Đệ Nhất Danh Sách

Chương 827: Hàng Rào 176 Thất Thủ


Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận dẫn đầu đoàn xe. Vì thế khi thiếu niên nhảy xuống khỏi ghế lái phụ, cả đoàn xe đều nhìn thấy.
Một bác sĩ trung niên đang lái xe thấy có người nhảy xuống thì hết hồn:
- Đợi đã, Nhâm Tiểu Túc muốn làm gì?
- Hắn muốn làm gì?
Vương Kinh thông qua cửa sổ thấy Nhâm Tiểu Túc vừa chạy vừa phất tay với đoàn xe, ra hiệu mọi người tiếp tục đi. Sau đó dưới ánh mắt của đoàn xe, Nhâm Tiểu Túc nhanh chóng đi về phía ngược lại.
Ngoại trừ lái xe ra, những người khác đều ngoài đầu nhìn lại, muốn xem Nhâm Tiểu Túc muốn làm gì.
Có điều xoay khi họ nhìn theo thì thấy Nhâm Tiểu Túc nhảy lên một cái, rơi lên nóc một chiếc xe màu đen.
Ngay lập tức, chẳng biết Nhâm Tiểu Túc lấy từ đâu ra một thanh đao màu đen. Hắn nắm chặt hai tay, cách trần xe đâm tới tấp vào vị trí ghế sau xe.
Sau đó Nhâm Tiểu Túc chẳng hề dừng lại, lập tức quay đầu bỏ chạy. Mọi người thậm chí có thể nghe được âm thanh thắng gấp của đoàn xe màu đen kia. Sự ma sát giữa lốp sau và mặt đất tạo nên âm thanh bén nhọn khiến người nghe không khỏi rùng mình.
Cách xa hơn 10 mét mà đám Vương Kinh còn có thể nghe được tiếng hô tê tâm liệt phế:
- Ông chủ! Ông chủ, ngài sao rồi?
Bấy giờ, Nhâm Tiểu Túc chẳng chút do dự đuổi theo đoàn xe, nhảy vào trong ghế phụ. Mọi chuyện xảy ra dưới tốc độ ánh sáng.
Lương Sách và Mạnh Nam ngồi phía sau choáng váng. Hai người họ nhìn Nhâm Tiểu Túc ngồi tại chỗ như không có việc thì, Lương Sách thì thào:
- Trong ấn tượng của ta, dường như vừa rồi Tiểu Cận cô nương có nhắc tới cái tên Khổng Đông Hải?
- Ừ…
Nhâm Tiểu Túc bình tĩnh đáp.
- Cho nên vừa rồi người ngươi giết là Khổng Đông Hải? Ngươi giết ông chủ của Khổng thị?
Lương Sách hoảng sợ hỏi.
Nhâm Tiểu Túc quay đầu nhìn bộ dáng há hốc mồm của Lương Sách cứ như nhìn thấy chuyện gì kỳ lạ lắm. Việc này càng khiến Lương Sách muốn phản ứng mạnh hơn. Rõ ràng hắn há hốc mồm là chuyện cực kỳ bình thường, con hàng này vừa giết Khổng Đông Hải xong mà vẫn bình thường mới là bất thường đó!
Lương Sách quay đầu nhìn về phía sau, đoàn xe màu đen cách họ ngày càng xa. Tùy tùng trên xe đều xuống xe, biểu tình không biết phải làm gì, trông không có ý định sẽ đuổi theo Nhâm Tiểu Túc.
Việc này khiến mọi người trong đội ngũ đều hiểu, Nhâm Tiểu Túc căn bản không hề tới để giao lưu y học, hắn tới là để ám sát!
Thế nhưng Vương Kinh nghĩ mãi không rõ, vì sao một sát thủ lại có thể tinh thông kiến thức ngoại khoa tim như thế chứ? Hơn nữa còn rất am hiểu việc trị liệu ngoại thương?
- Bây giờ chúng ta đi đâu đây?
Lương Sách hỏi.
Nhâm Tiểu Túc không chút do dự nói:
- Về Vương thị!
Hiện giờ Khổng thị đã xong đời, khi chiến tranh giáng xuống hàng rào 31, người đứng đầu Khổng thị là Khổng Đông Hải không chút quan tâm sự tồn vong của hàng rào mà bỏ trốn. Việc này đã định trước kết cục của tập đoàn.
Dù sau này có người tiếp quản, Nhâm Tiểu Túc cũng không biết có ai có thể ngăn được cơn sóng dữ này không. Phải biết, Khổng thị không chỉ bị Hỏa Chủng nhìn chằm chằm mà còn có Vương thị đóng quân ngoài biên cảnh.
...
Bấy giờ, đội đặc chủng của Hỏa Chủng đang truy đuổi theo Khổng Đông Hải. Nơi đầu tiên họ tới là biệt thự của Khổng Đông Hải. Kết quả khi tới nơi thì phát hiện nơi đó đã không còn ai, căn bản chẳng thấy được cái bóng của đối phương.
Về sau, họ bắt được hai người mới biết Khổng Đông Hải đã yên lặng rời đi 10 phút trước. Vì để giữ bí mật, Khổng Đông Hải thậm chí còn chẳng cho cảnh vệ đi theo, muốn cảnh vệ tiếp tục ngăn cản Hỏa Chủng.
Sau khi Hỏa Chủng đuổi tới chỗ đoàn xe của Khổng Đông Hải dừng lại, tùy tùng đã chạy tứ tán, chỉ còn mỗi chiếc xe có thi thể của Khổng Đông Hải bên trong.
T5081 yên lặng quan sát hiện trường, hắn phát hiện Khổng Đông Hải chết do có người dùng đao đâm vào đầu của hắn xuyên qua nóc xe chứ không phải bị tập kích bởi một đội quân.
- Rốt cục đối phương có mấy người?
T5081 nghi ngờ nói:
- Lẽ nào chỉ có một hai người mà làm được nhiều chuyện thế này?
Trong lúc bất chợt, một binh sĩ T4 bên cạnh nói:
- Điện thoại của phía trên.
Nói xong, T4 lập tức đưa điện thoại cho T5. T5081 nhận điện thoại:
- Trưởng quan, ta là T5081.
- Tình huống thế nào?
Đầu dây bên kia lên tiếng.
- Tường thành phía bắc đã bị chúng ta công phá. Cục tình báo Khổng thị đã tan tác. Tù nhân của hai nhà tù cũng được thả ra. Khổng Đông Hải đã chết!
T5081 nói.
- Dễ dàng vậy à?
Đầu dây bên kia có chút vui vẻ. Hắn không ngờ đội đặc chủng này đã hoàn thành xong nhiệm vụ còn giết được Khổng Đông Hải!
T5081 suy nghĩ một chút rồi giải thích:
- Kỳ thật trừ công phá tường thành, còn lại không phải chúng ta làm. Lúc chúng ta tới cục tình báo, họ đã bị tiêu diệt. Khi chúng ta tới nhà tù cơ mật, nơi đó cũng bị phá hủy rồi…
T5 giải thích nửa ngày, đầu dây bên kia nghi ngờ nói:
- Ta có hiểu lầm không nhỉ, trừ công phá tường thà ra, các ngươi không làm gì hết…?
Hai bên im lặng vài giây, T5 khó nhọc đáp:
- Đúng vậy…
- Biết là ai làm không?
- Không biết…
- Được rồi, ở lại trong hàng rào 31 đi. Binh sĩ chủ lực sắp tới hàng rào rồi. Đợi khi vây kín hàng rào, ngươi phối hợp với họ mở cổng thành phía tây, để binh sĩ chủ lực chiếm hàng rào 31.
Nói xong, đối phương cúp máy.
T5 cúp máy xong thì lập tức muốn mắng người. Hắn tính lãnh hết những công lao này, thế nhưng lỡ mà ngày sau lòi ra thì địa vị của hắn ở Hỏa Chủng lập tức lâm nguy.
May mà mọi thứ đều thuận lợi, dù thế nào đi nữa thì hàng rào 31 đã là vật trong tay.
Cũng vào lúc này, khi Hỏa Chủng toàn diện tiến công Khổng thị thì tộc đàn phương bắc cũng bắt đầu toàn diện tấn công hàng rào 176. Vật thí nghiệm được vu sư áo choàng đen điều khiển phá hủy phòng tuyến của Vương thị. Sau đó hàng ngàn hán tử xuất hiện ở đường chân trời, đối phương chỉ tốn chừng 15 phút đã di chuyển tới bên ngoài tường thành.
Phòng tuyến sớm đã tan rã khó lòng ngăn cản được tộc đàn phương bắc. Quân coi thành của Vương thị lần nữa tập kết trong hàng rào, ý đồ muốn kéo đám hán tử này vào chiến đấu đường phố, sau đó tiêu diệt sạch.
Thế nhưng chuyện ngoài ý muốn phát sinh, thân thể đám người này rắn chắc tới mức có thể đánh vỡ vách tường. Mỗi người trong tộc đàn chẳng khác nào một chiếc xe tăng thu nhỏ. Cự phủ trong tay mạnh mẽ đánh tới khiến phòng tuyến vừa lập thành của Vương thị tan tác!
Súng trường phổ thông chỉ có thể khiến chúng xước da. Đa phần đạn đều bị làn da cứng rắn của chúng cản lại. Súng máy hạng nặng chủ yếu dựa vào tiền tuyến và tầm bắn từ xa nay không thể nào phát huy hết công dụng.
Hàng rào 176 thất thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận