Đệ Nhất Danh Sách

Chương 699: Quái Vật Trong Núi


Đương nhiên Dương Tiểu Cận biết Nhâm Tiểu Túc đi đâu nhưng nàng không tính nói cho Trình Vũ biết.
Lúc này, Nhâm Tiểu Túc đang đi phía sau lão Hứa.
Mà lão Hứa không ngừng đuổi theo nhện khổng lồ.
Dần dà, Nhâm Tiểu Túc phát hiện sương mù phía trước hắn ngày càng nhạt.
Khi tới một khe núi nhỏ thì tầm nhìn đã bắt đầu rõ ràng hơn.
Vừa rồi Nhâm Tiểu Túc phát hiện chuyện này rất kỳ quái.
Rõ ràng có nhiều người trong đội ngũ bị nhện khổng lồ tập kích nhưng hắn không thấy có thi thể và máu trên mặt đất.
Việc này đúng là trái với lẽ thường.
Vì thế, khả năng cao đám nhện này là Hỏa Chủng cố ý đưa tới Thần Trì.
Nhâm Tiểu Túc cảm thấy, e rằng phía sau đám quái vật này còn có bí mật gì đó.
Đương nhiên, nếu nguy hiểm quá hắn sẽ lập tức quay về dẫn đám Dương Tiểu Cận và La Lam rời khỏi đây.
Nhâm Tiểu Túc cẩn thận di chuyển trong khe núi.
Thạch bích hai bên khe núi đen sì.
Thế nhưng cảnh tượng này rất giống hẻm núi tại Cảnh sơn kia, nhìn về phía trước có thể thấy được ánh sáng rọi vào khe hở.
Ngẩng đầu lên, Nhâm Tiểu Túc thấy vô số tơ nhện màu trắng được giăng khắp nơi.
Trông chẳng khác nào một cái kén tằm to lớn.
Nhâm Tiểu Túc di chuyển cẩn thận không để phát ra tiếng vang.
Lão Hứa đi phía trước cách đó không xa.
Cự ly tuy rất gần nhưng cũng rất nguy hiểm
Hơn nữa, lão Hứa thấy được đám nhện khổng lồ kia đang treo người vừa bắt được lên vách núi bằng tơ.
Tơ nhện che phủ hết hình dáng người bên trong, họ bị tơ nhện trói buộc mà chẳng chút giãy giụa hay phản kháng, chẳng khác nào người đã chết.
Nhâm Tiểu Túc cẩn thận đánh giá “kén tằm”.
Hẳn đây là cách dự trữ đồ ăn của đám nhện khổng lồ này?
Cho nên, vừa rồi không thấy thi thể và máu là do nhện kéo con mồi về sào huyệt đợi ăn từ từ.
Lão Hứa đi trong hẻm núi với thạch bích hai bên, bóng tối che phủ không thấy được nơi này thông đi đâu.
Cũng không biết những người bị đám nhện này bắt còn sống chăng.
Nhâm Tiểu Túc cũng chẳng muốn mạo hiểm tính mạng để cứu họ.
Vừa rồi hắn đến sơ, số nhện có tại đây ít nhất cũng có chừng trăm con.
Động vật hoang dã đều có thói quen tích trữ đồ ăn.
Xem ra đám nhện này cũng chẳng khác so với những loài động vật khác.
Nếu hắn cứu người, chỉ sợ đối phương sẽ xem hắn là kẻ thù đoạt thức ăn.
Như thế sẽ rất phiền.
Nhện nhiều như thế, Nhâm Tiểu Túc cũng chỉ có thể quay đầu chạy trốn.
Nhưng khi Nhâm Tiểu Túc chuẩn bị rời đi, hắn lại thông qua lão Hứa thấy được cuối khe núi có ánh đèn cường quang rọi tới.
Nhâm Tiểu Túc ngây ngẩn cả người.
Người đối diện là ai mà tới nơi này, vào lúc này?
Ánh đèn cười quang chiếu lên thạch bích khiến đám nhện khổng lồ náo động.
Lại nghe có người nói trong khe núi tối tăm:
- Xem ra lại có con mồi rồi, không biết có phải siêu phàm giả không.
Tên còn lại phàn nàn:
- Siêu phàm giả làm gì dễ tìm như vậy, phía trên đúng là ép người mà.
- Nghe nói có một đoàn người vừa tới núi Ngũ Trại, có lẽ hôm nay sẽ có thu hoạch.
Nhâm Tiểu Túc lẳng lặng nghe đối phương nói chuyện.
Rõ ràng đây là người của Hỏa Chủng.
Chỉ sợ đám nhện này cũng được đối phương nuôi dưỡng, chuyên môn đi săn cho họ.
Lúc trước, Nhâm Tiểu Túc từng nghi ngờ.
An Kinh tự tuyên bố chặn giết Hỏa Chủng, sau đó tập hợp người tới Thánh sơn sao không thấy Hỏa Chủng pahnr kích, cản họ tới?
Hiện tại Nhâm Tiểu Túc đã có suy đoán mơ hồ.
Có lẽ Hỏa Chủng cũng mượn cơ hội này để thu thập gen của siêu phàm giả!
Bên ngoài Thánh sơn, Hỏa Chủng ra giá lớn để lùng bắt siêu phàm giả, hơn nữa còn không ngại hao binh tổn tướng để làm điều này.
Nhưng Thánh sơn lại là sân nhà của Hỏa Chủng!
Lúc ở hàng rào 73, An Kinh tự và Hỏa Chủng tính kế lẫn nhau.
Mưu kế hai bên không thấp, thậm chí Hỏa Chủng còn lợi dụng việc cho nổ đường hầm mà tiêu diệt rất nhiều cao thủ của An Kinh tự đó.
Lần này, Hỏa Chủng dùng kế sách phản chế để thu thập siêu phàm giả của An Kinh tự cũng là hợp tình hợp lý thôi.
Thế nhưng hắn không rõ, nhện khổng lồ làm cách nào mà truyền đạt thông tin cùng con người.
Năm người này dựa vào cái gì để vào đây đoạt thức ăn của chúng?
Nhâm Tiểu Túc và lão Hứa lẳng lặng chờ đợi, muốn đứng ngoài quan sát đối phương sẽ làm gì.
Nhện khổng lồ như cảm nhận được uy hiếp từ ánh đèn cường quang nên nhao nhao bò về phía người của Hỏa Chủng. Đám nhện tràn đầy lông tơ, nhiều vô số kể khiến Nhâm Tiểu Túc có phần ớn lạnh.
Đột nhiên, hắn thông qua lão Hứa thấy được người của Hỏa Chủng lấy được một cái hộp màu đen từ trong ba lô .
Một âm thanh chói tai vang lên trong khe núi, đám nhện thấy thế thì không tấn công họ nữa mà nhao nhao chạy trốn vào trong động đá trên thạch bích, đảo mắt cái đã biến mất chẳng thấy đâu.
Nhâm Tiểu Túc kinh ngạc, Hỏa Chủng có cách khắc chế đám nhện!
Âm thanh từ hộp đen không có tác dụng với con người nhưng nhện lại sợ hãi và bài xích.
Người của Hỏa Chủng cười nói:
- Hắc hắc, đám nhện này đúng là mau quên, không nghiên cứu xong gen của chúng thì sao thả chúng đi được.
- Chớ nói nhảm, mau thu thập con mồi.
Người còn lại lên tiếng.
- Đợi đã, có người!
Mắt người này hẳn đã được cường hóa, dù trong ánh sáng lờ mờ và cách xa trăm mét nhưng vẫn thấy thân ảnh lão Hứa.
- Ai đó?
Thành viên Hỏa Chủng lạnh lùng nói.
Một tiếng xạo xạo vang lên, năm người rút bội đao đeo bên hông ra.
Nhâm Tiểu Túc tính rời đi ngay vì tin tức thu được đã khá nhiều rồi, không cần dây dưa cùng người của Hỏa Chủng nữa.
Lỡ đám nhện kia phát điên chui ra thì sao.
Nhưng khi hắn đang chuẩn bị rời đi thì âm thanh cung điện vang lên…
Nhâm Tiểu Túc đen mặt, sớm không lên tiếng, muộn không lên tiếng lại lên tiếng ngay đúng lúc này.
Người của Hỏa Chủng từng bước áp sát, họ dùng chiến thuật phòng thủ, khi truy sát sẽ chuyển sang đội hình cách quạt.
Nhưng đi còn chưa được hai bước thì âm thanh kỳ quái vang lên…
Ngay sau đó, họ thấy Nhâm Tiểu Túc vừa nhảy dây vừa hát nhạc thiếu nhi tiến tới gần:
- Đưa cho ta một cặp mái chèo… con thuyền đẩy sóng ra khơi…
Năm người Hỏa Chủng đang tính tiến lên nhưng hình ảnh trước mắt khiến họ kinh hãi lùi về sau.
Nhất thời không biết bản thân đang đụng phải thứ gì.
- Cái quái gì vậy!
- Đừng nói là quái thai mà đám người trên núi đó nghiên cứu ra nha!
Những người này không sợ khi tiến vào sào huyệt của nhện nhưng khi thấy một người kỳ quá vừa nhảy dây vừa hát nhạc thiếu nhi thì có phần sợ hãi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận