Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1071: Dương Tiểu Cận Đa Tài Đa Nghệ


Đám người Trương Cảnh Lâm thông qua số 3 trên mặt đất đã kết luận Nhâm Tiểu Túc không có gì trở ngại. Nếu có người có thể nhẹ nhõm buộc Nhâm Tiểu Túc đi như thế thì chỉ có khả năng là Nhâm Tiểu Túc tình nguyện bị đối phương dẫn đi.
Hiện tại họ không quá lo Nhâm Tiểu Túc, xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo, họ hẳn nên lo cho đấm Vu Sư thì hơn.
Chung quy biệt danh Kẻ hủy diệt hàng rào của Nhâm Tiểu Túc cũng không phải là một cái hư danh, chuẩn xác mà nói, biệt danh này là sự tổng kết từ những chuyện hắn từng làm…
Đại lừa dối thông báo cho các nhân viên tình báo nằm vùng ở vương quốc Vu Sư, một khi phát hiện tình huống gì đặc biệt, tỷ như tháp Vu Sư nhà ai hoặc hàng rào nào đó sụp thì lập tức tới đó tụ hợp cùng Thiếu soái, xem thử Thiếu soái có cần giúp đỡ gì hay không.
Thời điểm Trương Cảnh Lâm quay về cứ điểm 178 rất kín tiếng. Nhưng đại đa số tướng lãnh cao cấp đều biết hành trình của ông, mọi người có chút buồn bực, lần này Tư lệnh cùng Thiếu soái đi khắp trạm gác, không phải nói sau hai tháng mới về à, sao nhanh vậy đã trở lại sao?
Hơn nữa Thiếu soái đâu, làm sao không thấy Thiếu soái trở về chứ?
Lúc trước rõ ràng Thiếu soái với tư lệnh, bây giờ biến đi đâu mất rồi?!
Nhưng dù không ai giải thích cùng bọn họ, đám người Trương Cảnh Lâm, Vương Phong Nguyên, đại lừa dối biết nội tình đều giữ kín như bưng.
Các tướng lĩnh cao cấp vừa thấy bộ dạng đám người này liền biết đây hẳn là cơ mật tối cao, tốt nhất không nên hỏi.
Đại lừa dối trực tiếp quay về hàng rào 144, kết quả không đợi hắn kịp tới nhà của Nhâm Tiểu Túc, đại lừa dối đã bị Dương Tiểu Cận ngăn lại ở giữa đường.
Chỉ thấy Dương Tiểu Cận bình tĩnh hỏi:
"Ngươi không ở yên ở hàng rào 144 cho tốt, tự nhiên chạy tới cứ điểm 178?"
Đại lừa dối pha trò:
"Ta dù gì cũng là người phụ trách tình báo bên ngoài của Tây bắc, vẫn phải về đó báo cáo công tác chớ.”
"Không phải Trương tiên sinh đã đi tới các trạm gác với Nhâm Tiểu Túc rồi à, ngươi tới cứ điểm 178 báo cáo công tác với ai?"
Dương Tiểu Cận hỏi.
"Đương nhiên là Vương Phong Nguyên rồi, hắn cao hơn ta cấp một, ta là thuộc hạ của hắn mà…. "
Đại lừa dối giải thích:
"Tiểu Cận cô nương đừng suy nghĩ nhiều, Thiếu soái chỉ đi bộ tới trạm gác thôi, không có việc gì cả."
Đại lừa dối cũng biết không nên gạt Dương Tiểu Cận, chỉ là hắn sợ Dương Tiểu Cận nhất thời kích động mà chạy tới vương quốc Vu Sư. Lỡ nàng tìm không được Nhâm Tiểu Túc mà đụng phải kẻ địch thì biết làm sao.
Tuy Dương Tiểu Cận là siêu phàm giả nhưng chức nghiệp chính vẫn là tay súng bắn tỉa. Tùy tiện với vương quốc Vu Sư thật sự rất nguy hiểm.
Vào lúc đại lừa dối chuẩn bị nói gì đó, Dương Tiểu Cận bỗng tiến về trước một bước, hai ngón tay nắm mạch đập cổ tay của đại lừa dối, nghiêm túc nhìn chằm chằm hắn:
"Gặp phải gián điệp?"
"Gặp nguy hiểm?"
"Sinh vật kỳ quái?"
"Vu Sư?"
"Bị siêu phàm giả của Vương thị đánh lén?"
"Ừ, xem ra là Vu Sư."
Dương Tiểu Cận hỏi tới tấp, căn bản không cho đại lừa dối trả lời. Chỉ dựa vào mạch đập tay của hắn mà suy đoán!
Việc này khiến đại lừa dối không khỏi bối rối. Hắn không ngờ Dương Tiểu Cận lại có chiêu này?!
Quả nhiên là đa tài đa nghệ mà?
Đại lừa dối cười khổ:
"Tiểu Cận cô nương quá lợi hại a."
Dương Tiểu Cận cười cười:
"Ta lừa ngươi thôi, mạch đập thì có thể phán đoán cái gì chứ?"
Nói xong, Dương Tiểu Cận xoay người rời đi.
Đại lừa dối ngây ngẩn cả người. Hắn thầm tự nhủ, những năm gần đây hắn lừa không ít người, bị người khác lừa chỉ là số ít, khó trách Thiếu soái sẽ lại cam tâm tình nguyện để đối phương ăn hiếp...
Nhìn bóng lưng Dương Tiểu Cận rời đi, đại lừa dối có phần sốt ruột gọi cho nhân viên tình báo:
"Chú ý hướng đi của Tiểu Cận cô nương, nếu nàng có chuyện gì, Thiếu soái sợ rằng sẽ chọc thủng trời mất!”
Lúc này, Dương Tiểu Cận không về nhà mà trực tiếp đi ra Chợ đêm ngoài hàng rào. Trên đường đi, nàng gọi điện thoại cho Chu Nghênh Tuyết.
Khi tới Chợ đêm, Chu Nghênh Tuyết đã thành thành thật thật đứng ở cửa...
"Cái kia... Phu nhân muốn vào dạo chơi?"
Chu Nghênh Tuyết yếu ớt hỏi.
"Không đi dạo, bây giờ ngươi đi theo ta … "
Dương Tiểu Cận nói.
"Đi?"
Chu Nghênh Tuyết kỳ quái nói:
"Đi đâu?"
"Lão gia nhà ngươi có thể đã gặp chuyện. Ngươi theo ta tới bên ngoài cứ điểm 178… "
Dương Tiểu Cận quay người rời đi.
Chu Nghênh Tuyết vội vàng đi theo:
"Lão gia? Lão gia làm sao vậy?"
"Có quan hệ cùng Vu Sư… "
Dương Tiểu Cận nói:
"Hiện tại hẳn Nhâm Tiểu Túc vẫn không sao, bằng không đại lừa dối sẽ không về đây một cách dễ chịu như vậy.”
"Nếu lão gia không sao, chúng ta đi làm gì?"
Chu Nghênh Tuyết kỳ quái nói.
"Hiện tại không sao không có nghĩa về sau cũng vậy… "
Dương Tiểu Cận bình tĩnh:
"Làm sao, ngươi không muốn đi?"
Chu Nghênh Tuyết chỉ biết vâng lời nói:
"Muốn chứ muốn chứ..."
Khi Dương Tiểu Cận dẫn đại nha hoàn rời khỏi Chợ đêm, nhân viên tình báo công tác trong Chợ đêm lập tức truyền tin cho đại lừa dối.
Đại lừa dối cười khổ, xem ra Dương Tiểu Cận hành xử cũng rất chín chắn a.
Bất quá vị cô nương Tiểu Cận này cũng không phải người lỗ mãng, trước tiên còn đi tìm trợ thủ.
Có Chu Nghênh Tuyết ở bên cạnh, hẳn là không có vấn đề gì đâu.
Có lẽ người khác còn tưởng Chu Nghênh Tuyết là vì Bát Đại Kim Cương mới có thể đứng trên bảng xếp hạng của siêu phàm giả. Thế nhưng đại lừa với tư cách là tâm phúc của Thiếu soái, hắn đương nhiên biết hiện giờ Chu Nghênh Tuyết đã đủ để trở thành siêu phàm giả cấp truyền kỳ rồi…
Cấp truyền kỳ đại khái là siêu phàm giả có thể lấy một địch vạn.
Đại lừa dối nghĩ thầm, hiện giờ Tiểu Cận cô nương cùng Chu Nghênh Tuyết tiến vào vương quốc Vu Sư, chẳng lẽ kế hoạch 3.0 của Thiếu soái là muốn phá hủy tổ chức Vu Sư?!
Vì sao cứ điểm 178 có thể tồn tại? Nhìn từ logic mà suy ra, cơ bản là phòng ngừa tổ chức Vu Sư tới tới cướp người của Trung Thổ.
Vì sao bọn họ phải phát triển Tây Bắc? Từ logic mà nói là vì chuẩn bị cho chiến tranh trong tương lai, đối tượng chiến tranh chính là Vu Sư tổ chức.
Như vậy, phá hủy tổ chức Vu Sư chính là mục tiêu của Tây Bắc.
Ừ, việc này rất phù hợp với logic của Thiếu soái a!
...
Lúc này, Vu Sư Mai Qua đang dẫn theo Nhâm Tiểu Túc, còn có Lưu Đình, Lý Thành Quả một đường hướng về phía tây.
Bất quá Nhâm Tiểu Túc phát hiện Vu Sư Mai Qua hoạt động rất cẩn thận, dù đã rời khỏi phạm vi đồn biên phòng nhưng hắn vẫn chọn ngày nghỉ đêm đi, hơn nữa còn thường xuyên thay đổi tuyến đường.
Càng đi về hướng tây thì bão cát càng lớn, đôi khi chỉ cần vài phút, bão cát đã che phủ toàn bộ dấu chân của mọi người.
"Uy, Vu Sư kia, bão cát lớn như vậy thì đừng chạy mau quá chứ… "
Nhâm Tiểu Túc đeo xích tay, kéo mặt nạ lên để tránh cát bay vào trong miệng:
"Mau để hai tên người dê kia dựng lều, nghỉ một đêm rồi tính tiếp đi!”
Vu Sư Mai Qua mặt không biểu tình, hắn thầm nghĩ trong lòng, rốt cục khi nào hắn mới cảm hóa được con hàng Trung Thổ này chứ hả? !
Bạn cần đăng nhập để bình luận