Đệ Nhất Danh Sách

Chương 763: Vương Uẩn Chi Tranh

- Mặt nạ?
Tiểu Ngọc Tỷ nghe Hassan nói thì sửng sốt:
- Vì sao phải đeo mặt nạ?
Nhan Lục Nguyên cười rồi nói với Tiểu Ngọc Tỷ:
- Vì tuổi của ta quá nhỏ nên đôi khi thiết khuyết uy nghiêm, ảnh hưởng tới việc ổn định quyền lực của Vương Đình.
Kỳ thật hắn chỉ mới nói nửa câu đầu.
Nửa câu sau là, thần linh vốn là sự tồn tại thần bí, nếu hiện giờ Thảo Nguyên cần một vị thần thì hắn sẽ cho người nơi đây một vị thần.
Tiểu Ngọc Tỷ nhìn Nhan Lục Nguyên, muốn nói lại thôi.
Cuối cùng chỉ sửa sang lại cổ áo cho hắn:
- Ta sẽ nói Kỳ Kỳ Cách những điều cần lưu ý trong chuyến đi này.
Lần này xuôi nam, ngươi phải trở về bình an, chỉ cần ngươi bình an.
Những cái khác đều không quan trọng.
- Ừ…
Nhan Lục Nguyên gật đầu.
Nói xong, Tiểu Ngọc Tỷ đi ra, Hassan cung kính đi vào, đưa mặt nạ cho Nhan Lục Nguyên.
Mặt nạ màu đen được khắc hình răng nanh trông cực kỳ uy nghiêm.
Nhan Lục Nguyên nhìn Hassan:
- Ta rất hài lòng, ngươi đi ra đi.
Đợi Hassan rời đi, Nhan Lục Nguyên mới cần mặt nạ trên tay quan sát hồi lâu.
Cuối cùng chỉ thở dài một tiếng rồi bỏ mặt nạ qua một bên.
Tiếng vó ngựa vang lên bên ngoài lều lớn, có người nhảy xuống quỳ ngoài lều:
- Chủ nhân, có người tự xưng là người của Khánh thị tới mang thứ ngài cần.
Nhan Lục Nguyên cười nói, tuy hắn không biết Khánh Chẩn sẽ đưa gì cho mình nhưng xem chừng hiện tại hắn có thể lên đường xuôi nam rồi.
...
Sau khi rời khỏi Thánh Sơn, Vương Uẩn ngựa không rời vó chạy tới Chợ đêm ở phía nam.
Không chờ hắn chạy tới Chợ đêm đã đụng phải nơi đồn trú cách Chợ đêm 40 ki lô mét về phía bắc.
Thủ pháp hạ trại kia cực kỳ quen thuộc…
Khi tới gần, Vương Uẩn mới phát hiện ra binh sĩ trong khu đồn trú thật quen thuộc….
Đó chẳng phải là hai trăm huynh đệ thủ hạ của hắn hả.
Sao họ lại ở đây?!
Đám binh sĩ trốn trong rừng thấy Vương Uẩn lập tức chui ra, quá đỗi vui mừng hô:
- Trưởng quan, ngài trở về rồi!
Cọc ngầm nhìn vài huynh đệ đi theo bên người Vương Uẩn, chưa ai chết thì càng thêm vui vẻ.
Xem ra hành động lần này của trưởng quan nhà mình rất thuận lợi, quân số không chút suy giảm!
Vương Uẩn thấy mọi người đóng quân ở đây thì ngây người:
- Các ngươi vào núi chưa? Sao không tụ hợp với ta?
Hơn 200 huynh đệ trong doanh địa lao ra:
- Trưởng quan, không phải người cho chúng ta rút lui à? Chúng ta tìm được ký hiệu ngài lưu lại mà.
Bấy giờ, Vương Uẩn thiếu chút nữa là phun ra một búng máu.
E rằng đây là sai lầm lớn nhất từ khi hắn tiến vào hệ thống tình báo tới nay.
Hắn biết các huynh đệ sẽ không nói dối, nhất định đã có người thay đổi ký hiệu hắn lưu lại mới khiến mọi người rút lui.
Vương Uẩn thầm nghĩ trong đầu, ai sẽ là trò này chứ?! Đúng là thiếu đạo đức quá mà!
Bất quá hiện tại Vương Uẩn không có thời gian nghĩ tới những thứ này, hắn nói:
- Lập tức quay về Khổng thị với ta.
Dọc đường này, không được tin tưởng bất kỳ người nào trong hệ thống tình báo.
Nếu có người đột nhiên tới gần, lập tức chuẩn bị chiến đấu, giết không cần lý do.
Ba bước cuối cùng mới là nguy hiểm nhất, hiện giờ Vương Uẩn đang giữ ổ cứng cướp được từ Vương Văn Yến.
Hắn phải bảo vệ thứ này khỏi hai đối thủ cạnh tranh.
Đường về chắc chắn không an toàn, lúc rời đi đương nhiên mọi người vui vẻ chào đón.
Hiện tại muốn về e rằng còn khó hơn lên trời.
Nói không chừng trên đường về sẽ có người tới chặn giết hắn nữa.
Mà đúng như Vương Uẩn dự liệu, buổi tối sắp về tới Khổng thị, còn cách 100 ki lô mét họ liền đụng phải phục kích.
Mà Vương Uẩn cũng nào phải người hiền lành gì.
Hắn một đường dẫn theo các huynh đệ giết ra.
Điều đáng ăn mừng là đối phương không ngờ Vương Uẩn có thể an toàn rời khỏi Thánh Sơn, hơn nữa người bên dưới còn chẳng chết lấy một ai.
Tuy hai đối thủ cạnh tranh muốn giết hắn nhưng cũng không thể tạo ra động tĩnh quá lớn.
Kết quả đội ngũ phục kích còn chẳng nhiều bằng nhóm người của Vương Uẩn.
Vương Uẩn bỗng có phần cảm tạ người đã chơi hắn kia.
Ít nhất nhờ vậy mà hắn có thể bảo toàn lực lượng….
Ngày thứ hai thì đám người về tới Khổng thị, binh sĩ canh gác cổng ra vào phụng mệnh kiểm tra đám người lại có ý trì hoãn không để Vương Uẩn tiens vào.
Đại đội trưởng khó xử nói:
- Vương Uẩn trưởng quan, chúng ta cũng chỉ phụng mệnh làm việc mà thôi.
Ba ngày sau là ngày vào được rồi.
Giờ khắc này Vương Uẩn đột nhiên ý thức được hẳn sắp có kết quả về người sẽ quản lý hệ thống tình báo của Khổng thị rồi!
Không được, hắn không thể ngồi chờ chết!
Vương Uẩn nhỏ giọng nói:
- Ta không biết ai ra lệnh cho ngươi, thế nhưng ngươi có từng nghĩ tới việc chen chân vào tranh đấu của cục tình báo có bao nhiêu nguy hiểm? Ngươi tên là Tiền Thích Văn đúng không? Nhà ngươi ở số 76 phố Đức Dương.
Ngươi có vợ và con gái, tình nhân bao nuôi sống ở phố Tây Hưng.
Năm trước nàng vừa sinh con trai cho ngươi.
Ta nhớ nhạc phụ ngươi vẫn còn nhiều thuộc hạ trong quân.
Vị trí Đại đội trưởng này cũng do nhạc phụ ngươi ban tượng.
Ngươi nghĩ xem, nếu hắn biết ngươi có vợ bế….
sẽ làm gì ngươi? Năm trước ngươi uống rượu say đánh nhau, kết quả đánh chết người nhưng không bồi thường tiền, ngược lại còn dẫn quân tới nhà uy hiếp thân nhân người bị hại.
Ngươi cảm thấy chừng này tội đã đủ để đẩy ngươi ra tòa án quân sự chưa?
Trí nhớ Vương Uẩn thật sự quá kinh khủng.
Chỉ cần đọc qua tin tức một lần hắn sẽ nhớ kỹ.
Bấy giờ, sắc mặt Tiền Thích Văn nháy mắt ảm đạm đi.
Quả hiện đụng phải người trong cục tình báo hắn chỉ có thể tự rước lấy nhục.
Hơn nữa, Tiền Thích Văn bỗng nhận ra, dường như Vương Uẩn đã lường trước bản thân sẽ bị cản trở nên trước khi rời đi liền nắm bắt nhược điểm của họ, khiến họ chỉ có thể để hắn vào hàng rào.
Vương Uẩn không phải người thường.
Lúc rời đi Khổng thị sao hắn không lường trước về ngày hôm nay chứ?
Tiền Thích Văn vùng vẫy nửa ngày, cuối cùng quay đầu nói với thủ hạ:
- Mở cửa!
Vương Uẩn nhất thời thở phào nhẹ nhõm, hắn cười nói với Tiền Thích Văn:
- Tất có hậu bạo.
Nói xong hắn liền dẫn đội vào.
Chuyện đầu tiên hắn làm không phải báo cáo công tác mà quay về phòng an toàn của mình, xem thử rốt cục trong ổ cứng chứa thứ gì!
Mà khi đọc được nội dung trong ổ cứng, Vương Uẩn lập tức chấn kinh.
Vương Uẩn không ngờ đồ hắn cướp lại qua trọng như thế!
- Chuẩn bị xe cho ta…
Vương Uẩn nói với cấp dưới:
- Ta muốn tới phòng giam cơ mật, bí mật thẩm vấn nhân viên Hỏa Chủng!
Nếu nội dung trong ổ cứng là thật.
Vậy Hỏa Chủng chắc chắn phải khuất phục Khổng thị.
Hơn nữa, chức vị người quản lý này vào tay Vương Uẩn hắn là cái chắc.
Những người khác không thể nào đấu lại với hắn.
Vương Uẩn không ngờ Vương Văn Yến lại tặng cho hắn một phần đại lễ!
Bất quá Vương Uẩn muốn xác nhận trước rồi mới trình thứ này lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận