Trò chuyện

Biên tập viên ghiền truyện đề cử

Suốt ba năm chim hoàng yến cho kim chủ mù lòa, trâu ngựa, ngay cả việc tắm rửa cũng tự tay hết.

Thế mà bình luận là nữ phụ pháo hôi, rằng khi nữ chính xuất hiện, kim chủ sẽ đá thương tiếc.

mặt đổi sắc, bình tĩnh thế những quả táo tàu trong món canh kỷ tử mà kim chủ uống mỗi ngày bằng... gián.

Sau đó dỗ dành : "Uống , ngọt lắm."

Ánh mắt thể hội tụ của kim chủ tràn đầy sự sợ hãi, hai tay run lẩy bẩy.

Yết hầu khẽ lăn, : "Bé cưng, chọc giận em ?"

7 chương
Ngôn Tình

Sau khi nhân vật phản diện điên tình mất trí nhớ, anh ấy lại yêu tôi ngay từ ánh nhìn đầu tiên.
Mà anh cũng quên luôn chuyện hai đứa đã kết hôn, cứ thế ngang nhiên cường thủ hảo đoạt, giam lỏng tôi trong căn biệt thự giữa núi tuyết, ngày đêm đều cướp đoạt, ân ái không dứt.

Người đàn ông có đôi mắt đen sâu hút nhìn tôi, giọng nói cố kìm nén cơn điên cuồng đang cuộn trào:
“Tôi sẽ không làm kẻ thứ ba. Em chọn đi: ly hôn với chồng, hay để tôi khiến hắn biến mất vĩnh viễn?”

Tôi chớp mắt vài cái, rồi khẽ tiến lại gần, đặt lên môi anh ấy một nụ hôn.
Anh im lặng hồi lâu, cuối cùng cũng thỏa hiệp:
“Được rồi, không ly hôn thì thôi. Kẻ không được yêu mới là người thứ ba.”

Sau này, anh phát hiện tôi mang thai.
Tính toán lại thời gian, đứa bé này rất có thể là con của "tên chồng".
Khuôn mặt nhân vật phản diện lập tức trắng bệch.

5 chương
Đô Thị

Mẹ đã để lại bốn căn nhà cho em trai, còn tình yêu thì dành cho tôi.

 

Vì vậy, sau khi đi làm, tôi tặng mẹ một chiếc dây chuyền giá 39,9 tệ, nhưng lại chi 18.000 tệ cho mèo cưng.

 

Mẹ nói tôi vô lương tâm.

 

Tôi chỉ vào bốn quyển sổ đỏ, vẻ mặt vô tội: 

 

“Mẹ ơi, dù tiền của con dành cho mèo, nhưng con đã dồn hết tình yêu cho mẹ rồi mà!”

6 chương
Không CP

Kể từ khi chồng bức ảnh cưới treo đầu giường bằng một bức tranh sơn dầu do sư tỷ của vẽ,

bỗng thấy... mệt mỏi.

 

Khi đưa đơn ly hôn cho ,

lạnh lùng lên tiếng:

 

“Ngay cả quyền một bức tranh cũng ?”

 

“Cô ly hôn? Cả đứa con mà cô nâng niu trong lòng bàn tay cũng cần luôn ?”

 

gật đầu. , cần nữa.

 

thì đứa con trai yêu quý của cũng giống hệt ba nó —

cả hai đều đặt một phụ nữ khác lên vị trí một.

 

6 chương
Ngôn Tình

Nhiếp chính vương nghĩ lầm ta là ân nhân cứu mạng của hắn, sau khi hứa hôn với ta hắn mới phát hiện ân nhân chân chính của hắn đã vào cung làm phi.

 

Thế là nhiếp chính vương tàn sát cả nhà ta, cường thủ hào đoạt cung phi.

 

Sau khi trọng sinh, ta treo ngọc bội của hắn lên người tên ăn mày.

 

Không phải hắn yêu bằng ngọc bội sao, vậy ngươi đi theo ngọc bội ngươi yêu luôn đi.

12 chương
Ngôn Tình

Ta luôn mơ thấy mình cùng một nam nhân hoan ái cuồng nhiệt.

 

Cho đến một ngày, ta cuối cùng cũng nhìn rõ khuôn mặt của hắn.

 

Đó chính là Lý Kỷ Từ – vị Đại Lý Tự Khanh nổi danh lạnh lùng như băng, không hề gần nữ sắc.

 

Huynh trưởng ta bị hàm oan, ta từng tìm đến hắn cầu xin giúp đỡ.

 

Nhưng hắn chỉ thản nhiên liếc ta một cái, thậm chí còn mỉa mai ta si tâm vọng tưởng.

 

Vậy mà đêm ấy trong mộng, hắn lại càng thêm cuồng nhiệt, càng khiến người ta khó lòng thoát ra.

 

Ngày huynh trưởng được rửa sạch tội danh, ra khỏi lao ngục, ta cố ý đến tận nơi để cảm tạ hắn.

 

Hắn chỉ đứng sau cánh cửa, giọng điệu lạnh nhạt, nói một chữ “không cần”.

 

Thế nhưng trong mộng, hắn lại không hề xa cách như thế.

 

Hiện thực và mộng cảnh khác biệt một trời một vực, nên ta tự nhủ đó chỉ là do bản thân ta vọng tưởng quá nhiều mà thôi.

 

Vậy nên, ta cắn răng giấu kín chuyện này trong lòng, không hé nửa lời với ai.

 

Cho đến một ngày, phủ ta mở tiệc khoản đãi khách quý.

 

Một vị khách nam trong cơn say, bỗng buột miệng nói ra một chuyện:

 

“Các người không biết đâu, đừng thấy Đại nhân Lý của chúng ta lúc nào cũng lạnh như băng, thực ra trước ngực hắn có một vết bớt hình trái đào đấy.”

 

“Lúc nhỏ ta từng chọc ghẹo hắn chuyện đó, hắn còn lén khóc cơ mà!”

 

“Hả?”

 

Ta kinh ngạc không thôi. Bởi vì Lý Kỷ Từ trong mộng của ta… cũng có vết bớt ấy.

 

Mà đúng lúc đó, Lý Kỷ Từ – người xưa nay chẳng bao giờ để tâm đến những lời đàm tiếu – lại đột ngột dừng tay, không hề uống thêm một giọt rượu.

 

Ánh mắt hắn bỗng nhiên khóa chặt ta, sâu thẳm như vực sâu không đáy, khiến sống lưng ta lạnh toát.

 

Ngay khoảnh khắc ấy, một sự thật vừa xấu hổ, vừa đáng sợ ập đến —

 

Những giấc mộng đẹp đẽ kia… dường như, không chỉ thuộc về riêng mình ta.

 

-------------------

6 chương
Ngôn Tình

Thể Loại Truyện

HE
SE
OE
BE
BL
ABO