thần này cũng có thể trộm ở viện tâm thần khác.
Dương Tiểu Cận hiểu Nhâm Tiểu Túc, vì thế nàng biết rõ vì sao Nhâm Tiểu Túc không dám nghĩ tiếp nữa.
Nhâm Tiểu Túc bỗng thở dài:
- Bỗng nhiên ta có phần chán ghét Hỏa Chủng. Trước kia mọi người luôn nói Hỏa Chủng vi phạm đạo đức khoa học. Ta thầm nghĩ rốt cục đạo đức khoa học là gì. Thời đại này ít người còn giữ được đạo đức của bản thân chứ nói gì tới đạo đức khoa học. Nhưng mãi tới khi chuyện này xảy ra với mình. Ta mới hiểu loại nghiên cứu không từ thủ đoạn này thật sự đáng ghét cỡ nào.
Đối với Hỏa Chủng mà nói, họ chỉ là những người theo đuổi các ngành khoa học mới. Nhưng đối với Nhâm Tiểu Túc mà nói, người quan trọng nhất trong lòng hắn đã bị làm cho ô nhiễm…
- Không nghĩ tới mấy chuyện này nữa…
Nhâm Tiểu Túc chuyển bản sao tới giữa nơi trú quân rồi đưa mắt cho Dương Tiểu Cận, ý bảo nàng giả bộ bị thôi miên.
Dưới tình huống không có ngoại lực can thiệp, những người khác ngủ tới tận trưa mới tỉnh.
Ngay sau đó, trong khu cắm trại vang lên âm thanh nghi hoặc của Trình Vũ:
- Đây không phải là Lý Thần Đàn à, ai đã giết hắn?
Nhâm Tiểu Túc ngái ngủ tỉnh dậy:
- Ồ, là các ngươi làm hả?
Vốn Nhâm Tiểu Túc muốn chuyển bản sao Lý Thần Đàn tới trước mặt Trình Vũ. Vừa mở mắt là thấy được xác chết, biểu tình của tên này ắt hẳn rất thú vị.
Chung quy trên đường đi, Trình Vũ luôn tìm cách khiến hắn khó chịu kia mà.
Bất quá Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ, thật ra cũng không tới mức làm thế. Quan hệ của họ cũng không xấu tới vậy. Sau khi hoàn thành chuyến đi này, họ sẽ đường ai nấy đi, nửa đời sau có khi còn chẳng gặp lại.
Mọi người nhìn thi thể của bản sao Lý Thần Đàn mà không khỏi kinh nghi bất định.
Trong vô thức, Trình Vũ nhìn di động để xem bà chủ có truyền tin gì không. Kết quả di động vẫn không có tín hiệu.
Vì Lý Thần Đàn hành động không giấu giếm nên mọi người đều biệt tướng mạo của hắn. Nếu chuyện này truyền đi, e rằng sẽ kinh động toàn bộ giới siêu phàm. Ác Ma Thầm Thì trong truyền thuyết đã chết?
Thế nhưng họ không biết ai làm chuyện này cả. Mọi người đần độn ngủ một giấc, rốt cục đã bỏ qua chuyện quan trọng gì?
- Cho nên mọi người ngủ tới trưa là do Lý Thần Đàn làm?
Trình Vũ nghi ngờ hỏi:
- Rốt cục ai có năng lực giết hắn chứ?
Trợ thủ Trình Vũ thăm dò:
- Hay là hắn tự sát?
Nhâm Tiểu Túc đứng bên cạnh thi thể bản sao, ung dung nói:
- Ta nhìn miệng vết thương, phát hiện chết là do bị đao đâm từ sau lưng. Hắn không thể tự làm được, nhất định là một trong số các ngươi gây nên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận