Đệ Nhất Danh Sách

Chương 842: Tay Súng Bắn Tỉa Táo Bạo

Sở dĩ P5092 nói tay súng bắn tỉa lợi hại, là vì hai phát này nhìn như đơn giản, cũng không đơn giản.
Đầu tiên, đội trưởng tiểu đội nói không thể xác định được vị trí của tay súng bắn tỉa.
Thế nhưng phương thức xác nhận vị trí của họ rất tốt, nhiều người như thế lại không cách nào xác định vị trí của đối phương, chứng tỏ khoảng cách của tay súng bắn tỉa ít nhất cũng là 900 mét.
Không phải ai cũng có thể hai phát đều trúng mọi rợ với khoảng cách này.
Phải biết, lúc trước mọi rợ một mực che giấu lực lượng.
Hiện tại thời gian chúng nhảy xuống chỉ tầm một giây.
Vậy mà chúng vừa hiện thân thì tay súng bắn tỉa đã tính toán xong đường đạn.
Trong quá trình mọi rợi rơi xuống đó, tay súng bắn tỉa chớp mắt bóp cò, chính xác tiêu diệt mọi rợ.
Đội trưởng tiểu đội hỏi:
- Trưởng quan, có cần đuổi bắt hai tay súng bắn tỉa này không?
P5092 nghĩ nghĩ nói:
- Trước cứ xem thử xung quanh có mọi rợ không, nhớ cẩn thận chút.
Đám người này trông có vẻ ngu ngốc nhưng kỳ thật rất thông binh, . Âm Thầm mai phục cũng vô cùng lợi hại.
Còn tay súng bắn tỉa, ít nhất hiện tại họ không xem chúng ta là mục tiêu, đợi chấm dứt nhiệm vụ rồi tìm họ sau.
Không phải không tìm mà phải phân rõ cái nào quan trọng hơn.
Hơn nữa tình thế trước mắt cực kỳ nghiêm trọng.
Nếu mục tiêu của hai bên đều là mọi rợ, tất nhiên Hỏa Chủng sẽ không xem tay súng bắn tỉa là kẻ địch.
Dù tìm được cũng là muốn lôi kéo họ gia nhập Hỏa Chủng, chứ không phải đuổi giết hai người này.
Hiện giờ Đại Thạch Sơn được chia thành 39 khu vực.
Chuyện P5092 cần làm là rà soát 39 khu vực này.
Hôm nay họ đi qua 12 khu vực mới đụng phải mọi rợ rồi.
Dựa theo tình hình chiến đấu lúc trước, Đại Thạch Sơn có ít nhất hơn 400 mọi rợ.
Đối với việc này, P5092 cũng không để ý lắm.
Mấy chục tổ đội này chỉ là binh sĩ điều tra mà thôi.
Một khi đụng phải mọi rợ, hắn sẽ lập tức điều binh sĩ gia nhập chiến trường, tiêu diệt sạch chúng.
Bất quá họ tìm tòi cả 12 khu vực mà những tiểu đội khác vẫn chưa đụng phải mọi rợ.
Xem ra muốn quét sạch Đại Thạch Sơn cũng cần vài ngày thậm chí là nửa tháng.
- Trưởng quan, làm sao bây giờ?
Đội trưởng dò hỏi.
P5092 lạnh lùng nói:
- Hiện tại đi tìm hai tay súng bắn tỉa kia đi.
Ít nhất cũng xác định được vị trí bắn của họ.
Ta cũng muốn phán đoán thực lực hai người này.
Tay súng bắn tỉa nhất định đã rời đi, không có tay súng bắn tỉa nào ngu ngốc ở lì một chỗ sau khi bắn.
Thế nhưng chỉ cần xác định được vị trí bắn của họ, P5 có thể xác định được tầm bắn của đối phương.
Kết quả mãi tới chạng vạng họ mới phát hiện ra manh mối của hai tay súng bắn tỉa ở khu vực số 13.
P5092 nhíu mày, khó trách không tìm được hai tay súng bắn tỉa, thì ra họ ở khu vực 13 ngắm bắn khu vực 12.
Hiện tại P5 dùng bút đánh dấu vị trí của tay súng bắn tỉa, sau đó bắt đầu đo đạc khoảng cách nhắm bắn.
Bấy giờ hắn không khỏi kinh ngạc phát hiện, tầm bắn của hai tay súng bắn tỉa là 1200 mét!
Còn xa hơn cả khoảng cách 900 mét hắn nghĩ!
- Hơn 1200 mét, đây cũng coi như cực kỳ ưu tú trong số tay súng bắn tỉa rồi.
Từ khi nào Đại Thạch Sơn lại có nhân tài này…
P5092 cúi đầu trầm tư, hắn nhìn sĩ quan phụ tá:
- Gần đây có tin gì về hai tay súng bắn tỉa phối hợp với nhau không.
Hai người này lợi hại như thế, nhất định sẽ có chút tiếng tăm.
Sĩ quan phụ tá nói:
- Ta sẽ chuyển yêu cầu của ngài cho cục tình báo, để họ tìm kiếm mục tiêu hiềm nghi.
Bất quá chuyện này cần thời gian nhất định, chưa chắc sẽ có kết quả chúng ta muốn.
- Được…
P5092 gật đầu:
- Ngươi cũng tỉ mỉ suy nghĩ chút đi.
Gần đây có tay súng bắn tỉa nào nổi danh không… Ngược lại ta có biết một tổ hợp đặc biệt, có tay súng bắn tỉa rất lợi hại.
Có điều họ chỉ có một tay súng bắn tỉa thôi.
Sĩ quan phụ tá nghi ngờ nói:
- Ngài nói người điều khiển mặt nạ bạc à?
- Đúng rồi, là hai người họ…
P5092 nói.
Binh sĩ hô thông qua máy truyền tin:
- Trưởng quan, chúng ta phát hiện ra vị trí khả nghi.
Nơi này có dấu vết người từng nằm sấp.
Nói xong, tiểu đội này bắt đầu đi về phía 11 giờ, bắt đầu tìm kiếm xung quanh 1 ki lô mét từ vị trí trung tâm.
Tuy P5 chỉ ngồi trong xe chỉ huy nhưng vẫn chờ đợi xem có tìm ra được gì không.
Bất quá hắn cũng không quá chờ mong.
Chung quy bây giờ cũng cách thời gian nổ súng 4 tiếng.
Vào lúc này, trong máy truyền tin vang lên tiếng kinh hô:
- Nơi này có hai thi thể mọi rợ!
P5 sửng sốt:
- Báo cáo tình huống cụ thể!
Đội trưởng đi tới nơi thì thấy hai thi thể mọi rợ đã được cành cây che lại đơn giản nên rất dễ bị phát hiện.
- Không phải bị súng bắn…
Đội trưởng tiểu đội kiểm tra thi thể rồi báo cáo:
- Trong hai người này, một người bị lợi khí đâm qua cổ, cũng không biết vũ khí sắc bén thế nào lại có thể cắt đứt xương cổ.
Tên còn lại bị người đâm xuyên qua ngực, cánh tay trái đã đứt lìa.
- Ta nghi ngờ mọi rợ bị đâm qua cổ là đánh lén.
Còn lại là do phát hiện ra nhưng bị đối phương kịp thời chém đứt tay trái rồi đâm vào tim gã.
Báo cáo hoàn tất.
P5092 nghe xong thì trầm tư suy nghĩ.
Hắn thậm chí có thể thông qua báo cáo đơn giản mà tưởng tượng ra bộ dáng huyết dịch tán loạn khi đó.
Cũng tưởng tượng ra được kẻ giết mọi rỡ hung ác cỡ nào.
Lưỡi đao cắt vào bắp tay mọi rợ, cắt qua xương cốt cứng rắn.
Khi cánh tay rơi xuống, hai mắt mọi rợ kinh ngạc nhìn kẻ địch.
Két địch đâm xuyên qua ngực mọi rợ, một kích trí mạng, hành động lưu loát vô cùng.
Thế nhưng P5092 nghĩ mãi không thông, hắn cứ tưởng là hai tay súng bắn tỉa, sao đột nhiên lại thành một cao thủ cận chiến thế?
Tay súng bắn tỉa còn có chiến hữu khác à? Hai là hai người này đều là tay súng bắn tỉa?
Lúc trước P5 còn lo hai người này đụng phải tay súng bắn tỉa ở khoảng cách gần sẽ rất nguy hiểm.
Hiện tại xem ra phe gặp nguy hiểm chính là đám mọi rợ kia.
- Thu đội…
P5092 nói:
- Đêm nay cắm trại, cảnh giới cấp 1, phòng ngừa mọi rợ đánh lén.
Nói xong, hắn đóng thiết bị truyền tin lại, phụ tá hỏi:
- Trưởng quan, liệu hai tay súng bắn tỉa có trở thành tai họa ngầm của chúng ta không?
P5 lắc đầu:
- Không cần nghĩ nhiều vậy, bấy giờ có thể đẩy lùi kẻ địch thì đều là bằng hữu.
Còn sau này có phải hay không cứ đợi chiến tranh kết thúc lại nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận