Đệ Nhất Danh Sách

Chương 799: Thật Phải Tới Tây Bắc Sao?

Tổ đội này khiến Nhâm Tiểu Túc nhận ra, nội bộ Khổng thị nội bộ Khổng thị còn có tâm đề phòng hơn hắn tưởng, thậm chí đã đạt tới trình độ biến thái cũng không chừng.
Xem ra nhiệm vụ ám sát Khổng Đông Hải có chút khó khăn rồi.
Nhâm Tiểu Túc thương lượng với Dương Tiểu Cận một chút, quyết định trước cứu Vương Uẩn cái đã, còn giết được Khổng Đông Hải không thì tùy vào vận may.
Bấy giờ đại lừa dối đang đi trên đường phố tại hàng rào 31.
Cờ trắng trong tay hắn đã biến mất, trang phục vẫn cũ nát như trước, trôn qua chẳng khác nào một lão ăn mày.
Đại lừa dối quẹo trái quẹo phải, dọc một đường đi về hướng đông.
Trên đường đi, đại lừa dối mua hai cái bánh nướng, vừa đi vừa ăn, còn rảnh rỗi quan sát tình cảnh hai bên đường như đang đi tham quan vậy.
Đi được hai cây số, đại lừa đối quẹo vào một con hẻm nhỏ phía bên trái, mãi tới trước một cửa tiệm cắt tóc nhỏ mới dừng lại.
Cửa tiệm cũ nát nằm trong hẻm nhỏ trông rất khác lạ, trước cửa lại còn có đèn led với hai chữ Mát xa sáng rồi lại tắt.
Tiệm nằm trên tầng hoa của khu chung cư năm tầng.
Đại lừa dối ngẩng đầu lên nhìn, mãi tới khi thấy trước lan can của tầng hai có một chậu hoa lan quân tử mới yên lòng tiến vào.
Hắn đi tới trước cửa phòng 201, bên trong trang trí không khác gì những căn nhà bình thường khác.
Sau khi đi vào nhà, đại lừa dối quan sát một vòng, xác nhận trong nhà không có ai mới đi vào phòng làm bếp tìm một cái cây cán bột gõ xuống mặt sàn.
Khi tiếng đông đông không ngừng vang lên, hắn dùng tay cậy một miếng gạch sứ lên.
Vào lúc này, biến cố xảy ra, một cây phi châm bắn ra. đại lừa dối tránh không kịp nên đã bị trúng chiêu.
Đại lừa dối ngẩng đầu, kim châm ghim vào mặt hắn lúc ẩn lúc hiện trông vô cùng buồn cười.
Đại lừa dối hùng hổ nói:
- Có giỏi thì ra đây chơi tay đôi với ta này.
Đánh lén làm gì!
Vừa dứt lời, đại lừa dối nghe được âm thanh cửa sổ mở trên lầu cùng tiếng dây thừng cọ xát với vải thô.
Tám nhân viên võ trang đầy đủ tuột xuống từ trên xuống lầu hai.
Không ngừng tiếng xông vào từ các vị trí khác nhau!
- Không được nhúc nhích, nằm xuống, hai tay ôm đầu!
Binh sĩ gào thét.
Thế nhưng đại lừa dối như không nghe thấy, nhanh chóng lướt tới cửa sổ.
Binh sĩ trên sân thượng quyết đoán nổ súng.
Điều khiến bọn họ ngạc nhiên súng không làm gì được đại lừa dối.
Đại lừa dối bước đi trầm ổn.
Khi hắn tới cửa sổ thì gạch sứ dưới đất cũng bị hắn dẫm cho nát bấy.
Binh sĩ đang suy nghĩ đã bị đại lừa dối không ngừng đẩy ngã.
Tốc độ của hắn như ánh sáng, lục phủ ngũ tạng của binh sĩ bị hắn đụng phải như bị nghiền ép, cổ họng chịu áp bách như muốn phun sạch nội tạng ra vậy!
Sau một khắc, hai nhân viên bị đại lừa dối đụng phải bay văng ra ngoài cửa sổ, rơi xuống hẻm nhỏ!
Đại lừa dối thở ra:
- Chỉ có chút bổn sự này mà cũng dám tới bắt ta?
Hắn lạnh lùng nhìn binh sĩ đang tiến vào ngõ hẻm.
Cơ bắp cả người cuồn cuộn sôi trài.
Không chờ hắn xuất thủ phá vỡ vòng vây thì sắc mặt đại lừa dối đại biến, vươn tay nhổ kim châm trên mặt ra.
Dường như nhận ra điều gì đó khó tin lắm mà ngã xuống dưới đất.
Trước lúc nhắm mắt lại, hắn nghe tiếng binh sĩ la lên:
- Mục tiêu đã hôn mê, mục tiêu đã hôn mê.
Nhiệm vụ hoàn thành, thông báo cho phòng giam cơ mật chuẩn bị giam giữ mục tiêu cấp A!
Những người này khiên đại lừa dối vào một thùng xe màu đen.
Người phụ trách chuyên chở dường như không yên tâm, đánh thêm một lần thuốc mê nữa mới thở phào nhẹ nhõm.
Xe một đường chạy về hướng đông.
Mục tiêu là phòng giam cơ mật.
Trước tai biến nơi đó là một phòng tập gym.
Về sau được Khổng thị cải tạo trở thành nơi âm trầm kinh khủng này.
Theo như lời của Khổng thị nói, phàm là người bị đưa vào đây, chưa từng có ai đi ra ngoài.
Khi đoàn xe chạy tới nơi, cổng nhà giam từ từ mở ra cho đoàn xe chạy vào.
Nhìn sơ qua phòng giam chẳng khác nào một hầm giữ xe to lớn.
Ở giữa có con đường nghiêng nghiêng thông xuống dưới.
Trong bóng tối phảng phất như không thấy điểm cuối.
Người phụ trách áp giải đại lừa dối nói chuyện với giám ngục, nhanh chóng xử lý xong thủ tục chuyển giao:
- Thân phận người này không rõ, hẳn thành thành viên của tổ chức tình báo nào đó.
Chúng ta bắt được hắn đều nhờ ngồi ôm cây đợi thỏ.
Trong quá trình chiến đấu hắn cực kỳ dũng mãnh.
Tổ chức tình báo đánh giá mức độ nguy hiểm của hắn ở cấp B.
hi vọng các người quản cho kỹ vào.
Về sau sẽ có trưởng quan tới tự mình thẩm vấn.
Giám ngục gật đầu:
- Yên tâm, phạm nhân tới nơi này của chúng ta dù có cánh cũng khó thoát.
Dù là lính đánh thuê, siêu phàm giả đều phải thành thật nằm chờ chết.
Nói xong trưởng ngục vung tay lên, có người kéo đại lừa dối đi xuống lòng đất.
Những người này đi qua dãy nhà giam thật dài.
Tù nhân hai bên nhao nhao đứng dậy nhìn xem lại là tên nào xui xẻo bị bắt vào.
Ngục giam dần trở nên ầm ĩ hơn, trưởng ngục khẽ nhíu mày.
Quản giáo đi bên cạnh hắn ta lập tức giơ gậy vung mạnh vào cửa ngục.
Có tù nhân đang nắm lấy song sắt bị đánh đến ngón tay đứt gãy.
Bấy giờ Vương Uẩn đang yên lặng đứng trong một nhà giam, đánh giá đám người ngục trưởng bên ngoài.
Chờ hắn thấy rõ người được dẫn vào thì sắc mặt đỏ bừng, gân xanh trên cổ cũng dần nổi lên.
Ngươi cũng có ngày hôm nay, ngươi đặc biệt cũng có ngày hôm nay! Ha ha ha ha ha, ta nói với ngươi, đúng là quả báo mà!
Vương Uẩn đứng trong phòng giam sau một hồi tức giận thì cười như điên.
Nhưng ngược lại không nói một chữ nào.
Ngục trưởng nói với quản giáo:
- Ghi nhớ việc này, hẳn Vương Uẩn biết tên tù nhân này.
Kêu phòng tình báo đột phá từ chỗ này nói không chừng sẽ có đầu mối!
Bấy giờ, Vương Uẩn đang tính vỗ vào song sắt phòng giam.
Hắn muốn nói cho ngục trưởng biết bản thân nhận ra đại lừa dối, muốn khai chân tướng, lập công chuộc tội
Thế nhưng vào lúc này, Vương Uẩn bỗng ngây người.
Đại lừa dối vốn đang hôn mê, tay chân bị xiềng xích nhưng trong nháy mắt nghe tới hai chữ Vương Uẩn, hắn lại mở mắt liếc Vương Uẩn một cái.
Vương Uẩn đi tới tính nhìn cho kỹ thì đại lừa dối đã nhắm mắt lại, phảng phất như vừa rồi chỉ là ảo giác của Vương Uẩn.
Vương Uẩn kiềm việc vui sướng trên nỗi đau của người khác, kiềm chế sự tức giận.
Hắn là người thông minh trong những người thông minh, chỉ trong nháy mắt là hiểu đại lừa dối tới là để cứu mình.
Vương Uẩn nhìn ra ngoài cửa sổ im lặng không nói nên lời, hắn sẽ tới Tây bắc sao…
Thì ra đối phương hố hắn là để đoạn đường lui của hắn….
Bạn cần đăng nhập để bình luận