Đệ Nhất Danh Sách

Chương 822: Rút Lui


Sau hơn một tiếng, quá trình cám ơn để vượt ngục mới kết thục. Đại lừa dối thoáng nhìn đồng hồ trên tay giám ngục thì thấy bây giờ đã là hơn 4 giờ sáng.
Nhâm Tiểu Túc cũng mỹ mãn hoàn thành nhiệm vụ cung điện giao cho. Phần thưởng lần này là hai điểm thuộc tính. Nhâm Tiểu Túc chia đều cho tốc độ và sức mạnh. Hiện giờ điểm thuộc tính sức mạnh của hắn là 14.5, tốc độ là 14.1.
Tuy lần này cung điện không đưa cho hắn đồ phổ thì Nhâm Tiểu Túc cũng chẳng có gì khó chịu cả. Chung quy đồ phổ hoàn mỹ rất hiếm có. Hơn nữa điểm thuộc tính với Nhâm Tiểu Túc mà nói càng cần thiết hơn.
Nếu nói lão Hứa, Hắc đao, Tồi thành… là một tòa cao ốc thì Nhâm Tiểu Túc chính là nền móng.
Lúc ra ngoài, đại lừa dối nhìn Nhâm Tiểu Túc:
- Ngục trưởng chưa chết, chúng ta xử lý thế nào đây?
Nhâm Tiểu Túc nhìn ngục trưởng một cái. Kỳ thật hắn cũng rất xoắn xuýt vì năng lực của đối phương. Nếu hiện tại có điều kiện để giam tên này lại, chờ hắn tính đủ ba đồ phổ thì có thể phục chế năng lực của con hàng rào rồi…
Đại lừa dối thấy Nhâm Tiểu Túc do dự thì ngạc nhiên hỏi:
- Ngươi giữ hắn lại là muốn lôi kéo hắn về Tây bắc?
- Không được đâu…
Vương Uẩn nói:
- Ngục trưởng là con riêng của Khổng thị. Người như vậy sao có thể về Tây bắc với chúng ta chứ?
Nhâm Tiểu Túc nhìn ngục trưởng một cái, nói thẳng:
- Vậy giết đi, tránh khỏi sau này người chúng ta gặp hắn sẽ lật thuyền trong mương.
Vốn hai bên là quan hệ kẻ địch, giết đối phương Nhâm Tiểu Túc không có tí gánh nặng tâm lý nào cả. Chẳng qua hắn cảm thấy đáng tiếc cho năng lực của đối phương mà thôi.
Bất quá họ sắp phải đối mặt với vấn đề làm thế nào rời khỏi hàng rào. Trước mắt hàng rào 31 binh hoang mã loạn, Nhâm Tiểu Túc không cách nào để đại lừa dối dẫn theo một tai họa ngầm như thế về Tây bắc được.
Dứt lời, Vương Uẩn dùng pháo không khí đánh xuyên qua lỗ tai trưởng ngục.
Bấy giờ, Vương Uẩn nhìn Nhâm Tiểu Túc:
- Kế hoạch tiếp theo là gì. Sau khi phòng giam xảy ra chuyện, Khổng thị nhất định sẽ nhận được tin ngay. Chắc hẳn người truy sát chúng ta đã tới. Ta thấy vừa rồi ngươi thả tù nhân ra hẳn cũng đã tính trước. Nói ta biết một chút về kế hoạch của ngươi đi.
Nhâm Tiểu Túc có chút sửng sốt:
- Ta không có kế hoạch.
Vương Uẩn có chút khó chịu. Hắn chợt phát hiện người Tây bắc không có ai là lập kế hoạch trước khi hành động cả!
Hắn đen mặt nói:
- Vậy nhóm chúng ta thì sao, hiện tại ra ngoài gặp cảnh vệ Khổng thị chẳng khác nào chịu chết. Ngươi có biết hàng rào 31 có một chi đội không?!
- À…
Nhâm Tiểu Túc nói:
- Ngươi nói ta mới nhớ, hiện tại chắc họ chẳng quản chúng ta nổi đâu. Yên tâm đi, ta đã chuẩn bị hết rồi. Ngươi nhìn đi, ta công phá phòng giam cơ mật đã qua một tiếng vẫn đâu có ai tới.
Vương Uẩn cảm thấy đúng là thế thật, hắn nghi ngờ nói:
- Sau khi ta bị bắt, Vương Tử Dương đã thay thế vị trí của ta. Ngươi đã lấy được chốt nổ? Chẳng lẽ cục tình báo không truy sát ngươi?
- À…
Nhâm Tiểu Túc cười tủm tỉm:
- Có truy sát nhưng người truy sát đều chết cả rồi.
Vương Uẩn nhất thời im lặng. Chung quy hắn vẫn cảm thấy vị Thiếu soái này có phần khoác lác a!
Phải biết cục tình báo là tổ chức quan trọng nhất trong hàng rào 31. Ở thượng cấp chỉ riêng siêu phàm giả đã có hai người, đó là chưa kể trong số những nhân viên khác.
Nhâm Tiểu Túc nghênh ngang rời đi:
- Cứ yên tâm đi. Rời khỏi chỗ này ngươi nhìn là hiểu.
Bấy giờ, tiếng động cơ truyền tới từ nơi xa. Dương Tiểu Cận lái một chiếc xe việt dã tới, nàng nhìn mọi người, bình tĩnh hỏi:
- Tới nhà tù khác đúng không? Lên xe đi.
Nhâm Tiểu Túc vui vẻ nghĩ, cô nàng nhà hắn sao mà chu đáo thế.
Mọi người chen chúc ngồi trên cùng một chiếc xe. Quý Tử Ngang, đại lừa dối, Vương Uẩn ba người ngồi ở phía sau. Đại lừa dối bị hai người kia ép ở giữa:
- Các người ngồi xích qua bên kia đi!
- Ta hết chỗ rồi!
Ba người này thiếu chút nữa chỉ vì chút chuyện nhỏ này mà đánh nhau!
Kết quả trong nháy mắt xe lên ga, cả ba đồng thời ngậm miệng lại. Bên ngoài khói lửa ngập trời, xa xa còn vang lên tiếng nổ lớn. Biểu tình cả ba nhất thời chấn kinh….
Tường thành không còn nguyên vẹn. Cách thật xa mọi người cũng có thể thấy ánh lửa chiếu bập bùng. Tường thành nguy nga bị nổ thành một lỗ hổng lớn.
Trên đường đi, họ còn thấy vô số nạn dân không ngừng chạy trốn.
Tiếng súng khi gần khi xa, chẳng biết nơi nào lại phát sinh chiến đấu.
Từng màn trước mắt chẳng khác nào một bức tranh loạn thế giữa bầu trời đêm đen như mực cùng ánh lửa cam hồng bập bùng, cứ như lời phán quyết của tử thần dành cho Khổng thị vậy.
Vương Uẩn lẩm bẩm:
- Thiếu soái, đây là cái mà ngươi nói chuẩn bị đó hả?
Nói thật, một giây trước Vương Uẩn còn có chút không phục Nhâm Tiểu Túc. Tuy trong Thánh sơn hắn từng chứng kiến bản lĩnh của đối phương, thế nhưng trông thấy bộ dáng bối rối cướp ngục của đại lừa dối, hắn cũng không cách nào yên tâm về Nhâm Tiểu Túc.
Cơ mà trong lúc này, Vương Uẩn đã toàn tâm toàn ý rồi. Thiếu soái vì cứu họ trực tiếp phá hủy hàng rào 31?!
Khó tránh không ai rảnh chuyện có người cướp ngục!
Vừa rồi hắn vẫn ngu xuẩn cho rằng Thiếu soái không cách nào vượt qua ải của cục tình báo. Sao hắn có thể nghĩ như vậy được chứ!
Đây là siêu phàm giả chuyên phá hủy hàng rào đó!
Tên có thể gọi sai nhưng biệt danh chắc chắn không đặt sai được!
Quý Tử Ngang nhìn ánh lửa ngộp trời giật mình hỏi:
- Rốt cuộc đây là sao? Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
- Không phải công của ta đâu…
Nhâm Tiểu Túc thành thật giải thích:
- Hỏa Chủng đột nhiên tập kích hàng rào 31. Ta cảm thấy hừng đông binh sĩ chủ lực của Hỏa Chủng sẽ tới, vì thế chúng ta phải nhanh lên. Đúng rồi Vương Uẩn, ngươi chỉ đường tới nhà tù tiếp theo đi.
Vương Uẩn tỉnh táo lại:
- Quẹo trái.
Dương Tiểu Cận bẻ lái, xe đột nhiên ngoặt gần bằng một vòng tròn.
Lúc này chỉ còn 3 tiếng nữa là trời sẽ sáng. Mọi người phải nhanh chóng chạy đua với thời gian.
...
Trong hàng rào 61 của Vương thị, Vương Thánh Tri đang ngồi xem tài liệu trong biệt thự. Cho tới nay, mỗi ngày chủ nhân Vương thị chỉ ngủ chừng ba tiếng, quý trọng mỗi phút giây còn sống của mình.
Trước mặt hắn là 7 cái điện thoại. Điện thoại trước khi được thông tới hắn đều được AI kiểm tra qua rồi mới bắt máy. Đột nhiên điện thoại bàn reo lên, Vương Thánh Tri nhìn qua, là cục tình báo.
Hắn bắt máy:
- Ta là Vương Thánh Tri.
Vương Nhuận ở đầu dây bên kia nói:
- Ta đang ở biệt thự phụ trách bảo hộ dám Vương Kinh. Nhâm Tiểu Túc…
Vương Thánh Tri nghe Vương Nhuận báo cáo tình huống Khổng thị, càng nghe càng ngạc nhiên. Dường như có chuyện gì ngoài ý muốn đã xả ra.
Bấy giờ, Dương An Kinh đẩy cửa thư phòng tiến vào:
- Chuyện gì?
Vương Thánh Tri nghĩ nghĩ rồi nói:
- Chỉ sợ hàng rào 31 sắp xong đời rồi.
Vương Thánh Tri để Nhâm Tiểu Túc đi giết Khổng Đông Hải, mục đích là muốn Khổng thị loạn. Một khi Khổng Đông Hải chết, chỉ dưới 3 tháng Khổng thị sẽ sụp đổ.
Nhưng hiện tại xem ra ba tháng vẫn là quá dài…
Vương Thánh Tri suy nghĩ:
- Nếu đã đạt được mục đích thì rút lui thôi.
- Đã rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận