Đệ Nhất Danh Sách

Chương 925: Tôi Tớ Trung Thành

Trước mặt vị tướng quân này, áo đen thu liễm tất cả phong mang, biểu hiện dị thường cung kính.
Hắn hiểu rõ, với thực lực của nó hiện tại vô pháp chống lại quân đoàn viễn chinh.
Bất quá, điều này không chứng tỏ sau này cũng vậy.
Đợi tướng quân dẫn một đám quân đoàn viễn chinh sau khi rời đi, áo đen từ từ đi về phế di tích.
Trước kia nơi này là quân doanh, hiện giờ tất cả đều tan thành mây khói.
Một nửa mọi rợ đi tới chiến trường Hỏa Chủng, còn lại nghỉ ngơi và hồi phục tại đây.
Sau đó dẫn theo tù nhân cùng đi tới Tả Vân sơn.
Đây là lần đầu tiên áo đen nắm giữ một phần nhỏ quyền lực của quân đoàn viễn chinh.
Dường như tướng quân khá thoả mãn với biểu hiện của nó, bắt đầu cho nó binh quyền nhất định.
Áo đen đi đến chỗ hẻo lánh, mãi tới một phế tích không người truyền ra tiếng gào thét tức giận.
Chỉ là đối phương hẳn đã bị chặn miệng, tiếng gào thét kia phát ra từ trong cổ họng, vô pháp khiến binh sĩ phương xa chú ý.
Áo đen vừa đi vừa cười:
"Ngõa Liên Kinh, không cần phí công vùng vẫy, tướng quân đã mang binh rời đi, quân đoàn viễn chinh đi theo ngươi trước kia nay đã thuộc về ta.
Ta đã ra lệnh họ không được tới đây, không ai phát hiện ra ngươi đâu.”

Áo đen đi đến bên cạnh Ngõa Liên Kinh, mười đầu mọi rợ vật thí nghiệm ấn Ngõa Liên Kinh xuống đất.
Ngõa Liên Kinh thật sự rất lợi hại, mười mọi rợ vật thí nghiệm phải không ngừng dùng hết sức mới ám chế được hắn.
Áo đen tán thán nói:
"Khí lực thật sự rất cười đại.
Khi ngươi trở thành tôi tớ trung thành của ta, các ngươi sẽ cảm thấy thế giới này mỹ diệu đến cỡ nào?”

Trong ánh mắt Ngõa Liên Kinh hiện lên vẻ kinh khủng, hắn nhìn ác quỷ với màu xám làn da bên cạnh, khó lòng tưởng tượng được bản thân khi trở thành chúng sẽ thế nào.
Hắn với tư cách là chiến sĩ quan quân của quân đoàn viễn chinh, tuyệt không sợ chết, thế nhưng hắn e ngại bản thân sẽ trở thành quái vật không chết không sống!
Áo đen áo móc ra một cây châm từ trong tay áo, chất lỏng màu xám đục ngầu đung đưa ở bên trên:
"Đây là dược tề E021 được Hỏa Chủng nghiên cứu trước tai biến.
Ta chuyên môn lấy từ trong phòng thí nghiệm 039 tới đây.
Hơn nữa, ta đã có thể sản xuất thứ này trong hàng rào 176, cho nên ngươi không cần phải gấp, tương lai đồng bào của ngươi cũng sẽ được hưởng thụ nó."

"Tộc đàn phương bắc các ngươi thật sự cho rằng trận chiến tranh này các ngươi có thể thắng lợi…"
Áo đen mỉm cười nói:
"Trước kia ta từng thấy qua uy lực đạn hạt nhân của Khánh thị.
Ta cũng từng cho là mình có thể đơn giản giành được thắng lợi, thế nhưng chỉ trong một giây đồng hồ đạn hạt nhân đã phá hủy tất cả tự tin đó.
Vì sao sau tai biến họ vẫn có thể nắm giữ loại vũ khí cường đại như thế chứ, thật khiến người tuyệt vọng a."

Ngõa Liên Kinh nghe đến đó, ánh mắt càng mở lớn hơn.
Rõ ràng trước đó hắn chưa từng nghe nói Trung Nguyên còn có đạn hạt nhân.
Áo đen ngồi xổm ở bên cạnh hắn khàn khàn nói:
"Cho nên, mặc kệ Hỏa Chủng thất bại hay thắng lợi cũng được.
Vương thị thất bại hoặc là thắng lợi cũng tốt.
Giả thiết Trung Nguyên thật sự không có lực lượng nào có thể ngăn cản quân đoàn viễn chinh.
Vậy đến lúc đó các ngươi thấy được một mai đạn đạo đột nhiên bay tới đỉnh đầu của mình.
Nhiệt lượng bùng nổ, hết thảy đều biến thành tro tàn.
Cho nên, ta chưa bao giờ cho rằng quân đoàn viễn chinh có thể thắng."

"Ta nói tới đây, ngươi nhất định rất tò mò, vậy vì sao ta phải giật giây quân đoàn viễn chinh xuôi nam?"
Áo đen khàn khàn nở nụ cười:
"Nếu các ngươi không chết ở đây, sao ta có thể biến phương bắc thành vương quốc của mình chứ.
Đối với các ngươi, hoàn cảnh ác liệt ở phương bắc thật sự rất gian khổ, nhưng ác quỷ như ta lại không sợ những cái này.
Ngươi sẽ biến thành bên cạnh ác quỷ trung thành bên cạnh ta.
Nếu như có cơ hội, tướng quân cũng sẽ tới làm bạn cùng.
Đến lúc đó ta sẽ dẫn các ngươi trở lại phương bắc, đợi đến một ngày ta đủ năng lực đối đầu với Trung Nguyên sẽ dẫn các ngươi trở lại đây.
Yên tâm đi, khi đó đội của ta cũng sẽ gọi là quân đoàn viễn chinh, như vậy coi như thỏa mãn nguyện vọng của các ngươi."

Ngõa Liên Kinh dần ý thức được, từ khi vừa mới bắt đầu, kỳ thật quân đoàn viễn chinh xuôi nam đã nằm trong kế hoạch của áo đen, mặc kệ quân đoàn viễn chinh có thể đánh thắng Vương thị hoặc là Hỏa Chủng hay không thì theo áo đen, quân đoàn viễn chinh chiến bại đều là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Bởi vì áo đen từng cảm nhận được sự tuyệt vọng khi đối mặt với đạn hạt nhân.
Nếu không phải hắn sớm rời khỏi hàng rào 74, e rằng hiện tại nó cũng hóa thành tro tàn.
Thời điểm này, áo đen đánh Ngõa Liên Kinh ngất xỉu, sau đó nó dùng một chuôi đao sắc bén cắt một vết thương trên cánh tay của Ngõa Liên Kinh rồi tiêm dược tề vào
Áo đen thầm nói:
"Đám mọi rợ này thật phiền toái, ống chích bình thường rất khó xuyên thấu da của các ngươi, hơn nữa còn phải đánh ngất xỉu mới có thể tiêm vào.”

Khi chất lỏng màu xám bị đẩy vào thân thể Ngõa Liên Kinh, chỉ thấy xúc tu màu xám không ngàn lan tràn trên da Ngõa Liên, thẳng đến toàn thân hắn đều biến thành màu xám.
Sau một khắc, Ngõa Liên Kinh vốn đã ngất nay đột nhiên mở hai mắt ra.
Áo đen cười rồi gỡ bi sắt bị nhét vào miệng đối phương ra đưa cho Ngõa Liên Kinh:
"Bóp nát nó."

Chỉ thấy ánh mắt Ngõa Liên Kinh nay đã xám trắng, không có chút cảm tình nào.
Hắn cầm thiết cầu, nắm chặt tay lại.
Chỉ thấy thiết cầu kia phát ra tiếng vang chói tai sau đó biến thành hai nửa.
Áo đen tán thưởng:
"Quả nhiên mạnh hơn một chút a.
Ngày mai ta sẽ xuất phát đi Tả Vân sơn.
Đến lúc đó ngươi lén cướp 500 người từ đội tiên phong rồi tạo thành đội của mình."

Giờ này khắc này áo đen vẫn còn sợ bị bại lộ, cho nên hết thảy chỉ có thể vụng trộm tiến hành như cũ.
...
Chạng vạng tối ở Tả Vân sơn, Nhâm Tiểu Túc đang ngồi dưới công sự của biên giới trận địa phòng ngự nhìn trời chiều xa xa.
Dương Tiểu Cận đi đến bên cạnh hắn ngồi xuống, hai người giống cứ thế ngồi bên cạnh nhau.
Phía sau là đồng bạn, chiến hữu, khắp nơi trước mặt là thi thể mọi rợ.
Dương Tiểu Cận nói:
"May mà thời tiết còn rất lạnh, bằng không toàn bộ chiến trường cũng sẽ bốc mùi rất khó chịu.”

"Hôm nay thế nào, thuận lợi chứ?"
Nhâm Tiểu Túc hỏi.
Dương Tiểu Cận nói:
"Cũng coi như được a, chiến lữ số 6 có hai hạt giống rất thích hợp để làm tay súng bắn tỉa.
Tâm tính ôn hòa, có thể bồi dưỡng thêm.
Bất quá những người khác cũng tạm được, trước kia đạn dược Tây bắc không đủ nên khó lòng cho ra được thần thương.”

Hiện giờ, thừa dịp quân đoàn viễn chinh chưa ngóc đầu lại.
Tất cả mọi người đều cố gắng làm chuyện của mình, tỷ như Quý Tử Ngang thỉnh giáo Mạc Phi, phải làm sao để phá hủy một ngọn núi.
Ví dụ Vương Uẩn đi lại trong chiến trường, xem thử mọi rợ có để lại dấu vết gì không.
Mà Dương Tiểu Cận thì trực tiếp trở thành giáo quan hướng dẫn dùng súng của chiến lữ thứ sáu.
Dương Tiểu Cận bỗng nhiên nói:
"Ngươi có phát hiện không, Mạc Phi kia luôn vụng trộm nhìn ngươi."
"Ta phát hiện…."
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Ta hoài nghi hắn là LINH, một cỗ máy AI, trí tuệ nhân tạo của Vương thị."
Bạn cần đăng nhập để bình luận