Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1153: Tên Đệm

"Tổ chức Vu Sư có tập tục gì không, cứ nói ta nghe một chút để giết thời gian đi… "
Nhâm Tiểu Túc nói với Mai Qua.
Hiện giờ, Mai Qua không ngồi xe ngựa nữa mà ngồi trên lưng ngựa cùng Nhâm Tiểu Túc song song đi về phía trước.
Bởi vì đám người Tiễn Vệ Ninh từng bị tập kích nhiều lần khiến quân số suy giảm nên ngựa còn dư rất nhiều...
Lúc này người ngồi trong xe ngựa chỉ còn Lý Thành Quả cùng Lưu Đình, hai Miên Dương Nhân đang khắc khổ học ngôn ngữ Vu Sư thôi.
Mai Qua nghĩ nghĩ rồi nói:
"Có một tập tục tương đối thú vị, gọi là Tên đệm."
Nhâm Tiểu Túc sửng sốt:
"Tên đệm ta từng đọc được trong sách ở Trung Thổ, có nhiều chỗ bên ngoài Trung Thổ sẽ đặt thêm tên đệm, khi đó tên của họ sẽ rất dài."
"Có vài Vu Sư cũng có tên đệm rất dài… "
Mai Qua giải thích:
"Sở dĩ ta nói tập tục này thú vị vì tên đệm những người này có liên quan tới Vu Thuật họ tu tập.”
Hai mắt Nhâm Tiểu Túc sáng lên:
"Nói cụ thể hơn đi."
"Tỷ như tên đệm William chẳng hạn, vì Vu Sư William là người đầu tiên phát hiện ra Triệu Hồi Thuật bằng huyết kế. Nếu một Vu Sư cực kỳ am hiểu Triệu Hồi Thuật bằng huyết kế sẽ có tên đệm là William, dùng cái tên này thể hiện rõ năng lực của mình… "
Mai Qua giải thích.
Nhâm Tiểu Túc chậc chậc mấy tiếng:
"Thật hả?"
Mai Qua dở khóc dở cười:
"Thật cái gì, đây là vinh quang đó! Ngươi phải biết tư duy của Vu Sư có rất nhiều điểm khác nhau so với Trung Thổ. Ví dụ như trước kia, di dân từ Trung Thổ tới sẽ có thỏi quen không mở quà trước mặt người khác, mà Vu Sư lại có thói quen mở quà trước mặt mọi người.”
Nhâm Tiểu Túc khinh thường nói:
"Mở quà ta có thể hiểu, nhưng dùng tên đệm làm bại lộ thực lực của mình thì ta từ chối hiểu.”
Ở Trung Thổ, mỗi người đều giấu kín thực lực của mình. Chung quy bị người khác biết át chủ bài, khi chiến đấu rất dễ chịu thua thiệt.
Nhâm Tiểu Túc cảm thấy, nếu kẻ địch biết hắn có Ám Ảnh Chi Môn, Hắc đao, lão Hứa, Hắc thương, bài bạo liệt, Tồi thành, Khoai Tây Xạ Thủ, Chân Thị Chi Nhãn, chúc các ngươi hạnh phúc bla bla bla các kiểu...
Ừ... Dù vậy cũng rất khó đối phó hắn nha, dù sao năng lực của hắn cũng quá nhiều.
Nhưng nếu như là Vương Tùng Dương, Trương Bảo Căn mà bị người khác biết năng lực, xác thực rất dễ bị nhằm vào.
Cho nên, theo Nhâm Tiểu Túc thì việc này cũng như tiền tài không được lộ ra vậy. Năng lực gì đó của mình không nên nói người khác biết, phải che giấu cho thật tốt!
Nhâm Tiểu Túc nhìn về phía Mai Qua:
"Còn có tên đệm khác không, nói một chút tên đệm đối ứng với Vu Thuật đi."
"Ừ… "
Mai Qua nói:
"Còn có Jefferson, hắn là người đầu tiên phát hiện ra Băng Điêu. Chris là người đầu tiên phát hiện ra Thiên Thạch Sao Rơi."
"Nguyên lai là thế… "
Nhâm Tiểu Túc gật gật đầu.
"Kỳ thật đại đa số tên của Vu Sư không dài như tưởng tượng. Như ta từng nói lúc trước, những Vu Sư chỉ tu luyện một hai Vu Thuật thì tên đệm chỉ có một hay cái thôi… "
Mai Qua nói:
"Đương nhiên cũng có một ít Vu Sư có tên đặc biệt. Ngươi đọc hết Vu Sư chí chưa, trong đó có một người gọi là Logan. Benjamin. Jefferson. Alexandre. Owen. Voss."
Nhâm Tiểu Túc có hơi sửng sốt:
"Tên gì dài vậy?”
Mai Qua giải thích:
"Nhưng kỳ thật hắn cũng không có nhiều Vu Thuật lắm. Hắn là kẻ lừa đảo nổi tiếng nhất trong thời kỳ đầu sau tai biến. Vì hắn có một đống tên đệm nên mọi người tưởng hắn am hiểu rất nhiều Vu Thuật, cực kỳ tôn kính hắn. Thế nhưng về sau mới phát hiện, thì ra cái hắn am hiểu nhất chính là mánh khoé bịp người."
Nhâm Tiểu Túc đột nhiên nhớ lại vị thầy thuốc hắn từng gặp ở thị trấn 113. Khi đó hắn muốn phục chế y thuật của đối phương, kết quả lại phục chế được kỹ năng khoác lác. Sau đó được cung điện nhắc nhở đối phương không biết y thuật.
"Vậy cũng được… "
Nhâm Tiểu Túc cảm khái với Mai Qua:
"Không ngờ còn có thể dùng tên đệm như thế, hơn nữa mọi người đều tin!"
"Ừ, vì thế có thể tham khảo chứ đừng tin… "
Mai Qua lườm Nhâm Tiểu Túc một cái:
"Vương quốc Vu Sư cũng không thành thật như ngươi tưởng đây. Có ít người vì phô trương thanh thế, cũng có người vì muốn cất giấu đòn sát thủ của mình. Đương nhiên, đại bộ phận sẽ không làm vậy… Vì đa số đều cảm thấy đây là vinh quang của Vu Sư.”
Vương quốc Vu Sư không thành thật thế nào, Nhâm Tiểu Túc đã sớm lĩnh giáo, cho nên hắn cũng không dựa vào tên đệm để phán đoán Vu Thuật của mỗi người.
Người thành thật sẽ hạ độc Russell? Người thành thật sẽ ở chèn ép người từng giúp mình sau khi lợi dụng xong?
Sẽ không.
Nếu vương quốc Vu Sư này thật sự thành thật, kia không chừng Nhâm Tiểu Túc tới đây gây sự sẽ có hơi áy náy. Nhưng thực tế, nếu người của vương quốc Vu Sư an phận thủ thường thì huyết cừu hơn trăm năm với Tây Bắc đã chẳng có.
"Đã rõ… "
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Vậy ngươi tên đầy đủ của ngươi là gì?"
Mai Qua do dự một chút rồi nói:
"Mai Qua. Smith."
"Đợi một chút, đây là tên đệm của ngươi?"
Nhâm Tiểu Túc vui tươi hớn hở hỏi.
Mai Qua ê răng giải thích:
"Ta không am hiểu nhiều Vu Thuật, phải đợi trở thành Đại Vu Sư mới có thêm tên đệm..."
"Xấu hổ ghê nha… "
Nhâm Tiểu Túc tiếc hận nói.
Xấu cái con mẹ nhà ngươi !!
Lúc này mặt Mai Qua nóng rát, cảm giác như cả người không mặc quần áo vậy.
Dù mọi người đã là bằng hữu tốt nhưng trêu người của Nhâm Tiểu Túc thật sự quá mạnh rồi.
Đến trưa, rốt cục thương đội cũng tới thành trấn của Winston.
So sánh trọng trấn phía nam như Vaduz mà nói, Winston có phần cũ nát. Phải biết, nơi này là trung tâm chính trị của gia tộc Winston, kết quả vẫn không bằng một tòa thành trì phụ thuộc của gia tộc Berkeley.
Cũng khó trách gia tộc Winston chỉ điểm cúi đầu xưng thần với Berkeley.
Nhâm Tiểu Túc nói với Mai Qua:
"Ngươi trở lại xe ngựa đi, nói không chừng trong thành trấn này có người muốn mạng ngươi, đừng quá phô trương."
Trong lúc nói chuyện, Trần Trình chạy từ sau tới bên cạnh Nhâm Tiểu Túc, hắn nhìn Mai Qua rồi nói:
"Sắp vào thành rồi, ta có việc cần thương lượng cùng ngươi, hai đi chỗ khác nói được không?”
"Không cần… "
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Ta là người hầu cận của Mai Qua đại nhân a, có việc gì cứ nói thẳng, không cần tránh."
Trần Trình do dự một chút rồi nói:
"Nếu ngươi có hứng thú, 10 giờ đêm nay hãy tới cửa dịch trạm, chúng ta dẫn ngươi đi gặp mấy người."
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ hỏi:
"Người nào?"
Trần Trình thần bí nói:
"Hiện tại đừng hỏi, ta tin ngươi sẽ thấy hứng thú. Nhớ kỹ, một mình người."
"Vậy không được… "
Nhâm Tiểu Túc lắc đầu từ chối:
"Ta phải dẫn theo Tiểu Mai."
Trần Trình sững sờ:
"Ai là Tiểu Mai?"
Mai Qua xanh mặt đáp:
"Là ta."
"À… "
Trần Trình nhìn về phía Nhâm Tiểu Túc:
"Vì sao phải dẫn theo hắn?"
"Có người muốn giết hắn, đương nhiên ta thân là người hầu cận phải bảo vệ hắn… "
Nhâm Tiểu Túc cười giải thích.
Trần Trình khẽ cắn môi, hạ giọng nói:
"Nếu ngươi cảm thấy hắn đáng tin thì dẫn theo cũng được. Bất quá ta nhắc nhở ngươi, hắn có thể là người của gia tộc Normand."
Nhâm Tiểu Túc lắc đầu chối bỏ:
"Hắn không phải."
"Vậy thì được rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận