Biên tập viên ghiền truyện đề cử

Tác giả: Lý Cửu Tuấn

Tran / Editor: AI_Lê

Beta: AI_Nhất Chi Mai

Thể loại: Dân quốc, Báo thù, Chữa lành, Phá án, Không CP

Độ dài: 37

Giới thiệu

Có người con gái tên Tố Khoan.

Ăn miếng trả miếng.

Thế gian không có đấng cứu thế.

Cô tự làm đấng cứu thế của chính mình.

Đây là câu chuyện về một giáo viên nghèo, một cậu ấm nhà giàu và một cảnh sát nghèo.

37 chương
Trinh Thám

Chồng tôi chăm sóc mối tình đầu của anh ấy suốt thai kỳ.

 

Khi tôi sốt cao không dứt, anh ấy dùng điện thoại để tra: "Làm sao khi bị ốm nghén nặng?"

 

Vào ngày giỗ mẹ tôi, anh đứng trước phòng sinh của mối tình đầu, cầu nguyện: "Mẹ tròn con vuông."

 

Ngày hôm đó, bình an là cô ấy.

 

Người phát điên là anh ấy.

 

11 chương
Đô Thị


Tôi mở một trường mẫu giáo, chỉ nhận học sinh là các động vật nhỏ.

Gần đến mùa đông, một chú mèo cam tìm đến gõ cửa.

“Xin hỏi, cháu không có người giám hộ, có được nhập học không ạ?”

“Nếu không được, cháu có thể làm bảo vệ, lương chỉ cần một con cá khô nhỏ thôi ạ.”

“Nếu vẫn không được nữa cũng không sao, cháu ngủ một giấc là hết mùa đông ấy mà.”

Sau này, bên cạnh tôi luôn có một đóa hoa mai nhỏ xíu.

Tôi đi đến đâu, hoa mai nở rộ đến đó.

 

17 chương
Hiện Đại

Tôi xuyên thành nữ phụ trà xanh, nhưng người muốn hủy diệt tôi lại là nam chính.

Hệ thống yêu cầu tôi chia rẽ nam nữ chính, làm mối quan hệ của họ trở nên tồi tệ, ngược họ đến long trời lở đất.

Tôi khoác tay nữ chính, tỏ vẻ trà xanh, “Anh ấy bận việc, không thể cùng chị đi ăn, không giống em, em ở nhà rảnh rỗi nấu cơm cho chị ăn.”

Nam chính nhìn tôi sắc như dao, tôi rụt người nấp sau lưng nữ chính, “Chị ơi, có phải em nói sai gì rồi không, hình như anh ấy không thích em.”

Nữ chính lườm nam chính, “Em ấy chỉ là một đứa trẻ, anh so đo với con bé làm gì?”

Nam chính:… Một đứa trẻ hơn hai mươi tuổi?

0 chương
Ngôn Tình

Tác giả: Bất Thức Phả

Dịch giả: Mưa Rào Tháng Sáu  

Thể loại: Cổ đại, Nữ Cường, Trọng Sinh

Văn án

Năm ấy mười sáu tuổi, ta rơi xuống nước và buộc phải gả cho thế tử phủ Quốc công. Từ đó trở thành trò cười của cả kinh thành.

Không ai tin rằng chính thứ muội đã đẩy ta xuống nước, kể cả phu quân của ta.

Trọn một đời phu thê cùng Cố Triệu Ngang, ta luôn sống dè dặt và mang cảm giác tội lỗi trong lòng.

Dù sau này, hắn đối xử với ta không tệ, thậm chí còn phong ta làm cáo mệnh phu nhân. Nhưng ta hiểu, trong lòng hắn vẫn luôn oán trách ta.

Khi sống lại một lần nữa, ta trở lại bên hồ nước xưa năm ấy, cũng đúng vào khoảnh khắc thứ muội lặp lại trò cũ.

Thế nhưng lần này nàng lại tự mình nhảy xuống nước.

Gió mát thổi qua, mặt hồ xanh biếc gợn sóng, chiếc thuyền nhỏ của Cố Triệu Ngang vừa lúc trôi dạt đến y như định mệnh.

Nghe thấy có tiếng người kêu cứu, hắn liền vung tay áo, một chân bước lên phía trước chuẩn bị nhảy xuống.

Nhưng ngay khoảnh khắc sắp lao mình xuống nước, hắn bỗng chạm phải ánh mắt của ta ở trên bờ.

Chỉ trong chớp mắt, thân hình Cố thế tử thoáng khựng lại, chân đã bước ra lại rụt trở về.

10 chương
Trọng Sinh

Hồi đại học, tôi từng "mua" một anh người yêu.

Chỉ cần anh ấy ở bên tôi, tôi sẽ giúp anh ấy trang trải viện phí cho người nhà.

Chàng sinh viên giỏi nghèo khó ấy đã nhẫn nhục bên tôi suốt bốn năm.

Sau đó, nhà tôi phá sản.

Lúc chia tay, anh vẫn lạnh lùng, chẳng hề níu kéo một câu.

Mãi sau này, tôi làm bưng bê ở quán karaoke để trả nợ, còn anh ấy trở thành một doanh nhân công nghệ có tiếng, sánh đôi cùng hoa khôi của lớp năm nào.

Anh hỏi tôi: "Có hối hận không?"

"Không."

"Nhưng anh thì có."

10 chương
Ngôn Tình

Đồng tác giả với "Tuyệt Sắc Khuynh Thành" và "Dạ Ngưng Tịch"

Tên khác: Dân Quốc Loạn Thế Bi Luyến: Ấm Sinh HươngTóm tắt:

Trong thời loạn lạc của Dân Quốc, khi phồn hoa đô thị ngập tràn tiếng nhạc, hai số phận giao nhau - một nam nhân nắm giữ quyền lực, một nữ nhân cô đơn khốn khó. Hãy cùng nhau thưởng thức một chén trà đắng, lắng nghe câu chuyện nửa đời người đầy biến cố.

Phồn hoa là vô tận, thê lương khôn xiết, và thổn thức không ngừng.

Thể loại: Tình yêu bi kịch

Từ khóa: Nhân vật chính:... | Nhân vật phụ:... | Khác:...

Lời mở đầu: Huyền thoại thiên hạ

Đây là một câu chuyện bi thương từ thời xa xưa, như một tấm ảnh cũ ngả vàng được cất giữ trong chiếc hộp gỗ thơm mùi hoa lan của cụ già tóc bạc. Nó chứa đựng cát bụi thời gian và những giấc mơ dịu dàng đã qua.

Những con hẻm nhỏ treo đầy cờ quốc kỳ, những con đường u nhã lát đá, hàng cây ngô đồng cao vút kiểu Pháp, những ban công phủ đầy hoa tử đằng... Tất cả đều đứng yên dưới ánh hoàng hôn rực rỡ, như một bức tranh tuyệt đẹp của Thượng Hải.

Cô gái yểu điệu cầm ô đỏ đứng trên con đường lát đá ẩm ướt sau cơn mưa. Thân hình mảnh mai, cổ cao kiều diễm, dáng vẻ mong manh như cành lục bình trôi trên mặt hồ, ẩn chứa trái tim lo âu của người con gái.

Chàng trai anh hùng cưỡi ngựa oai phong giữa đám vệ sĩ. Dáng vẻ cao lớn như núi non hùng vĩ, chở đầy hoài bão về giang sơn.

Không ai biết được, đằng sau ánh mắt sắc lẹm của người đàn ông ấy ẩn chứa bao nhiêu kỳ vọng, hay trong thành phố xa hoa kia chôn vùi bao nhiêu tình cảm sâu đậm. Trong những con hẻm tối tăm ồn ào, dưới ánh đèn mờ ảo, có bao nhiêu đôi mắt đang nhìn xuyên qua bóng tối, dõi theo những biến chuyển khôn lường của thế sự...

Nơi tận cùng của phồn hoa là vô tận hoang vu.

Một câu chuyện như thế này, hãy ngồi trên chiếc xích đu gỗ hoa lê vào một buổi chiều tà rực rỡ, thơm mùi hoa nhài, khói trầm hương bay lên, cùng nhau lắng nghe những ký ức buồn thương từ quá khứ xa xôi, xuyên qua màn sương mờ của lịch sử.

Hãy để tôi kể cho bạn nghe một câu chuyện từ rất lâu về trước...
13 chương
Ngôn Tình
Chưa có chương