Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1119: Thử Lại Lần Nữa


Mũi tên bay vút lên cao, dù Tiễn Vệ Ninh có tự tin bao nhiêu cũng hiểu rõ mũi tên này đã bắn lệch, không thể trúng bất kỳ tên thổ phỉ nào.
Nhưng hết lần này tới lần khác, sau khi mũi tên biến mất trong màn đêm, tiếng kêu thảm thiết lần nữa vang lên.
Tiễn Vệ Ninh hỏi hộ vệ bên cạnh:
"Là ngươi bắn trúng thổ phỉ sao?"
Hộ vệ bên cạnh nói:
"Tiền hội trưởng, vừa rồi chúng ta bị áp chế tới không ngóc đầu lên được, không ai bắn tên cả."
Thần sắc Tiễn Vệ Ninh cổ quái, đây là sao?
Không đợi hắn kịp suy nghĩ, một nhóm thổ phỉ khác đã dần tới gần. Tiễn Vệ Ninh thấy vậy thì vội quát:
"Đừng phân tâm, mau ngăn cản kẻ địch!”
Nhâm Tiểu Túc thấy Tiễn Vệ Ninh sửng sốt thì thầm nghĩ trong lòng, không tốt.
Vừa rồi Tiễn Vệ Ninh bắn cung, Nhâm Tiểu Túc liền điều khiển lão Hứa ám toán thổ phỉ. Cơ mà ai dè Tiễn Vệ Ninh lại bắn lệch dữ vậy.
Thật là cùi bắp mà!
Bất quá không sao, Nhâm Tiểu Túc biết nên bổ cứu như thế nào.
Lúc này, hết thảy phảng phất như trở về trạng thái bình thường, Tiễn Vệ Ninh không ngừng bắn tên tiêu diệt kẻ địch, số lượng thổ phỉ điên cuồng giảm mạnh.
Chỉ ngắn ngủn nửa giờ, hơn trăm thổ phỉ chỉ còn tầm hơn mười tên. Hơn nữa bọn họ còn không thể tới gần xe ngựa.
Thủ lĩnh thổ phỉ thầm hận, hắn rất muốn giết đám hộ vệ này để báo thù cho các huynh đệ. Cơ mà hắn biết bản thân đã thất thế.
"Lùi lại!"
Theo lệnh này, hơn mười thổ phỉ may mắn còn sống lập tức quay người chạy vào trong núi.
Có hộ vệ muốn đuổi theo lại bị Tiễn Vệ Ninh cản lại:
"Không nên đuổi theo, đi thu thập trường cung và mũi tên trước rồi cho người theo ta kiểm tra thi thể bọn họ!"
Nói xong, Tiễn Vệ Ninh nhảy qua tường vây, đi tới dốc núi nơi thổ phỉ từng mai phục. Căn bản không để ý xung quanh có còn kẻ địch chăng.
Đám hộ vệ theo sát phía sau. Mọi người không hiểu, vì sao Tiền hội trưởng vốn rất ổn trọng nay đột nhiên xúc động như vậy?
Đợi mọi người leo lên sườn núi, tất cả mọi người liền thấy mi tâm thổ phỉ đều cắm mũi tên lông vũ. Đám hộ vệ tán thán nói:
"Tiễn pháp của Tiền hội trưởng thật sự như thần a!"
"Mỗi mũi tên đều trúng mi tâm mục tiêu, làm sao mà tập được thế?”
Lời này nghe như vuốt mông ngựa nhưng lại rất thật. Phóng tầm mắt nhìn khắp vương quốc Vu Sư, có mấy người có tiễn pháp đạt được trình độ thế này.
Cơ mà Tiễn Vệ Ninh không hề để ý, hắn chỉ chăm chú tìm tòi manh mối từ thi thể.
Sau một khắc, hắn chợt thấy một cỗ thi thể không thích hợp, người khác đều trúng tên xuyên thẳng mi tâm mà thi thể này… lại bị mũi tên đâm vào đỉnh đầu. Trông rất giống mũi tên bay từ trên cao xuống, cắm thẳng vào đầu thổ phỉ.
Một gã hộ vệ tán thán:
"Tiền hội trưởng thật sự như thần a. Mũi tên khi nãy ta còn tưởng lệch, ai dè lại trúng.”
Lời này khiến Tiễn Vệ Ninh bối rối, nghe tiếng ca ngợi của mọi người bên tai, ngay cả chính hắn cũng không khỏi ngơ ngác.
Chỉ là, hắn cảm giác mũi tên này… có hơi kỳ lạ rồi…
Khi đám hộ vệ đang vuốt mông ngựa thì mười tên thổ phỉ còn sống đang chạy chật vật trong núi sâu. Họ căn bản không để ý có một bóng người đang lặng lẽ theo dõi họ.
Đột nhiên, thủ lĩnh thổ phỉ dần chậm bước, hắn rút bội đao bên hông ra, ánh mắt gắt gao nhìn về phía trước:
"Ai? !"
Một người mặc trang phục của thợ săn tiền thưởng đi ra. Trong tay là Chân Thị Chi Nhãn màu cam:
"Các ngươi thật khiến người ta thất vọng a."
Trong bóng đêm, ánh mắt trên Chân Thị Chi Nhãn màu cam nhấp nháy, tỏa ra ánh sáng khiến đám thổ phỉ phải kiêng kị. Cả đám nhìn thợ săn tiền thưởng trước mắt mà cơ bắp cả người căng cứng.
"Ngươi cũng không nói rõ trong số đối phương có Thần Xạ Thủ….”
Thủ lĩnh thổ phỉ phẫn nộ quát:
"Bây giờ chúng ta chỉ còn hơn mười huynh đệ. Ta chưa bao giờ thấy ai có tiễn pháp tốt như vậy cả. Người ngươi kêu chúng ta giết rốt cục là ai mà được cao thủ như vậy ủng hộ chứ?!
Thợ săn tiền thưởng thở dài:
"Bản thân ngu xuẩn lại nói như đối thủ lợi hại lắm. Trong đội ngũ kia căn bản không có Thần Xạ Thủ gì cả."
“Sao có thể, chẳng lẽ những huynh đệ kia bị bắn vào mi tâm đều là giả?"
Thủ lĩnh thổ phỉ nói.
"Được rồi, ta không muốn cùng các ngươi lãng phí thời gian… "
Thợ săn tiền thưởng hỏi:
"Kim tệ đâu, nếu nhiệm vụ không hoàn thành. Số kim tệ kia phải trả lại.”
Thủ lĩnh thổ phỉ cười lạnh:
"Vậy các huynh đệ của ta chết vô ích à? Ta không sẽ nói cho ngươi biết kim tệ ở đâu. Hơn nữa ngươi nghĩ cho kỹ đi. Ta đã biết tướng mạo của ngươi, nếu chuyện hôm nay ngươi muốn ám sát Vu Sư bại lộ, chính ngươi cũng biết rất rõ hậu quả là gì."
Sau lưng thợ săn tiền thưởng là gia tộc của Vu Sư, bọn họ có thể là quân cờ gia tộc Vu Sư tùy ý vứt bỏ nhưng ai cũng biết quy tắc trong tổ chức Vu Sư, ai dám ám sát Vu Sư, tất cả mọi người sẽ hợp lực tấn công.
Đây quy tắc mỗi người đều phải tuân thủ, ngươi có thể bỏ qua quy tắc này nhưng không được vi phạm nó.
Cho nên muốn giết Vu Sư nhỏ như Mai Qua đi nữa cũng phải có người thay ngươi chịu tội.
Thợ săn tiền thưởng bình tĩnh nở nụ cười:
"Uy hiếp ta? Khó trách các ngươi lại luân lạc tới nơi này làm thổ phỉ."
Nói xong, Chân Thị Chi Nhãn trong tay thợ săn tiền thưởng sáng lên, miệng hắn như có như không ngâm xướng chú ngữ.
Những thổ phỉ này đã chuẩn bị sẵn mà lập tức chạy trốn. Chỉ là họ chạy chưa được bao xa, một đường ánh sáng màu lam phóng từ bàn chân thợ săn tiền thưởng ra ngoài. Theo đường chạy ánh sáng kia, khí lạnh cũng tỏa ra ngoài. Mặt đất chẳng khác nào một dòng sông băng có thêm khe nứt.
Băng tuyến cực nhanh, trong nháy mắt khi nó đuổi tới đám thổ phỉ, bước chân thổ phỉ bỗng nhiên dừng lại.
Hàn khí theo bàn chân thổ phỉ một đường lan tràn, băng sương màu trắng lấy tốc độ cực nhanh bao trùm toàn thân thổ phỉ. Đám thổ phỉ đưa lưng về thợ săn tiền thưởng nay hóa thành tượng băng.
Hiện giờ đã là đầu hạ, trong không khí nóng bức xuất hiện hơn 10 tượng băng trông cực kỳ dị thường.
Thợ săn tiền thưởng không dừng tay, hắn lần nữa niệm chú ngữ Phong Phược Thuật, xoắn nát tượng băng.
Khi thợ săn tiền thưởng thi triển xong người cuối cùng lại phát hiện Phong Phược Thuật của mình không thể xoắn nát đối phương.
Thợ săn tiền thưởng sửng sốt:
"Chuyện gì đã xảy ra? Sao lại không vỡ?"
Hai bên giằng co chừng ba giây, mặt nạ bạc quay người nhặt cành cây, ngồi chồm hổm viết một dòng chữ trên đất:
"Nếu không... Ngươi thử lại lần nữa?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận