Biên tập viên ghiền truyện đề cử

Có truyền thuyết kể lại rằng những người già ở đây bất tử nhưng lại mượn tuổi của con cháu. Cũng không phải chuyện lớn gì nhưng thật ra chuyện mượn tuổi này không đơn giản.

 

Văn mang thai, bạn trai của cô nói rằng sẽ về quê làng Trường Thọ nhưng rồi mất liên lạc. Văn báo cảnh sát nhưng vẫn không có tin gì về anh ta.

 

Văn tìm đến làng Trường Thọ, những cụ già trăm tuổi ở đó nhìn vào bụng hơi nhô lên của cô, đôi mắt sáng rực, không ngừng nuốt nước bọt.

Có truyền thuyết kể lại rằng những người già ở đây bất tử nhưng lại mượn tuổi của con cháu. Cũng không phải chuyện lớn gì nhưng thật ra chuyện mượn tuổi này không đơn giản.

 

Văn mang thai, bạn trai của cô nói rằng sẽ về quê làng Trường Thọ nhưng rồi mất liên lạc. Văn báo cảnh sát nhưng vẫn không có tin gì về anh ta.

 

Văn tìm đến làng Trường Thọ, những cụ già trăm tuổi ở đó nhìn vào bụng hơi nhô lên của cô, đôi mắt sáng rực, không ngừng nuốt nước bọt.

 

6 chương
Kinh Dị

Vương Thượng Thư lại nạp thiếp, vợ kế mà ông ta coi là chân ái cuối cùng cũng gặp được đối thủ.

Bà ta tìm đến ta khóc lóc kể lể, mong ta sẽ cùng với bà ta cùng chung chiến tuyến chống lại kẻ thù chung.

Ha, bà ta đang mơ sao?

Những vị di nương đó đều do ta cố ý sắp đặt, đến để đòi nợ mà.

Bọn họ không ưa ta, nhưng lại chẳng thể làm gì được ta.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn ta từng bước thăng tiến, trở thành người đứng trên tất cả...

Ta trở thành Hoàng Hậu, làm một việc mà ta đã mong muốn từ lâu…

15 chương
Ngôn Tình

Cha tôi nhận một đơn hát “kịch âm” trước khi giải tán gánh hát.

 

Đây là điều cấm kỵ trong giới hí kịch, nhưng cha tôi lại cố tình phạm vào.

 

Nửa đêm, đào hát cất giọng, dưới đài không một bóng người.

 

Hí kịch là để diễn cho tám phương khán giả, mà người ta vẫn nói, một phần là người, bảy phần còn lại là quỷ thần. Nói cách khác…

 

Một khi vở Mẫu Đơn Đình này khai màn, thì tuyệt đối không thể dừng lại.

 

Ngày hôm sau, không còn gánh hát nhà họ Cố, trên đài máu đọng ba thước ba.

 

9 chương
Linh Dị

Tôi là một con mèo, một con mèo đen đầy khí phách.

Tôi ghét cái cách loài người gọi tôi là Mi Mi, nó làm tổn hại đến hình tượng uy phong lẫm liệt của tôi trước mặt đồng loại.

Nhưng hình như Mi Mi trong tiếng người có nghĩa là đại ca thì phải, bởi vì cứ hễ gọi Mi Mi xong là họ lại dâng đồ ăn cho tôi.

Khu chung cư mới chuyển đến một cô nàng loài người, cô ấy thành kính nhất, luôn dâng cho tôi loại pate ngon nhất.

Tôi quyết định ban cho cô ấy chút ân huệ.

Nhưng cô ấy thật kỳ lạ, lại không thích chuột, thế nên mỗi ngày tôi đều hái một bông hoa mang đến tặng cô ấy.

9 chương
Ngôn Tình

Ý thức của tôi đã thức tỉnh, thế nên tôi phát hiện mình là cậu chủ thật bị vạn người ghét trong một cuốn tiểu thuyết đam mỹ. 

Hoạt động thường ngày của tôi chính là tìm đường chết và hãm hại cậu chủ giả. Sau đó, tôi sẽ bị người thân và bạn bè ghét bỏ. 

Đùa cái gì vậy? 

Chỉ với cái thân thể nát này của tôi? Tôi cứ đi một bước là ho nhẹ, đi ba bước là ho mạnh, cứ cách ba ngày hai bữa là tôi lại bị cảm sốt, đau dạ dày hoặc đau đầu một cách khó hiểu. 

Ngay cả cử động nhiều hơn một chút thôi là tôi đã cảm thấy tốn sức huống chi là đi nhằm vào người khác. 

Cho nên, tôi quyết định rồi, tôi muốn nằm yên mặc người chế giễu, tôi sẽ ăn không ngồi rồi chờ cho đến chết là được. Tôi chỉ hy vọng, sau này, bản thân có thể trải qua những ngày tháng thật thoải mái.

Cho đến sau này, khi những người nhà từng ghét bỏ tôi đều đến cầu xin tôi quay về. Mà vị đại lão giấu thân phận kia đang quỳ gối trước mặt tôi, lòng bàn tay anh quen thuộc đặt lên mắt cá chân lạnh lẽo của tôi: 

"Bé cưng à, cầu xin em đấy, đừng để bản thân bị lạnh."

18 chương
Đam Mỹ

Kiếp trước, tôi vì cứu đứa cháu trai đang chạy theo quả bóng bay mà bị xe tông gãy cả hai chân, mất luôn khả năng sinh con.

 

Chồng tôi vì muốn tôi yên lòng, nói sẽ kiên quyết sống cuộc đời DINK đến cùng.

*DINK (Viết tắt của Double Income, No Kids) là thuật ngữ chỉ cặp vợ chồng mà cả hai đều có công ăn việc làm, có hai nguồn thu nhập và không sinh con.

 

Chị tôi thì bất bình thay tôi: “Đàn ông sáu mươi còn đẻ được, nếu cậu thật lòng thì đi triệt sản đi, có thế em tôi mới yên tâm.”

 

Về sau, cháu lớn, chồng tôi bị tai biến, chúng tôi không con không cái, nhà chị gái thẳng tay tiếp quản toàn bộ khối tài sản khổng lồ của vợ chồng tôi, thậm chí còn để tôi chết đói trong chính căn nhà mình.

 

Cháu tôi cầm tiền của chồng tôi đi mua siêu xe, nhưng lại không chịu đưa anh vào viện cấp cứu.

 

Nó nói: “Đừng lấy đạo đức ra ràng buộc tôi, tôi ghét nhất loại người giả nhân giả nghĩa như các người đấy!”

 

“Hồi đó rõ ràng nói là DINK, mà sau lưng mẹ tôi còn lén đi khám, đi chữa, còn đặt lịch làm phẫu thuật.”

 

“Nếu mẹ tôi không nhìn xa trông rộng, sắp xếp sẵn một vụ tai nạn, thì giờ đống xe nhà này có còn là của tôi không?”

 

“Là các người nuốt lời trước, thì đừng trách tôi bây giờ chỉ đưa tang chứ không nuôi dưỡng!”

 

Chồng tôi bị nó làm cho tức chec.

 

Lần nữa mở mắt, tôi sống lại vào cái ngày đứa cháu sáu tuổi đuổi theo bóng bay năm nào.

 

Lúc đó tôi tụt đường huyết, không kịp để ý chiếc xe đang lao thẳng về phía thằng bé.

 

16 chương
Trọng Sinh

Chỉ vì tôi sinh hai đứa con gái, chồng cũ không những làm nhục tôi trước mặt mọi người, mà còn cùng con gái và con rể hợp sức lại, không cho tôi tham dự tiệc đính hôn của con gái!

 

Con gái thậm chí còn thẳng thừng nói, bảo tôi vì hạnh phúc của nó mà nhẫn nhịn một chút. “Mẹ! Họ đều là vì con thôi, mẹ không thể rộng lượng như ba được sao?”

 

Rộng lượng sao?

 

Tôi tức đến bật cười, lập tức thu hồi toàn bộ của hồi môn đã chuẩn bị cho nó. “Được thôi! Từ nay về sau, con không có mẹ nữa, còn của hồi môn... đi mà đòi ba con!”

8 chương
Đô Thị

Ta mới vừa tròn hai mươi, lại trở thành kế mẫu của Thái tử.

Chỉ mong đợi đến ngày cẩu Hoàng đế thối kia băng hà, để bản cung trở thành yêu hậu vang danh một thời.

Nào ngờ, Thái tử lại một lòng yêu thích bản cung.

Cẩu Hoàng đế phạt ta, hắn lại đứng bên giả vờ hiền lành: "Nương nương, Cô cảm thấy người thực sự rất rất tốt."

Bản cung cũng học theo mà thuận nước đẩy thuyền, uất ức chớp mắt làm bộ đáng thương: "Bản cung cũng cho rằng, Thái tử rất tốt."

Thái tử ngỡ rằng cây hồng hạnh này rốt cuộc cũng sẽ vươn ra khỏi tường, vui mừng mà nói: "Vậy chúng ta…"

Bản cung khẽ cười: "Chúng ta đều là người tốt!"

8 chương
Ngôn Tình

Thể Loại Truyện

HE
SE
OE
BE
Chưa có chương