Biên tập viên ghiền truyện đề cử

Lúc ly hôn, người chồng có mức lương hàng năm cả triệu tệ lại nói rằng trong thẻ của anh ta không có tiền.

Ngược lại, anh ta còn có rất nhiều khoản nợ, nếu ly hôn, tôi phải cùng anh ta gánh vác.

Không chỉ vậy, số tiền trong thẻ của tôi cũng phải chia cho anh ta một nửa.  

Anh ta còn muốn giành quyền nuôi con, bắt tôi mỗi tháng phải chu cấp tiền nuôi dưỡng.  

Anh ta thật sự quá đáng lắm rồi!  

Không thể chia tay trong hòa bình, vậy thì chiến thôi!  

8 chương
Tiểu Thuyết

 

Để giữ được công việc, mẹ tôi trở thành chị gái tôi. 

 

Bà bỏ tôi lại cho bà ngoại chăm sóc và tôi trở thành cô con gái út mà bà yêu thương nhất. 

 

Từ nhỏ, ba mẹ chưa bao giờ quan tâm đến tôi. 

 

Nhưng khi tôi kiếm được tiền triệu mỗi năm, họ lại xuất hiện. 

 

“Em trai con bệnh rồi, con không thể không lo cho nó.” 

 

“Chúng ta sinh ra con, con phải phụng dưỡng chúng ta.” 

 

Tôi khoác tay bà ngoại, bình thản đáp: 

 

“Xin lỗi, chẳng có luật nào quy định tôi phải nuôi chị gái và anh rể cả.” 

 

“Người mà tôi muốn phụng dưỡng, từ trước đến nay chỉ có bà Liễu Thúy Phân mà thôi.”

...

18 chương
Đô Thị

Kiếp trước, vào những năm 80, khi đến tuổi lập gia đình, chị gái lấy gã đồ tể thô kệch, tôi lấy tên du côn trong làng.

Sau này gã du côn phất lên, mua mấy tòa nhà trong thành phố, tiền kiếm được mặc tôi tiêu xài phung phí.

Còn chị gái không ưa mùi heo trên người gã đồ tể, từ chối chung phòng với hắn, lại còn qua lại với tên lêu lổng trong làng.

Vì lời mẹ dặn, tôi đến khuyên chị nên sống yên ổn với gã đồ tể.

Chị gái thấy tôi phục sức lộng lẫy thì đỏ mắt ghen tức, nhân lúc tôi đi rót nước, giáng một búa vào sau gáy tôi.

Vừa mở mắt ra, chúng tôi cùng quay về ngày bà mối đến nhà dạm hỏi.

Chị gái nhanh hơn tôi một bước, túm lấy tay bà mối, la lối đòi gả cho tên du côn trong làng.

Cả nhà chết lặng, bà mối thì hít một hơi lạnh, chỉ có tôi là nín cười.

Lý Cẩu Đản không phải thành tài muộn, càng không phải lãng tử quay đầu, mà số tiền đó đều do tôi kiếm được.

Ngược lại, chị gái liệu có đủ bản lĩnh để trị được cái tên Lý Cẩu Đản chuyên gây chuyện khắp nơi không?!


 

12 chương
Trọng Sinh

CP: Tự cho là cường thế, thực tế là vợ quản nghiêm, trung khuyển công (Âu Dương Hạo) X mạnh miệng, ngạo kiều thụ (Trâu Miểu)

Đây là câu chuyện về một chàng trai xui xẻo, vụng về, sau khi nhận ra tình yêu đích thực của mình đã hóa thân thành một trung khuyển cần cù và thật thà, nỗ lực phấn đấu để truy vợ.

Âu Dương Hạo và Trâu Miểu là anh em chí cốt không giấu nhau điều gì, bạn cùng phòng đại học, sau khi tốt nghiệp cũng ở lại cùng một thành phố để phát triển sự nghiệp.

So với Trâu Miểu đã sớm độc lập, Âu Dương Hạo lại vô cùng xui xẻo: thất tình từ thời đại học, công việc không như ý, trong túi thường xuyên vì nhiều chuyện mà chỉ còn lại vài trăm đồng. Thế nhưng, bất kể tình trạng thế nào, Âu Dương Hạo vẫn vô tư, dù chỉ còn 50 đồng cũng dám tiêu 40 đồng mua xiên nướng, vì biết rằng luôn có Trâu Miểu ở bên làm chỗ dựa.

Dù Trâu Miểu nói chuyện vô cùng đanh đá và khó nghe, Âu Dương Hạo vẫn nghĩ rằng đời này có được một người anh em như Trâu Miểu là quá đủ.

Cho đến một ngày, trong một lần cãi nhau như thường lệ, Trâu Miểu khóc lóc đấm Âu Dương Hạo một cú.

Âu Dương Hạo sững sờ, bởi sau 6 năm quen biết, đây là lần đầu tiên Trâu Miểu ra tay đánh anh.

Nhưng điều anh không thể ngờ được là, cú đấm này lại làm thay đổi hoàn toàn mối quan hệ của họ…

Bí mật mà Trâu Miểu không thể che giấu.

---

Yếu tố nhắc nhở:

Thẳng nam ngu ngốc công.

Mạnh miệng, độc miệng thụ.

Truy thê hỏa táng tràng.

Cảnh báo:

Thẳng biến cong.

Công từng có bạn gái cũ.

Liên quan:

 Tình tiết của Âu Dương Hạo và Trâu Miểu liên quan đến câu chuyện trong "Không thể yêu đương với đối thủ một mất một còn".

Tag: Niên hạ, Hoan hỉ oan gia, Nhẹ nhàng, Trung khuyển, HE, Truy thê hỏa táng tràng.

Nhân vật chính: Trâu Miểu, Âu Dương Hạo.

Nhân vật phụ: Từ Độ, La Gia Chú.

Một câu tóm tắt: Vì quá ngốc mà bị anh em chí cốt yêu mà không biết.

Lập ý: Đây là câu chuyện về một chàng trai xui xẻo, vụng về, sau khi nhận ra tình yêu đích thực đã nỗ lực biến thành trung khuyển, cần cù và thật thà để truy vợ.

21 chương
Đam Mỹ

Tác giả: Lý Phù An

Thể loại: Bách Hợp, Cải Trang Giả Dạng, Cổ Đại, Cung Đình Hầu Tước, Điền Văn, Hài Hước, Xuyên Không

Editor: Ancella

Nhân vật chính: Diêu Hỷ, Vạn Tất.

Giới thiệu:

Tẩu tử hỗn đản của Diêu Hỷ cấu kết với thái giám đem nàng bán vào cung.

Tiến cung thì thôi đi!

Nhưng không ngờ lại phải hầu hạ thái hậu đương triều trong cung a, mà thái hậu này nổi tiếng là Yêu Hậu cả nước, thủ đoạn độc ác nhân duyên kém, người muốn hại nàng có hàng ngàn.

Thái Hậu nói: Tiểu Diêu tử, nhanh đến thử độc cho ai gia.
Thái Hậu nói: Tiểu Diêu tử, đến cản đao cho ai gia.
Thái Hậu nói: Tiểu Diêu tử, ta thấy ngươi và tiểu cung nữ rất ăn ý a!

Diêu Hỷ nói: Nương nương, thâm cung khổ tịch, Tiểu Diêu tử muốn tìm một người ăn chung.

Thái Hậu nói: Không phải ngươi đã có rồi sao?

Diêu Hỷ (vẻ mặt vô tội): Là ai ta không biết!!!

Thái Hậu (vẻ mặt thờ ơ): Tiểu Diêu tử, cầm đũa ngồi xuống đi, thử độc thức ăn cho ai gia.
155 chương
Bách Hợp

Chồng tôi là “thái tử gia” trong giới quyền quý ở kinh thành. Kể từ sau khi kết hôn, anh ấy suốt ngày giữ bộ mặt lạnh tanh. Mẹ chồng không chịu nổi, bèn nói anh: “Con cười một cái, chết ai đâu?” Nhưng anh phớt lờ lời bà, cứ chăm chú vào điện thoại, liến thoắng lướt xem tin nhắn, gương mặt càng lúc càng sầm lại. Chắc chắn lại có tin gì đó liên quan đến ‘bạch nguyệt quang’ của anh ta. Tôi bĩu môi trong lòng: Đến một ‘bạch nguyệt quang’ còn không xử lý xong, thật vô dụng. Nhìn ‘chim hoàng yến’ của tôi ngoan chưa, ngày nào cũng ở nhà chờ tôi.

Thế là tôi mắt đỏ hoe, tỏ vẻ nhẫn nhịn mà vẫn kiên cường, quay sang mẹ chồng nói:
“Mẹ ơi, con không sao đâu. Chỉ cần chồng vui là được, con thế nào cũng được ạ. Con tin, đàn ông ra ngoài chơi bời chán rồi, sớm muộn cũng về nhà thôi.”

Nghe tôi nói, bố mẹ chồng vừa hài lòng lại vừa thương xót, càng bực bội hơn với chồng. Bố chồng còn quát lớn, đòi cầm roi đánh anh ấy một trận.

Cuối cùng chồng tôi ngẩng đầu khỏi chiếc di động, lẳng lặng nhìn tôi.
Tôi rụt rè liếc anh một cái, rồi trốn sau lưng mẹ chồng.

Anh bật cười, đưa điện thoại cho tôi, ôn tồn:
“Vợ ơi, ban nãy anh cầm nhầm điện thoại. Cái này… là của em đấy.”

!!!

5 chương
Ngôn Tình

Tác giả: Ai ăn trước xong người nào đi

Thể loại: Tiểu Thuyết, Ngôn Tình, Cổ Đại, Hệ Thống, Nữ Cường, Sủng, Cường Thủ Hào Đoạt, Hào Môn Thế Gia, Xuyên Sách, Đọc Tâm, Xuyên Không, Tổng Tài, Phương Đông, Nhân Thú, Dị Năng, Ngọt

Team dịch: Team Trà Đào Cam Sả S7

Giới thiệu

Diệp Hiểu Bạch có sở thích đọc tiểu thuyết, nhưng chưa bao giờ nghĩ mình sẽ xuyên vào tiểu thuyết, lại còn xuyên thành dược dẫn chữa bệnh ho - một con thỏ máu lớn, bi thảm đến mức ba ngày bị rút máu một lần!

Để sống sót, cô chỉ có thể lắng nghe tiếng lòng của mọi người, ai thiếu tình thương cô bầu bạn, ai thiếu ấm áp cô tặng lông, ai yêu cái đẹp cô làm đồ trang trí, ai yêu cô... cô thỏ nhỏ nức nở cầu xin sự chú ý cầu xin cứu giúp!
Cô không muốn làm dược dẫn pháo hôi, liền trực tiếp ràng buộc với hệ thống lời nói thật, chỉ cần nam chính bệnh tật nói lời thật lòng thì cô có thể khôi phục lại hình người!

Thẩm Côn: Con thỏ béo này, ngươi có chút tham lam đấy.
Diệp Hiểu Bạch: Biết nói lời thật thì ngài nói nhiều thêm chút nữa, tôi còn thiếu 1% nữa là biến trở lại thành người rồi.
Thẩm Côn: Ừm, tuy rằng ngươi chẳng có chỗ nào tốt, nhưng bản vương... rất thích.

53 chương
Ngôn Tình

Vào tháng thứ ba kể từ khi ở bên nhau, tôi chán ghét kiểu lạnh lùng không quan tâm tình cảm của anh ấy. Ngay lúc anh ra nước ngoài trao đổi, tôi nhắn tin chia tay, rồi lập tức chặn luôn.

Cô bạn thân thấy tôi thất tình, liền kéo tôi đi ăn món tôi thích nhất — cá nướng.

Ai ngờ tôi vô tình bị xương cá mắc cổ, đành phải đến bệnh viện cấp cứu giữa đêm.

Không ngờ người trực hôm đó... lại chính là Bùi Mẫn.

Tôi vừa nhìn thấy anh đã định cúi đầu tránh đi,
anh lại không nói một lời, giữ chặt lấy mặt tôi, cúi người ghé sát môi tôi,
giọng nói dịu dàng nhưng đầy kiên quyết, nụ cười thoáng hiện mà không chạm tới đáy mắt:

“Muốn chia tay à? Đừng hòng.”

11 chương
Ngôn Tình
Chưa có chương