Tên truyện: Mang thai chạy trốn, hoàng tử quyết truy thê
Tác giả: Dã Hựu Di Sinh
Edit: JY
Tag: Sinh con · Cung đình hầu tước · Yêu sâu sắc · Ngược văn · Nhẹ nhàng · Truy ái · Hỏa táng tràng
CP: Công phúc hắc thù dai × Thụ ban đầu ngốc nghếch đáng thương, về  lạnh lùng cao quý.
Cổ đại ABO (A = Thiên Càn, O = Địa Khôn).
Cảnh báo: Công giai đoạn đầu tra tận cùng, ăn sạch sẽ nhưng  chịu trách nhiệm. Về  lật ngược thành tuyệt thế  công, truy thê hỏa táng tràng rực lửa.
_____________
Nội dung
1.
Cả kinh thành đều , nhị công tử Tang Hải Thanh của Tể tướng phủ vốn là một tài tử tuấn tú nhưng nhu nhược. Chỉ vì một tai nạn ngoài ý  năm năm  mà trở nên ngốc nghếch, từ đó chẳng còn ai coi trọng y.
Cho đến một ngày trong yến tiệc, Nhị hoàng tử Hà Yến Đình từ Tây Bắc trở về, say rượu nhận nhầm , cư nhiên đem Tang Hải Thanh “cưới” về phủ.
 trong ký ức rời rạc của Tang Hải Thanh chỉ còn  một câu: “Người , đau quá QAQ”.
Mấy tháng , Tể tướng phủ kéo  đến  cửa phủ Nhị điện hạ, đại công tử giận đến suýt mất mạng:
“Nhị điện hạ, bản lĩnh của ngươi thật lớn, dám   chuyện bạc tình bội nghĩa thế !”
Hà Yến Đình  lạnh:
“Ta với Tang Hải Thanh,  hề liên quan.”
Hai bên rút kiếm giằng co, tất cả   xung quanh  dám thở mạnh.
Tang Hải Thanh sợ đến mức  nức nở ngay tại chỗ.
Khuôn mặt đầy nước mắt, y    nép  lưng ca ca, bước … để lộ cái bụng tròn trịa.
Hà Yến Đình: “?”
Mọi : “??”
Nói  liên quan, nhưng    một đứa nhỏ thế  :)
⸻
2.
Cũng vì cái bụng tròn trịa  mà Tang Hải Thanh cùng Hà Yến Đình “bất đắc dĩ” kết thành hôn sự. Hà Yến Đình ban đầu chỉ nghĩ chờ Tang Hải Thanh sinh xong đứa bé  hoà ly cho xong.
 từ khi buộc  sống chung,  mới nhận  Tang Hải Thanh là một túi  chính hiệu — đói thì , mệt thì , ngủ  ngon cũng …
Đến lúc đứa nhỏ trong bụng động, y vẫn !
Đường đường một Nhị hoàng tử từng chinh chiến Tây Bắc,  mà  đầu tiên cảm thấy bất lực đến thế.
 lúc , thánh chỉ hạ xuống,   buộc  trở về đất phong. Đất phong gian khổ, Tể tướng phủ nhị công tử  chịu nổi.
Hà Yến Đình tự nhủ: “Không  lúc  thì còn đợi đến bao giờ!”
Thế nhưng hôm xuất hành,  bước lên xe ngựa,  liền phát hiện…
Trong xe thoang thoảng hương phù dung,   ôm bụng ngủ say.
Tang Hải Thanh chớp mắt đỏ hoe, mếu máo:
“Chạy cái gì chứ?”
Hà Yến Đình: “……”
Ngươi chạy,  đuổi. Ngươi  bay,  cũng chắp cánh bám theo!
⸻
3.
Trong lòng Hà Yến Đình luôn  một “bạch nguyệt quang”, từng chắn cho  một nhát trí mạng. Hắn vẫn cho rằng đó là Tang Ký Sanh.
Mãi đến khi Tang Hải Thanh khôi phục ký ức, Hà Yến Đình mới nhận ,   sai lầm đến mức nào.
Tang Hải Thanh  bao giờ là thế  của bất kỳ ai.
Một ngày mưa thu,  chiếc ô cũ, vị công tử thanh quý khẽ :
“Hà Yến Đình, đứa bé cho , chúng  ly hôn .”
Hà Yến Đình đỏ mắt, giọng nghẹn ngào:
“Thanh Thanh,  chỉ đứa bé…  còn  cả em nữa. Em     một  thôi…”
Từ đây, mở  tràng cảnh truy thê hỏa táng  lối thoát!