Đệ Nhất Danh Sách

Chương 677: Trống Không

Tại một nơi khác, Dương Tiểu Cận dùng súng uy hiếp đám người An Kinh tự khiến họ không đi ra làm rối.
Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận còn chuẩn bị sẵn máy truyền tin của quân đội.
Cả hai đeo tai nghe tạo thành một tiểu đội.
Hơn nữa, hai người phối hợp rất ăn ý.
Lão Hứa phụ trách cận chiến với mục tiêu, Dương Tiểu Cận phụ trách quan sát thế trận từ xa, Nhâm Tiểu Túc phụ trách khống chế lão Hứa.
Thời hạn nhiệm vụ của An Kinh tự có sáu ngày, hôm nay chỉ mới là ngày tới ba thôi.
Trên thực tế, người muốn cướp vật thí nghiệm 01 có rất nhiều, thế nhưng không ai muốn làm chim đầu đàn mà ra tay trước cả.
Kết quả cuối cùng mọi người đều đợi đoàn xe Hỏa Chủng cách Thánh Sơn chừng trăm cây số.
Nơi đó chính là đoạn đường cuối cùng về tới hàng rào của Hỏa Chủng.
Bất quá người chờ ở đó căn bản không ngờ tới sẽ có người ra tay trước.
Vừa mới tới ngày thứ ba đã tấn công đoàn xe của Hỏa Chủng, giết T5.
Đám người trên núi hỏi:
- Ngươi nói xem, có khi nào thương pháp của tay súng bắn tỉa vừa rồi có vấn đề chẳng.
Cho nên mới bắn hụt, khiến chúng ta nghĩ họ hạ thủ lưu tình?
Siêu phàm giả của An Kinh tự bất đắc dĩ nói:
- Bớt vớ va vớ vẩn đi.
Họ dám ngày động vào ngày thứ 3, hoặc là có đoàn đội mai phục sẵn hoặc có đủ khả năng.
Không thấy người ta còn có thể giết T5 à? Lính bắn tỉa sao có thể là người xoàng xĩnh? Đâu giống những người ôm tâm lý may mắn, ta có thể sống lâu tới giờ vì chưa bao giờ ôm may mắn trong suy nghĩ đấy.
Họ đã cài đặt thuốc nổ trên sườn núi, nếu T5 thật sự xông lên, làm không tốt cả đám đều bị nổ chết đấy.
Mọi người đều biết T5 không sợ súng ống, thế nhưng súng ống sao so được với uy lực của thuốc nổ được.
Trong lúc nói chuyện, lão Hứa đã tới trước mặt đoàn xe. Đoàn xe dừng lại từ sớm, dựa vào sự che chắn của xe mà không ngừng nổ súng bắn lão Hứa.
Cả thành viên Hỏa Chủng lẫn năm người trên núi đều nhận ra mặt nạ bạc không sợ súng đạn. Đạn bắn lên người hắn chỉ khiến thân thể hắn lay động mà thôi, ngay cả máu cũng chẳng chảy ra một tí nào.
Năm người trên núi hít một hơi lạnh:
- Thế này thì mạnh quá rồi.
Siêu phàm giả trợ lý nhỏ giọng hỏi:
- Ngươi làm được như thế không?
Siêu phàm giả huyễn thuật tức tới phát cười:
- Nếu có thể thì ta trốn trong này với các ngươi nãy giờ làm gì? Dù sao cũng là người thân chinh bách chiến, trước khi nói chuyện nhớ động não.
Lúc này, lão Hứa đột phá vòng vây hỏa lực tới trước đoàn xe.
Hắn khẽ nhún vai, chiếc xe liền bị lật nhào.
Thành viên Hỏa Chủng trốn trong xe muốn rút đao ra cận chiến, cũng có người dứt khoát chạy trốn nhưng tất cả đều bị lão Hứa đuổi kịp.
Lão Hứa cũng không truy cùng đuổi tuyệt, giữ lại hai người sống.
Nhâm Tiểu Túc ở nơi xa dần khẩn trương, khống chế lão Hứa chậm rãi đi tới trước rương của xe vận tải có nhà tù kia.
Hắn không gặp Nhan Lục Nguyên đã lâu, Nhâm Tiểu Túc cực kỳ hi vọng người bị nhốt trong này là Nhan Lục Nguyên, khi hắn mở thùng xe ra sẽ nghe đối phương kêu một tiếng ca ca.
Nhâm Tiểu Túc chờ ngày đoàn tụ này thật sự đã quá lâu rồi.
Rầm một tiếng, lão Hứa tay không xé rách thùng xe.
Người bên trong lộ diện khiến Nhâm Tiểu Túc ngây ngẩn cả người.
Tai nghe truyền tới âm thanh của Dương Tiểu Cận:
- Sao vậy Nhâm Tiểu Túc, là Lục Nguyên đúng không?
- Trong xe không có ai cả.
Nhâm Tiểu Túc nói.
Khi lão Hứa mở xe ra, trong xe trống không, Nhâm Tiểu Túc có phần không cam lòng.
Thậm chí hắn còn tính khống chế lão Hứa xe tung cả nóc xe, muốn nhìn rõ trong xe có cơ quan gì không.
Đáng tiếc, trong xe không có cơ quan gì cả.
Năm người núp trên núi thấy một màn này thì . Âm Thầm hít một hơi lạnh. Đối phương phá nát một chiếc xe vận tải chỉ như phá hủy một món đồ chơi.
Bất quá họ cũng khó hiểu, sao trong xe tải lại chẳng có ai thế này.
- Chuyện gì vậy, không phải Hỏa Chủng bảo đã bắt được vật thí nghiệm 01 à…
Nhâm Tiểu Túc nghi ngờ:
- Chẳng lẽ tình báo của An Kinh tự có gì đó sai?
- Sẽ không, họ chắc chắn đã thành công bắt được đối tượng…
Dương Tiểu Cận ung dung nói:
- Bắt lấy hai người còn sống, chúng ta tra hỏi họ một chút.
- Được rồi…
Nhâm Tiểu Túc thở dài:
- Thu đội.
Nói xong, Dương Tiểu Cận bóp cò, nổ súng bắn về phía năm người núp trên núi kia.
Viên đạn bắn xuyên qua nón hoặc cổ áo hù đám người nhanh chóng nằm rạp xuống đất né đạn.
Sau một lúc họ đứng lên mới phát hiện đối phương hẳn đã rời đi.
Mà đợt xạ kích vừa rồi vì không để họ thấy được hành tung của hai người kia.
- May mà người ta còn hạ thủ lưu tình.
Bằng không năm người chúng ta không biết sẽ thế nào nữa…
Siêu phàm giả nói thầm.
Hắn nhìn vết súng xẹt qua nơi cổ.
Nếu đối phương cố ý gây nên thì rốt cuộc thương pháp của người ta tốt đến cỡ nào?
Một tổ hợp thế này hành tẩu nơi hoang dã, ai đụng phải sợ rằng xui xẻo rồi.
- Chúng ta làm sao bây giờ?
Trợ lý hỏi.
- Bán tin tức này cho An Kinh tự, báo họ biết trong xe không có ai.
Chúng ta đã bị Hỏa Chủng lừa rồi, đoán chừng giá tin này bán được không ít tiền đâu….
Siêu phàm giả nói.

Lão Hứa dẫn hai thành viên Hỏa Chủng đi về hướng đông, mãi tới nơi họ quyết định cắm trại mới dừng lại nấu cơm, dựng lều.
Nhâm Tiểu Túc dội một gáo nước lạnh lên người Hỏa Chủng.
Nước mùa đông lạnh tới mức khiến hai người này giật thót, sau đó giật mình nhìn Nhâm Tiểu Túc.
Nhâm Tiểu Túc cười nói:
- Ta hỏi, các ngươi trả lời để giảm bớt phiền toái không cần thiết cho hai bên, biết không? Đến cùng hành động lần này của các ngươi có thành công không?
- Thành…
Thành viên Hỏa Chủng vừa nói ra một chữ thì cuống họng như bị chặn lại, căn bản không thể nói thành lời.
Ngay sao đó khóe mắt hai người chảy máu đen, cùng ngã xuống đất.
Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận hai mặt nhìn nhau:
- Họ cắn thuốc độc tự sát à?
- Càng giống có người nguyền rủa họ hơn…
Dương Tiểu Cận nói:
- Lúc trước ta từng nghe nói có siêu phàm giả với năng lực tương tự như thế.
Chỉ cần đối phương nguyền rủa, đối tượng bị nguyền rủa mãi mãi không thể phản bội, bằng không phải trả giá bằng chính mạng sống của mình.
- Dựa vào chữ hắn vừa nói, ta đoán hắn hẳn là muốn nói thành công?
Nhâm Tiểu Túc cau mày:
- Nếu thành công thì vì sao vật thí nghiệm 01 kia không ở trong xe?
- Khả năng cao sau khi bắt được, Hỏa Chủng đã cho một đội bí mật khác chở vật thí nghiệm đi. Đội chúng ta gặp hôm nay chỉ để hấp dẫn hỏa lực mà thôi…
Dương Tiểu Cận thở dài:
- E rằng lần này cao thủ T5 tới Thảo Nguyên không chỉ có một.
Bạn cần đăng nhập để bình luận