Đệ Nhất Danh Sách

Chương 893: Phản Kích


Trước tai biến, gấu nâu có thể dài tới 2.8m, sau tai biến nay đã gần 6 thước. Lực lượng của gấu nâu đến cùng kinh khủng cỡ nào?
Chiều cao bình thường của nhân lại địa đa số chỉ chừng 1.8m, cùng lắm là 2m.
Đám gấu nâu vì phẫn nộ và đói bụng nên bắt đầu chạy như điên khiến đại địa đều rung động.
Thể trạng sau khi tiến hóa khiến cơ bắp của nó càng thêm cường tráng, nội tạng và xương cốt càng thêm kiên cố và cứng rắn. Lúc trước khi gấu nâu đầu tiên xông ra khỏi lồng giam, mọi rợ đối diện với nó chẳng khác nào một đứa con nít.
Không biết khói trắng kia có gì mà dù gấu nâu có phẫn nộ cũng không xông qua khói trắng công kích mọi rợ, chỉ một đường chạy thẳng về phía nam, tập kích binh sĩ Hỏa Chủng.
Giống như khi trên núi Đại Thạch, mọi rợ dùng đoạn xương của sinh vật không biết tên đã có thể xua tan bầy cá. Mà bây giờ đối phương cũng nắm giữ biện pháp điều khiển gấu, tộc đàn phương bắc nhìn qua tưởng chỉ biết chém giết dã man nhưng thật chất họ vẫn có đòn sát thủ.
Lúc này, binh sĩ Hỏa Chủng không ngừng truy sát về hướng bắc. Ở giữa họ và gấu nâu là cả ngàn mọi rợ, đều là mọi rợ bị Hỏa Chủng truy sát từ cánh rừng tới đây.
Nhưng mà, khi mọi rợ nghe âm thanh di chuyển nặng nề từ phương bắc thì chừng vài chục mọi rợ già móc túi da dê của mình ra.
Nguyên bản túi da dê được dùng để đựng nước nhưng hiện tại họ mở nút ra, đổ máu tươi trong đó xuống đất!
Gấu nâu bị hấp dẫn bởi máu tươi!
Mọi rợ vì giờ khắc mà toan tính một thời gian quá dài, đầu tiên là dùng hết người già thay thế cho binh sĩ tinh nhuệ trên chiến trường. Khiến binh sĩ Hỏa Chủng hiểu lầm quân đoàn viễn chinh thương vong tới mức không còn ai. Sau đó lại dẫn dụ bọn họ tới phương bắc, thả gấu nâu đã đói bụng mấy ngày ra.
Nhưng chỉ như vậy vẫn chưa đủ, bọn họ còn giết gấu con trước mặt cha mẹ gấu, khiến đám gấu nâu nhớ kỹ mùi máu con mình. Sau đó khi chúng sắp nổi giận thì lần nữa đánh thuốc mê chúng.
Hiện tại mọi rợ vung máu của gấu con ra, binh sĩ Hỏa Chủng đằng sau không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ máu là của mọi rợ.
Cho nên, trong quá trình truy kích, binh sĩ Hỏa Chủng tre già măng mọc giẫm đạp lên vết máu, bị nhiễm phải mùi máu đó.
Binh sĩ Hỏa Chủng nghe được tiếng bước chân trầm trọng không ngừng tiến về phía trước. Tướng lãnh P5 của sư đoàn số 6 lệnh cho toàn quân cảnh giới, tốc độ truy kích chậm dần.
Lúc này hắn chợt nhớ tới cảnh cáo của P5092, hắn thầm nghĩ, chẳng lẽ mọi rợ thật sự có mai phục sao?
Trong chớp mắt, hơi có ý hối hận. Kỳ thật bản thân hắn cũng hiểu sư đoàn số 6 đã truy kích quá xa, đến mức năm chi binh sĩ Hỏa Chủng đã bắt đầu tách ra.
Cũng không phải tất cả mọi người đều có thể giữ vững lý trí bất kỳ lúc nào như P5092, Trương Cảnh Lâm, Khánh Chẩn. Bằng không thì danh tướng thiên hạ chẳng khác nào củ cải mọc đầy đất.
Cái gọi là thời thế xuất anh hùng đều là chọn ra một người từ mấy trăm vạn, mấy ngàn vạn. Trong lịch sử, những người còn lại chỉ còn là phụ gia, thậm chí ngay cả phụ gia cũng không có tư cách.
Sau một khắc, tất cả binh sĩ Hỏa Chủng phía trước nhất đều nhìn thấy những con gấu nâu đó. Mà mấy chục đầu gấu nâu kia dù cách rất xa vẫn ngửi được huyết dịch từ chân binh sĩ Hỏa Chủng. Thậm chí hoàn toàn không để ý mọi rợ chạy phía trước đã rống giận đánh về phía binh sĩ Hỏa Chủng!
Điều này khiến P5031 từ sư đoàn số 6 thật sự khó hiểu. Vì sao gấu nâu không công kích mọi rợ mà thẳng đến họ? Chẳng lẽ là mọi rợ có thể điều khiển đám gấu nâu này sao?
Nhân loại bình thường vô pháp phân biệt máu gấu và máu người. Bọn họ căn bản không đoán được đến cùng mọi rợ muốn cái gì. Thế nhưng đối với gấu nâu, máu của gấu con là thứ thuốc kích thích chúng mỗi giây mỗi phút.
Binh sĩ Hỏa Chủng không quan tâm tới đám mọi chạy thục mạng nữa mà bắt đầu tấn công gấu nâu.
Thế nhưng dù là súng máy hạng nặng cũng chỉ có thể đánh xuyên qua chừng hai mươi phân lớp da của chúng mà thôi. Thậm chí còn chẳng thể ghim vào lớp mỡ của chúng!
Tuy có thể khiến gấu nâu chảy chút huyết nhưng nhiêu đá căn bản chẳng nhằm nhò gì với chúng.
Hơn nữa, mùi gấu con cùng sự đau đớn do Hỏa Chủng tấn công khiến đám gấu nâu càng thêm phẫn nộ!
Bởi vì Hỏa Chủng truy đuổi mọi rợ quá gần nên lúc gấu nâu xuất hiện chỉ cách các binh sĩ chừng mấy trăm mét, khoảng cách này đối với gấu nâu mà nói chỉ cần 10 giây là chúng vượt qua được.
Mấy chục đầu gấu nâu chạy như điên, tựa như t cự thú tiền sử khổng lồ, mỗi bước chân dẫm nát mặt đất như dùi trống, phát ra âm thanh lôi đình.
Một chiếc xe tăng bắn về phía gấu nâu, tiếng nổ rền vang. Xe tăng lay động do lực phản chứng, đạn xuyên giáp đâm thẳng tới nội tạng gấu nâu, nổ tung.
Máu bay tán loạn, một đầu gấu nâu vô lực ngã trên mặt đất, thế nhưng đến khi chết nó vẫn nhìn về phía Hỏa Chủng, chỗ đó có mùi con của nó.
Này đạn xuyên giáp vốn được chuẩn bị tấn công xe tăng của kẻ địch, không ngờ bây giờ lại dùng để đánh gấu.
P5031 dần an tâm hơn. Vũ khí nóng có tác dụng là một cái tin tức tốt, hắn hạ lệnh để cho tất cả xe tăng dưới trướng mình tiến hành oanh kích.
Trong hỗn loạn, mấy chục chiếc xe tăng không ngừng bắn phá, tiếng ầm ầm vang lên. Ánh sáng chớp lóe dưới bầu trời đêm đẹp như pháo hoa nhưng lại cất chứa sát cơ kinh khủng.
Dưới màn đêm, đạn pháo bay thành một vòng cung màu cam.
Thế nhưng đám gấu nâu cũng không ngừng, chúng không ngừng chuyển hướng trong khi di chuyển!
Có chút gấu nâu bị trọng thương nhưng dưới sự phẫn nộ chúng vẫn có thể hành động nhanh chóng. Đôi con ngươi màu đỏ tràn ngập cừu hận như màu máu của đám gấu con.
Hơn nữa, khoảng cách song phương quá gần, chỉ một nhoáng gấu nâu đã xông vào đội hình Hỏa Chủng!
Bóng dáng khổng lồ bắt đầu bao vây binh sĩ Hỏa Chủng. Các binh sĩ vừa thấy gấu nâu đã bắt đầu căng thẳng, hiện tại tiếp xúc, binh sĩ Hỏa Chủng nhanh chóng tan tác. Không phải bọn họ yếu, mà là vũ khí của trong tay bọn họ căn bản vô dụng đối với gấu nâu.
Sau một đòn đánh, gấu nâu vẫn chẳng hề hấn gì. Thế nhưng gấu nâu chỉ cần chạy như điên trong đội hình và va đập lung tung đã đủ dẫm chết không ít binh sĩ
Trong chớp mắt khi gấu nâu tới gần xe tăng, nó đột nhiên nhún vai, lật ngửa xe tăng dễ như trở bàn tay.
Binh sĩ Hỏa Chủng đứng trước gấu nâu đã bắt đầu tuyệt vọng, nhưng trong tuyệt vọng lại phát ra sức mạnh phi thường.
P5031 nhanh chóng hạ lệnh:
"Sử dụng đạn hỏa tiễn, súng lựu đạn, trước đó quân tiên phong tiếp cận tấn công chúng, không được sợ chết!"
Rốt cục hắn tỉnh táo lại, tuy gấu nâu rất khó đối phó nhưng cũng không phải không thể chết.
Lúc này, thậm chí có binh sĩ ôm thuốc nổ bắt đầu chạy tới chỗ gấu nâu. Từ trước đến nay trong chiến tranh Hỏa Chủng đều là hung hãn không sợ chết, sợ chết không nằm trong từ điển của họ.
Nhưng vào lúc này, tiếp ứng của quân đoàn viễn chinh phương bắc đã tới. Một tướng lãnh cao cấp nhìn về phía các đồng bào chật vật bình tĩnh nói:
"Các vị khổ cực, quân viễn chinh đoàn sẽ nhớ kỹ các vị đã dùng sinh mệnh mạo hiểm đổi lấy thắng lợi, hãy nghỉ ngơi a."
Nói xong, hắn quay người nhìn về phía quân đoàn. Nơi này không chỉ có quân đoàn chủ lực ở cánh rừng mà còn là quân đoàn chủ lực lùi về từ phía Đại Ngưu sơn của Vương thị. Tướng quân nói:
"Quê hương phương bắc sắp không thể sinh tồn, mảnh thổ địa phì nhiêu này chính là nhà mới của chúng ta. Chư vị, giết địch đi!"
Nói xong, hắn thân là tướng quân lại tự tay cầm rìu xông về hướng nam.
Mấy chục đầu gấu nâu chỉ là công cụ mà thôi. Chiến tranh chân chính bây giờ mới bắt đầu. Mà dưới sự tàn sát bừa bãi của gấu nâu, Hỏa Chủng đã lần nữa dựng lên phòng tuyến mới!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận