Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1108: Tudor Gia Tộc Nợ Chúng Ta

"Không lẽ hắn phát hiện ra gì?"
Nữ Vu Sư trong xe ngựa hỏi:
"Bằng không sao có thể đột nhiên tới kiểm tra xe chúng ta?"
"Có thể lắm… "
Phu nhân trung niên kéo rèm lại:
"Theo những gì ngươi miêu tả thì hẳn người này cực kỳ am hiểu chiến đấu.
Các ngươi hiểu ý ta chứ.”
Khả năng chiến đấu của một người không chỉ được trau dồi rèn luyện mà trực giác nhạy bén và năng lực quan sát, gặp nguy không loạn đều cần thực chiến mài giũa.
"Hắn từng giết người mà không chỉ có một.
Ta đoán ít nhất cũng phải 10 người… "
Một gã thanh niên khác trong xe nói:
"Đương nhiên mười thì có hơi khoa trương."

Nữ Vu Sư nói:
"Từng giết qua mười người nghe không thật lắm.
Nhưng ta đồng ý với phán đoán của dì, giết bốn năm người thì có thể.”

Ba người này ngồi trong xe ngựa bắt đầu thảo luận chuyện Nhâm Tiểu Túc bắt đầu giết bao nhiêu người.
Nói thật, nếu Nhâm Tiểu Túc nói con số thật cho họ biết, họ nhất định sẽ không tin đâu!
Nhưng kỳ thật đám đại lừa dối biết Thiếu soái đã bắt đầu kế hoạch 3.0 rồi.
Họ còn cảm thấy trực tiếp phái Thiếu soái ra có phải quá mức tàn nhẫn với các Vu Sư không…
Vu Sư hoàn toàn không biết thân phận của Nhâm Tiểu Túc tại Trung Thổ, họ bảo thủ và cuồng vọng tới mức không thèm phái gián điệp Trung Thổ để điều tra.
Trong mắt các Vu Sư, những năm gần đây cứ điểm 178 không ngừng bị họ tàn phá, căn bản không có năng lực xâm phạm lãnh thổ của họ.
Cứ điểm 178 có thể tự bảo vệ mình trước sự chấn nhiếp của họ đã là may lắm rồi.
Trong lịch sử Trung Thổ có một vương triều khá giống với vương quốc Vu Sư bây giờ, họ bế quan toả cảng hai trăm năm, kết quả khoa học kỹ thuật bên ngoài đã nhanh chóng thay đổi.
Sau đó bị đại pháo bên ngoài tấn công, trở thành nỗi sỉ nhục trong lịch sử dân tộc, thật sự quá mức ngu xuẩn.
Có người từng nói, lịch sử từng giai đoạn đa phần đều như nhau.
Giống mặt trời mọc từ phía đông lặn từ phía tây vậy, căn bản không có quá nhiều khác lạ gì.
Cho nên, chính sách của vương quốc Vu Sư khiến hiện tại họ không thể nhận ra Nhâm Tiểu Túc.
Ngược lại còn giúp nhân viên tình báo của Tây Bắc có thể tụ họp với hắn.
Dựa theo lời nói của đại lừa dối, những trong năm này Tây Bắc phái rất ít gián điệp tới vùng đất Vu Sư.
Hơn nữa, vương quốc Vu Sư cũng vậy.
Mà Vu Sư lại không chút đề phòng gián điệp nữa.
Có vài gián điệp khi ở trong nhà, ngay cả máy radio cũng không thèm giấu, nhét dưới giường là xem như an toàn lắm rồi…
Hiện tại, rất nhiều nhân viên tình báo Tây Bắc đều biết Thiếu soái đã tới, chỉ là không biết Thiếu soái đang ở đâu thôi.
Lúc này, phu nhân trung niên lấy Chân Thị Chi Nhãn màu đỏ của mình ra, bắt đầu dùng Vu Thuật, không khí trong xe dần hạ xuống, vô cùng mát mẻ.
Nàng lại nói với người trẻ tuổi trong xe:
"Tiểu Trình, ta cùng An An không thích hợp ra ngoài đi đi lại lại.
Người này cực kỳ cảnh giác, tuy đêm qua Tiểu An chỉ lộ một phần gương mặt nhưng không thể xác nhận đối phương có nhận ra nàng không.
Vì thế đêm nay khi hạ trại, ngươi nhớ chú ý tới thiếu niên này.”

Tiểu Trình gật đầu:
"Được dì, ngươi và tỷ tỷ cứ thành thật ở trong xe.
Tối ta sẽ đi thăm dò.”

"Đúng rồi dì… "
Nữ Vu Sư An An nói:
“Đêm qua đột nhiên hắn từng nói vài từ rất kỳ quái."

"Từ gì?"
Phu nhân hiếu kỳ nói.
"Kỵ Sĩ? Nhâm Hòa?"
An An nhớ lại:
"Đại khái là hai từ này, Kỵ sĩ thì không sao, có đầy đường.
Cơ mà sao ta cảm thấy Kỵ Sĩ trong miệng hắn là một tổ chức đó.”

Phu nhân trung niên có chút sửng sốt:
"Đợi chút, Nhâm Hòa thì ta từng nghe ba ngươi nhắc tới.
Ta không chắc ý của đối phương có phải vậy không.
Về phần Kỵ Sĩ...
thì ta không biết."

"Được rồi… "
An An gật đầu:
"Vậy khi nào hắn nhận lầm người không.
Đúng rồi, phụ thân ta đâu?”

"Phụ thân các ngươi đang làm chuyện quan trọng hơn.
Hiện tại hẳn đã rời khỏi Sơn Quận, sẽ tụ họp với chúng ta ở Đô Thành… "
Phu nhân trung niên nói:
"Những người khác cũng vậy.”

Hai mắt An An sáng lên:
"Có phải các trưởng bối chuẩn bị làm chuyện đại sự gì đó không?”

"Vì sao ngươi lại hỏi vậy… "
Phu nhân trung niên cười nhẹ nhàng nói.
"Vì chỉ khi làm chuyện đại sự mới tụ tập nhiều người như vậy… "
An An hưng phấn nói:
"Ta nghe tới những việc các ngươi từng làm rồi, nghe tới nghiện luôn a.”

"Những chuyện đó rất nguy hiểm, tạm thời các ngươi vẫn chưa thể tham dự… "
Phu nhân trung niên lắc đầu cười nói:
"Quá trình rèn luyện của các ngươi vẫn chưa chấm dứt nên đừng nghĩ tới mấy chuyện này nữa.
Đợi các ngươi 21 tuổi, ta sẽ dẫn các ngươi đi ám sát Vu Sư chân chính, hoàn thành lễ thành niên của các ngươi."

"21 tuổi..."

An An không cam lòng nói thầm:
"Vậy phải đợi ba năm nữa."

Tiểu Trình hỏi:
"Dì, vì sao phải ám sát Vu Sư, Mai Qua cũng được mà, ta cảm thấy hắn cũng rất đáng giết nha."

"Mai Qua chỉ là kẻ đáng thương trong tổ chức Vu Sư mà thôi.
Vì hắn may mắn lấy được Chân Thị Chi Nhãn nhưng cũng chỉ là công cụ vơ vét của cải của tổ chức Vu Sư… "
Phu nhân giải thích:
"Trên thực tế, sau khi Mai Qua tiếp nhận truyền thừa chưa từng được tiến vào hạch tâm Vu Thuật, không biết chú ngữ cao siêu gì, càng không có minh tưởng đồ cấp cao.
Tổ chức Vu Sư để hắn tới biên thùy vì muốn có thêm người khai thác Chân Thị Chi Nhãn mà thôi.
Đây là con đường để thay đổi giai cấp.”

"Thì ra là thế… "
An An nói.
"Có con đường này, người phía dưới sẽ không nghĩ tới chuyện lập đổ Vu Sư… "
Phu nhân cảm khái nói:
"Nhưng khi có người đạt được sự thay đổi giai cấp đó, họ sẽ nhận ra kỳ thật đây chỉ là thế giới do tổ chức Vu Sư tạo ra thôi.”

"Vậy lần này mọi người tới Đô Thành làm gì?”

An An nói.
"Đi tìm minh tưởng đồ Thiên thạch sao rơi của mà Tudor cất giữ… "
Phu nhân đáp.
"Vu Thuật Thiên thạch sao rơi?"
An An nghi hoặc.
"Không sai… "
Phu nhân nói:
"Phụ thân ngươi nói, đây là thứ gia tộc Tudor nợ chúng ta.”

Nhâm Tiểu Túc chạy hai vòng trong thương đội.
Quả thật nơi này có người khả nghi, nhưng hắn không thể xác định có liên quan gì tới thợ săn tiền thưởng không.
Hoặc nói, những người khả nghi này nhìn qua càng giống thường dân, ăn trộm, đào phạm chứ không có ý thức cường hãn hay phản trinh sát gì cả.
Mà nữ Vu Sư đêm qua thì khác, rõ ràng đối phương đã được huấn luyện nhiều năm, nhất cử nhất động đều có kết cấu rõ ràng.
Cũng chính vì thế mới khiến Nhâm Tiểu Túc xác định sau lưng đối phương có một tổ chức, không có tổ chức sẽ không có được huấn luyện tốt như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận