Đệ Nhất Danh Sách

Chương 891: Cạm Bẫy Của Mọi Rợ

P5092 cảm thấy lúc trò chuyện cùng đối phương bản thân không có bất kỳ tư tâm gì.
Đối với chức vụ Tư lệnh tối cao gì đó hắn cũng không có hứng thú.
Kết quả, tựa như hắn nói, ở đâu có người ở đó có tranh đấu.
Đối phương chỉ là một P4 nho nhỏ lại dám lạnh lùng trào phúng hắn, cho hắn là ghen tị với sư đoàn số 6 vừa lập được công lao to lớn.
Gặp được đồng liêu ngu xuẩn như vậy, P5092 dù lý trí cũng phải tức giận.
Nhâm Tiểu Túc ở bên cạnh hỏi:
"Bọn họ thật sự đã bắt được sĩ quan tối cao của đội tiên phong sao?"
"Đúng vậy, bọn họ chắc chắn…"
P5092 giải thích nói:
"Nói là đã thẩm vấn ra."
"Thẩm vấn?"
Nhâm Tiểu Túc nghi ngờ nói:
"Thẩm vấn một mọi rợ là tướng lãnh cao cấp dễ dàng như vậy sao.
Họ bắt được đối phương còn chưa lâu, sao mọi rợ có thể thành thật khai báo rồi?”

"Ta hoài nghi có vấn đề…"
P5092 nói:
"Ta hoài nghi mọi rợ bị bắt căn bản cũng không phải trưởng quan đội tiên phong, mà đây là một cái bẫy.
Đám mọi rợ chạy về hướng bắc đó rõ ràng muốn dẫn dụ binh sĩ Hỏa Chủng."
"Vậy ngươi kêu bọn họ đừng đi a…"
Nhâm Tiểu Túc nói như lẽ đương nhiên:
"Như vậy là được rồi.
Không phải P5 các ngươi đều rất lý tính à, sao có thể bị thắng lợi làm cho choáng váng đầu óc chứ?"
P5092 bất đắc dĩ nhìn Nhâm Tiểu Túc một cái:
"Ngăn không được, ngươi cho rằng chúng ta đều công cụ hình người à? Không phải, mỗi P5 đều có hoàn cảnh riêng sống, hoàn cảnh phát triển riêng.
Chỉ là công ty cảm thấy họ thích hợp làm quan chỉ huy mà thôi."
"À, nguyên lai là thế…."
Nhâm Tiểu Túc gật gật đầu:
"Vậy ngươi mạnh hơn bọn họ nhiều, ít nhất bây giờ vẫn giữ được lý tính."
Đúng như P5092 suy đoán, vì chức tư lệnh tối cao chưa được định đoạt, tướng lãnh P5 cao cấp thấy mọi rợ đã tan tác thì bắt đầu trắng trợn thu hoạch công huân.
Thậm chí trong quá trình truy kích mọi rợ về hướng bắc, sư đoàn số 7 cùng sư đoàn số 1 trả đã phát sinh tình huống tranh giành.
Bằng vào danh hiệu chỉ huy tối cao tạm thời của P5092 căn bản vô pháp tiết chế những người này.
Không có văn bản tài liệu bổ nhiệm chính thức, hiếm ai chấp hành nghiêm túc.
Hơn nữa rất nhiều người xem P5092 là đối thủ cạnh tranh có thực lực tiềm ẩn, bấy giờ nếu được chỉ mong P5092 rớt đài sớm một chút.
P5092 nói:
"Hiện tại ta không thể tiếp tục khuyên ngăn bọn họ, với thân phận bây giờ của ta, , khuyên can bọn họ nói không chừng còn mang tới tác dụng hoàn toàn ngược lại, kích thích lòng dành chiến thắng của bọn họ."

"Vậy ngươi định làm thế nào?"
Nhâm Tiểu Túc hỏi.
P5092 quay người nói với sĩ quan phụ tá:
"Thông báo pháo binh lập tức ra khỏi thành tụ hợp cùng chúng ta, toàn thể bộ binh đào chiến hào ngay tại chỗ.
Chúng ta phải nhanh chóng kiến tạo một mảnh phòng tuyến ở chỗ này!"
Có thể nói P5092 cũng đủ quyết đoán, chỉ trong nháy mắt hắn đã đưa ra quyết định, xây dựng cấu trúc phòng tuyến tạm thời ở chỗ này.
P5092 giải thích với Nhâm Tiểu Túc:
"Nếu như phương bắc không có cạm bẫy, chúng ta xây dựng cấu trúc phòng tuyến cũng không có gì đáng trách.
Chung quy hiện tại đối mặt chỉ là đội tiên phong, sau này còn có nhiều trận chiến phải đánh, sắp tới sẽ phải đẩy mạnh phòng tuyến về hướng bắc."
"Nếu như phương bắc quả thật có cạm bẫy, vậy chỗ này của chúng ta có thể tiếp ứng cho binh sĩ Hỏa Chủng.
Sau đó lần nữa tổ chức lại việc phòng thủ Trường Thành…"
P5092 nói:
"Lần này Hỏa Chủng chừng xuất kích một nửa binh lực, tuy nhìn như trong Trường Thành còn giữ một nửa binh lực, thực lực rất hùng hậu nhưng chỉ có nội bộ chúng ta mới biết được sáu chi binh sĩ còn lại đều là tân binh.
Có ít người thậm chí còn chưa từng đánh trận.
Vì thế chúng ta phải đem hết toàn lực bảo trụ một ít lão binh vì Hỏa Chủng."

hiện tại P5092 làm những chuyện này là muốn giữ lại một ít “Hỏa Chủng” vì Hỏa Chủng.
Lúc này, những binh sĩ Hỏa Chủng kia đã nhanh chóng truy kích về phương bắc, P5092 nhanh chóng trải rộng một tấm bản đồ lên mặt đất rồi lấy một cây bút màu đỏ ra:
"Hiện tại ta đã hiểu rõ, bây giờ là đêm khuya, mọi rợ ban đầu chúng ta gặp được không có lão nhân, sau khi đêm xuống bắt đầu có lão nhân xuất hiện.
Chỉ là tỉ lệ rất ít, bởi vì chúng sợ chúng ta phát hiện mánh khóe."

"Mà tỉ lệ lão nhân càng ngày càng cao mãi tới khi 'Ngõa Liên Kinh' kia sắp sửa bị bắt thì toàn bộ mọi rợ đều đổi thành lão nhân, những người này không phải tới giết địch, mà là đi tìm chết!"
"Chỉ khi mọi rợ chết đủ nhiều, các tướng lãnh mới có thể tin mọi rợ đã tan tác.
Nhân số mọi rợ quân viễn chinh đoàn mà Hỏa Chủng chúng ta dự đoán là 15 vạn.
Hiện tại căn cứ vào báo cáo tình hình chiến tranh tính toán sơ lược, ở trong rừng rậm này chúng ta giết được hơn năm vạn, binh sĩ Vương thị bên kia khẳng định đã kiềm chế được một đám, nghe nói trận đánh của bọn họ cũng rất thảm thiết nên rất nhiều P5 đều cho rằng binh lực mọi rợ sắp hết.
Từ đó mà họ dám trắng trợn truy kích ra ngoài."
"Thế nhưng, trong số hơn năm vạn chúng ta giết, có hơn ba vạn đều bị giết trước khi bắt được Ngõa Liên Kinh.
Vì thế ta hoài nghi ba vạn mọi rợ binh sĩ Hỏa Chủng tru diệt đều là lão nhân."
"Đám mọi rợ này thật ác…"
P5092 cảm khái nói:
"Tộc đàn phương bắc đồng loạt xuôi nam, lão nhân không cách nào chiến đấu, không có năng lực sản xuất khó có thể chịu được đường xa lặn lội cùng quá trình chinh chiến.
Ở trong đội ngũ sẽ tiêu hao số lượng lớn lương thực, cho nên, bọn họ dứt khoát để mọi rợ đã già lên chiến trường làm mồi nhử, đổi lấy thắng lợi cuối cùng.
Nhưng đáng sợ nhất ở, những lão nhân này đều là cam tâm tình nguyện!"
Nhâm Tiểu Túc nghe P5092 nói nhiều như vậy, hắn bỗng nhiên nhìn về phương bắc:
"Nếu như mọi rợ dùng tính mạng mấy vạn lão nhân trong nhân tộc chỉ để đổi lấy thắng lợi trong chiến tranh chứng tỏ lần phục kích này họ nắm chắc mười phần thắng.
Ta đề nghị sư đoàn số 3 rút lui vào Trường Thành phía nam, bởi nơi đó không có mọi rợ. "
Nếu đối phương đã trả giá lớn như vậy, chúng sao có thể chịu thả Hỏa Chủng trở về?
Thế nhưng là P5092 lắc đầu:
"Không được, cho dù chỉ còn một sư có thể trốn về, ta cũng phải ở đây tiếp ứng, nếu như sáu chi binh sĩ chủ lực này toàn quân bị diệt, Hỏa Chủng thật sự xong đời."

"Nếu như trốn về chỉ còn một lữ thì sao? Hoặc là không còn chi nào trở lại?”

Nhâm Tiểu Túc hỏi.
"Sẽ không…."

P5092 nói:
"Tuy ta không hiểu rõ mọi rợ như ngươi, nhưng ta hiểu rõ chiến tranh.
Hiện tại truy kích ra ngoài chỉ có năm chi binh sĩ chủ lực.
Mặc dù có người thức tiến nhưng vẫn có người muốn quan sát.
Có người xông về phía trước, tự nhiên cũng có người lưu lại đằng sau.
Cho dù mọi rợ có nhiều hơn nữa người cũng đừng nghĩ tới chuyện đoàn diệt bọn họ.
Vừa rồi ta đã xem qua địa hình phương bắc.
Chúng không thể giết sạch binh sĩ chỉ ở một chỗ, cho nên mọi rợ hẳn sẽ đuổi theo, một đường truy sát tới cánh rừng này.
Ở trên đường dần tiêu diệt sạch binh sĩ, như vậy chủ lực binh sĩ của mọi rợ tổn thất sẽ là nhỏ nhất."
Nhâm Tiểu Túc gật đầu:
"Ngươi đã tự tin như vậy, ta đây liền giúp ngươi điều tra phương bắc một chút."
"Nhờ cậy…"
P5092 vô cùng trịnh trọng kính chào một cái theo nghi thức quân đội:
"Hỏa Chủng thành bại đều vào một trận này.
Mà trận chiến này, có lẽ sẽ ảnh hưởng tới tương lai người Trung Nguyên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận