Đệ Nhất Danh Sách

Chương 819: Cướp Ngục!

- Xin hỏi ngươi, ông chủ của Chu thị và Khổng thị có thể làm được điều này không?
Đại lừa dối bình tĩnh hỏi:
- Tư lệnh của cứ điểm 178 đều thượng vị từ Quỷ môn quan.
Nếu không thông qua sự rèn luyện trong Tiêm Đao Liên, từng xung phong liều chết sẽ không có tư cách đi chỉ huy các huynh đệ khác bán mạng vì mình.
Chỉ bằng vào điểm này thì tập đoàn nào có thể làm được?
Dù là Thiếu soái hiện tại của chúng ta cũng từng là người của Tiêm Đao Liên dấy.
- Ngươi nói Nhâm Tiểu Túc à?
Vương Uẩn hỏi.
Khi hắn biết Nhâm Tiểu Túc là sư phụ của Trần Vô Địch liền đoán được điều này.
Chung quy khi còn là lưu dân, Nhâm Tiểu Túc từng để lại một ít dấu vết, người khác tuy xem nhẹ nhưng đầu óc Vương Uẩn quá tốt, muốn quên cũng không quên được.
- Dù sao ngươi cũng đoán được mà.
Hơn nữa chúng ta đều là người nhà, ta không cần che giấu làm gì…
Đại lừa dối nói:
- Trong trận đánh diệt Tông thị kia, Thiếu soái vẫn luôn tham gia cùng Tiêm Đao Liên.
Nơi nào nguy hiểm nhất liền đánh chiếm nơi đó, dùng tài năng phục chúng.
Bấy giờ Trương tư lệnh đã nhìn trúng hắn rồi, nhưng chẳng phải vẫn nhẫn tâm đẩy hắn ra tiền tuyến đó ư? Cũng vì một câu mà thôi, nếu chưa từng đồng sinh cộng tử với mọi người thì không xứng để mọi người bán mạng cho ngươi.
Quý Tử Ngang cảm thán:
- Ta thật không biết cứ điểm 178 của các ngươi có lệ cũ này, bội phục a.
- Hắc hắc…
Đại lừa dối cười:
- Ta nói rồi, Tây bắc khác.
Khi đại lừa dối nói về Tây bắc thì càng nói càng hăng sau, vì đó là thời gian vinh diệu nhất trong đời hắn.
Bấy giờ Quý Tử Ngang hỏi:
- Trong vòng ba ngày ngươi bảo sẽ có người tới cứu chúng ta, có phải các ngươi đã lên kế hoạch hết rồi không?
Vương Uẩn ở bên cạnh độc miệng nói:
- Kế hoạch cái rắm! Cũng chẳng biết Tây bắc thế nào lại yên tâm giao toàn bộ tình báo bên ngoài cho ngươi.
Ngu xuẩn!
- Này….
Đại lừa dối không vui:
- Ta vào đây cũng vì thăm dò tình huống mà.
Dù sao thì cuối cùng vẫn có thể các các ngươi ra ngoài đó thôi?
- Ai sẽ tới cứu chúng ta?
Quý Tử Ngang hỏi.
- Thiếu soái…
Đại lừa dối ung dung nói.
Quý Tử Ngang có chút sửng sốt:
- Thiếu soái dẫn theo bao nhiêu người?
- À…
Đại lừa dối lúng túng:
- Chắc chỉ có mình hắn à.
- Không phải nói thiên chi kiêu tử đều được bảo vệ cẩn thận mà.
Đã thành Thiếu soái của các ngươi mà còn lấy thân mạo hiểm tới cứu các ngươi?
Quý Tử Ngang nghi ngờ hỏi:
- Sao ta cảm thấy hắn sẽ không tới đâu?
- Hắn nhất định sẽ tới…
Đại lừa dối ung dung nói:
- Bằng không hắn cũng chẳng thành Thiếu soái!
- Hắn lấy cái gì để một thân một mình cứu chúng ta ra từ đây?
Quý Tử Ngang cũng như Vương Uẩn, cảm thấy đại lừa dối không đáng tin lắm.
Phải biết đây là phòng giam cơ mật của Khổng thị, được canh giữ bởi mấy trăm binh sĩ có trang bị võ trang đầy đủ cùng các loại công sự phòng ngự được thiết kế riêng.
Chỉ một người sao có thể đột phá nơi này?
Hơn nữa, phòng giam bí mật còn ở trong hàng rào 31.
Dù đối phương thật sự có thể xông vào thì vẫn toàn mạng dẫn họ ra ngoài chứ? Vậy ra khỏi rồi thì sao, chẳng phải vẫn bị cả hàng rào truy sát?
Không nói tới cảnh vệ, chỉ mỗi cục tình báo lùng bắt thì họ cũng khó lòng chống đỡ nổi!
Đại lừa dối tùy tiện nói:
- Yên tâm đi, những chuyện này hắn chắc chắn đã tính toán sẵn.
Quý Tử Ngang không nói gì.
Hắn cũng không biết đại lừa dối lấy đâu ra lòng tin dành cho Thiếu soái của hắn như thế….
Bất quá hắn vẫn nói một câu:
- Nếu hắn thật sự tới, ta đề nghị các bị cùng giúp một tay phá tan phòng giam, hỗ trợ hắn một chút.
Các ngươi tiến vào muộn nên không biết ngục trưởng nơi đây tà môn thế nào đâu.
- Tà môn?
Vương Uẩn sửng sốt, mặc dù hắn biết ngục trưởng là siêu phàm giả nhưng chưa bao giờ thấy được tư liệu về năng lực của đối phương.
Quý Tử Ngang nói:
- Ngươi không biết đó thôi.
Ngươi không thấy khi tiến vào đây, tuy tố chất thân thể vẫn như cũ nhưng năng lực siêu phàm đã bị áp chế à? Ban đầu lúc ta giao thủ với hắn, năng lực đột nhiên mất linh, phải một thời gian dài sau mới khôi phục.
Bằng không ngươi cho rằng cái gì có thể vây khốn được ta?
- Còn có chuyện này….
Đại lừa dối nói thầm:
- Không sao, Thiếu soái chúng ta sẽ dọn sạch chướng ngại.
Quý Tử Ngang bị nghẹn họng, hắn nghĩ mãi không rõ, bản thân đã nói tới thế rồi mà đại lừa dối vẫn cảm thấy không sao?!
Quý Tử Ngang bất đắc dĩ nói:
- Vậy ngươi có biết khi nào Thiếu soái tới không?
Vừa dứt lời, cả phòng giam đột nhiên rung động, ngay cả trần nhà cũng bị chấn động khiến gạch rơi ầm ầm xuống, trên người đám đại lừa dối tràn đầy tro bụi.
Tiếng nổ kia rõ ràng là do có gì đó nổ tung.
Nhất thời, tiếng cảnh báo vang lên khắp phòng giam bí mật.
Đại lừa dối cười ha hả:
- Tới rồi!
Bấy giờ, vô số giám ngục chạy qua hành lang.
Những người này được phân ra canh giữ từng khu.
Giờ khắc này họ không ngừng chạy về một phía.
Khi đám giám ngục đi qua hành lang, đại lừa dối cười lạnh:
- Ta cho phép các ngươi đi qua à?
Nói rồi hắn nhấc chân đạp văng cánh cửa phòng giam.
Chỉ thấy bắp đùi của đại lừa dối căng phồng lên.
Một tiếng ầm vang dội, cửa kim loại đặc biệt bị đại lừa dối trực tiếp đá văng.
Cứng rắn nện lên người hai giám ngục xui xẻo!
Vương Uẩn cũng không nhàn rỗi, khi vào giám ngục đi ngang qua hắn, bên tai họ bỗng vang lên tiếng không bạo.
Không khí bị Vương Uẩn thao túng không ngừng co rút bên tai đám giám ngục, nhanh chóng chui qua màng nhĩ, khiến đầu của đám người nổ tung.
Trong hành lang có mười mấy tên giám ngục.
Họ vốn tập kết theo tiếng chuông cảnh báo, cơ mà không ngờ bị bị lão nhân trước mặt phá vỡ phòng giam xông ra ngăn cản.
Cũng không biết từ lúc đám người của phòng tình báo số 1 bắt được ông già này kiểu gì.
Này có phải hố họ rồi không?!
Đại lừa dối tùy tiện đứng giữa hành lang, cười hớn hở nói:
- Các ngươi đừng đi lung tung, ở lại chơi với ta đi.
...
Một khắc trước khi tiếng nổ vang lên.
Ngục trưởng đang dẫn theo 10 giám ngục dò xét ngục giam.
Trong phòng giam có tới gần 80 giám ngục chia ra canh giữa khắp nơi.
Họ nhận được thông báo nói hàng rào đã loạn nên tất cả đều phải nâng cao cảnh giác.
Thế nhưng chỉ trong nháy mắt, cổng lớn phòng giam bị nổ tung.
Tấm cửa được làm bằng sắt thép như một viên đạn khổng lồ được bắn văng vào vách tường gần đó!
Một màn này quá mức rúng động!
Mùi thuốc súng dày đặc nhất thời tràn ngập lối đi, không ngừng khuếch tán trong phòng giam cơ mật.
Ngục trưởng dùng khăn che mũi miệng, mắt lạnh hướng về phía lối đi kia.
Sau một khắc, điều khiến mọi người không nghĩ tới xảy ra, một đoàn tàu hơi nước cứng rắn xông vào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận