Đệ Nhất Danh Sách

Chương 458: Đại Khai Sát Giới

Tông Thừa là một siêu phàm giả, hơn nữa vừa xuất hiện đã là người được cao tầng Tông thị coi trọng vô cùng. Đơn giản là vì hắn có khả năng điều khiển người khác. Trong mắt những người mưu quyền, năng lực này cực kỳ hữu dụng.
Tuy đây là thế giới siêu phàm giả quật khởi, vũ lực cá nhân được phóng đại tới tận cùng, nhưng đến cùng thì siêu phàm giả vẫn chỉ là con người.
Một siêu phàm giả, mặc kệ hắn có năng lực gì nhưng thể lực chắc chắn đều hơn xa người bình thường. Vì thế Tông Thừa mới dám nhảy từ trên lầu 4 xuống. Nếu là người bình thường đã sớm gãy xương rồi, còn Tông Thừa chỉ bị trật chân thôi.
Bình thường, quân đội của Tông thị tại hàng rào 146 đều được quản lý bởi Tông Thừa. Vì Tông Thừa là người của dòng chính Tông thị, hơn nữa hắn còn là siêu phàm giả nên quân quân và binh sĩ đều nghe lệnh hắn chỉ huy.
Trong mắt binh sĩ Tông thị, Tông Thừa là lực lượng mạnh mẽ bí ẩn. Lúc họ nhận được tin, Tông Thừa về trụ sở thì hẳn kết cục trận chiến đã định.
Không biết kẻ địch trong tòa nhà mạnh cỡ nào, phía họ có siêu phàm giả cùng mấy trăm binh sĩ tinh nhuệ đâu có sợ thiếu cách bắt được kẻ địch?
Thế nhưng thực tế lại khác, họ vừa mới tổ chức xong trận thế phòng ngự thì thấy Tông Thừa chật vật nhảy khỏi cửa sổ. Đầu tóc bóng loáng cũng lộn xộn vô cùng, thần thái lộ rõ vẻ sợ hãi.
Thì ra nhân vật thần bí và quan trọng của Tông thị không mạnh mẽ như họ hằng tưởng.
Một lần nhảy lầu này của Tông Thừa khiến sĩ khí cả quân khu bị đả kích trầm trọng, việc này còn nặng nề hơn bị thương trên thân thể nhiều.
Ngay cả siêu phàm giả như Tông Thừa cũng phải chạy trốn thì đám binh lính bình thường như họ tính là cái gì?
Thế nhưng Tông Thừa không quản được nhiều như vậy. Hiện tại át chủ bài của hắn không còn, hắn chỉ muốn chạy trốn.
Vào lúc này, cửa sổ lầu 4 có một con quái vật nhảy ra, rơi vào trận hình phòng ngự dưới mặt đất. Chẳng ai ngờ đối phương lại mạnh mẽ thế này, có thể nhẹ nhõm xông vào và làm tê liệt trận hình phòng ngự của họ.
Dù đối phương chưa nói một chữ nào thì với mỗi dáng dấp bá đạo này cũng như một câu đập vào mặt họ: Ta dám nhảy vào giữa các ngươi có nghĩa là ta chẳng sợ các ngươi tí nào.
Tuy tinh thần binh sĩ đã bị dao động nhưng không tới mức không biết làm gì. Họ lập tức bắn vào thiết giáp.
Thiết giáp được đám Vương Vũ Trí và An Ngự Tiền cản tiến nên trông cường hãn hơn trước nhiều. Toàn thân đều tràn ngập mỹ cảm bạo lực.
Mặt ngoài thiết giáp không phải bề mặt bóng loáng thuần túy mà đã được An Ngự Tiền tính toán tỉ mỉ, tạo thành kết cấu tổ ong cự lực. Người bên ngoài nhìn vào chỉ thấy bề mặt nhám mờ nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, lớp phủ bên ngoài thiết giáp được cấu tạo từ vô số tổ ong nho nhỏ.
Loại thiết kế này giúp thiết giáp vừa tiết kiệm vật liệu lại cường lực tốt hơn.
Không biết bao nhiêu đạn bắn lên thiết giáp nhưng mắt Nhâm Tiểu Túc chỉ nhìn chằm chằm Tông Thừa.
Chỉ thấy Tông Thừa khập khiễng chạy ra ngoài nơi trú quân, mặc kệ sự sống chết của các binh sĩ sau lưng.
Hắn là siêu phàm giả, dù đau chân cũng chạy nhanh hơn người bình thường. Lúc này, Tông Thừa cố gắng nhịn đau nơi mắt cá mà liều mạng chạy trốn, muốn đi tới chỗ của binh sĩ chủ lực hàng rào 146.
Cú nhảy vừa rồi đã khiến hắn bị bầm và nứt sụn. Nếu tiếp tục chạy, e rằng dù chữa khỏi cũng sẽ để lại di chứng.
Nhưng lúc này, dù trở thành phế nhân chân thọt thì cũng chẳng là gì so với mạng nhỏ của mình!
Không chỉ thế, Tông Thừa vừa chạy vừa ra lệnh cho binh sĩ bên cạnh liều mạng chặn đường.
Nhâm Tiểu Túc nhìn những binh sĩ trước mặt rồi tăng tốc, chạy như điên về hướng Tông thị.
Trước mặt Nhâm Tiểu Túc, sự cản trở của binh sĩ Tông thị yếu ớt chẳng khác nào đồ chơi. Chỉ mấy giây mà Nhâm Tiểu Túc đã trận tuyến phòng ngự!
Hơn nữa, Nhâm Tiểu Túc vừa chạy vừa ném lựu đạn, từng quả lựu đạn như chẳng tốn tiền mua được ném ra.
Nhâm Tiểu Túc chưa bao giờ quên, hắn tới hàng rào 146 là để phá hủy nơi này, giết càng nhiều cao tầng Tông thị càng tốt.
Hiện giờ Nhâm Tiểu Túc đang trong trạng thái toàn thịnh. Đương nhiên có thể giết thật nhiều binh sĩ Tông thị thay vì mỗi lần một người.
Chỉ có như vậy, Tông thị mới sợ hãi hắn, tương lai khi Nhâm Tiểu Túc giết cao tầng Tông thị càng ít lực cản hơn.
Cho tới bây giờ, toàn bộ binh sĩ ở Tông thị không tới chặn Nhâm Tiểu Túc là vì một ít binh lính may mắn còn sống sợ hãi nên chỉ dám đứng nhìn Nhâm Tiểu Túc đuổi theo Tông Thừa.
Bỗng nhiên họ ý thức được, hình như siêu phàm giả xuất hiện bất thình lình này có thù với Lữ trưởng của họ!
Mà Lữ trưởng bình thường luôn được họ kính nể cũng không mạnh như trong tưởng tượng!
Đương nhiên, họ không nghĩ tới, Hàn Dương - lực lượng mà Lữ trưởng của họ ỷ lại nhất đã bị Dương Tiểu Cận giết nơi hoang dã. Mà bây giờ, ba mươi chiến binh nano bị Tông Thừa điều khiển lại chẳng khác nào miếng thịt ngon chờ Nhâm Tiểu Túc tới ăn.
Nếu Tông Thừa khống chế siêu phàm giả khác, Nhâm Tiểu Túc sẽ gặp không ít khó khăn. Nhưng với thiếu niên, đám chiến binh nano này chẳng phải uy hiếp gì cả mà là một sự kinh hỉ!
Tông Thừa chạy tới cửa quân doanh thì mừng rõ, vì hắn thấy đội chiến bộ phụ trách truy tìm Nhâm Tiểu Túc đã quay lại!
Hắn rống to:
- Kẻ địch đang ở đằng sau, mau giết hắn cho ta!
Binh sĩ trước mặt có chừng 500 người. Đây là binh sĩ được huấn luyện kỹ càng nên khiến nội tâm Tông Thừa có chút an tĩnh lại.
Tông Thừa khống chế chiến binh nano nên hắn biết năng lượng của đám người này có hạn chế. Khi một chiến binh nano dùng toàn lực chiến đấu, đối phương chỉ duy trì được chừng 10 phút. Chỉ cần dùng chiến thuật biển người là có thể đè chết đối phương rồi.
Hiện tại, đối phương chỉ có một người, là Nhâm Tiểu Túc từng bị Tông thị tập kích nơi hoang dã. Khi ấy đối phương có thể trốn vì có đoàn tàu của Vương Tòng Dương tiếp viện!
Vì năng lực siêu phàm không thể bị trùng nên khi ấy Tông Thừa nghĩ Nhâm Tiểu Túc được Vương Tòng Dương cứu viện.
Hơn nữa, siêu phàm giả có năng lực sơn băng địa liệt kia không có ở đây!
Nghĩ tới Vương Tòng Dương, trong lòng Tông Thừa không khỏi tức giận. Vương Tòng Dương luôn mồm nói có cừu oán với Nhâm Tiểu Túc nhưng kết quả lại lén lút trợ giúp thiếu niên!
Vì lần này Vương Tòng Dương cướp tài sản của Tông Vụ nên trong mơ hồ, cao tầng trách tội lên người Tông Thừa. Có người âm thầm nhắc nhở hắn. Nhóm già gân kia cảm thấy, nếu đã động thù với Vương Tòng Dương thì Tông Thừa phải nắm chắc 10 phần thắng chứ, sao lại để đối phương chạy trốn.
Bất quá hiện tại đã muộn, việc giết Nhâm Tiểu Túc quan trọng hơn nhiều!
Thế nhưng, khi Tông Thừa vừa quay đầu lại, hắn chợt thấy đoàn tàu hơi nước phá nát đội hình Tông thị, xông về phía mình!
Binh sĩ vừa quay lại Tông thị còn chưa kịp phản ứng đã chẳng khác nào từng khúc gỗ bị ép nát hơn phân nửa.
Giờ khắc này, Tông Thừa có phần mê man. Hắn không thấy Vương Tòng Dương, làm sao tự nhiên đoàn tàu hơi nước lại đột nhiên xuất hiện?
Bạn cần đăng nhập để bình luận