Đệ Nhất Danh Sách

Chương 914: Tam Cường Liên Thủ


Trước đây P5092 tới tây bắc là do thật sự không có nơi nào để đi. Hơn nữa lại bị Nhâm Tiểu Túc dùng vũ lực uy hiếp nên mới tới Tây bắc thử xem sao, coi có thật như Nhâm Tiểu Túc nói không.
Cho nên, tự nguyện tối đa chỉ chiếm ba phần mà thôi.
Khi đó P5092 nghĩ thầm, hắn định đi ngồi tù là muốn được thanh tịnh, thoát ly thân phận binh sĩ Hỏa Chủng, sau đó thân phận người bình thường sống qua ngày.
Nếu như tây bắc cũng không được hắn yêu thích, vậy hắn sẽ trở về Hỏa Chủng ngồi tù...
Nhưng bây giờ không giống với lúc trước, sau khi hợp tác cùng Vương Uẩn, đột nhiên P5092 cảm giác những lần hợp tác trước kia của bản thân thật sự không đâu vào đâu, đây mới là một người mà quân sự quan chỉ huy nên hợp tác a.
Ngươi muốn số liệu gì, hắn cũng có, ngươi vị trí chiến lược gì, hắn chỉ cần nghĩ một chút là có đáp án.
Loại này thuận buồm xuôi gió khiến P5092 có cảm giác nắm hoàn toàn quân đội trong tay.
Đây là sự bất đồng.
Trước kia hắn cảm thấy trong đội có vấn đề nhưng P5092 lại không hiểu những thứ chi tiết này nên xảy ra vấn đề lại không biết căn nguyên thật sự của nó.
Mà bây giờ đã biết, hơn nữa còn là biết rõ ràng.
Việc này giống như dùng chân kẹp bút máy viết chữ với dùng ngón tay cầm lấy bút máy viết chữ vậy, đối với một cái ưu tú quan chỉ huy mà nói, hai việc này như trời với đất vậy!
Thân phận P5092 cùng Vương Uẩn hai bên hoàn toàn cùng cấp, đều là người bị Nhâm Tiểu Túc dụ tới đại hưng tây bắc, cho nên bản thân không để ý cấp bậc cao thấp gì cho lắm.
Hai bên trên phương diện chỉ huy tác chiến mà nói thì Vương Uẩn là phó quan của hắn nhưng phía sau, hai người đã nhanh chóng đã trở thành bằng hữu tốt nhất!
Loại hữu nghị này là tình chiến hữu, hai bên tín nhiệm tình lẫn nhau, càng giống tri kỷ hơn.
So sánh ra, tình hữu nghị giữa Trương Tiểu Mãn và Vương Uẩn khi cùng mắng đại lừa dối thì thật sự có phần thấp kém...
Đột nhiên, không hiểu sao Trương Tiểu Mãn có cảm giác bị vắng vẻ...
Thời điểm này Nhâm Tiểu Túc nhìn về phía Trương Tiểu Mãn:
"Đúng rồi, cha ngươi đâu?"
Vương Uẩn cùng Quý Tử Ngang yên lặng nhìn về phía Nhâm Tiểu Túc. Tất cả mọi người không ai nói tiếp, kết quả Trương Tiểu Mãn chửi ầm lên:
"Lão vương bát đản, còn dám chiếm tiện nghi ta trước mặt Thiếu soái!"
Nhâm Tiểu Túc ngớ người, Vương Uẩn nhỏ giọng giải thích:
"Cha ruột Trương Tiểu Mãn là một người khác, đại lừa dối là đang lừa người."
Nhâm Tiểu Túc dở khóc dở cười, cái tên đại lừa dối quái quỷ này.
Buổi tối, chiến lữ thứ 6 liền thu thập xong hành trang, từ Ngọc Sơn xuất phát tới Tả Vân sơn, dự tính trong vòng hai ngày là đến.
Dựa theo P5092 yêu cầu, mọi người sẽ thừa dịp Vương thị chiến đấu điểm nhanh chóng hành quân, chiếm địa hình có lợi Tả Vân sơn trước.
Bằng không đợi lúc hai bên ngưng chiến, Tả Vân sơn sẽ không còn dễ chiếm nữa.
Hiện giờ chiến lữ thứ 6 cũng chưa từng xuất hiện trong chiến trường nên quân đoàn viễn chinh không biết còn có một chi binh sĩ như vậy, mọi rợ ở ngoài sáng, bọn họ trốn ở một nơi bí mật gần đó.
Bất quá Nhâm Tiểu Túc nhìn thoáng qua địa đồ, hiếu kỳ hỏi:
"Tả Vân sơn ở phía bắc Đại Ngưu sơn, không tính là phía sau quân đoàn viễn chinh. Hơn nữa còn cách chiến trường cự ly nhất định, vì sao chúng ta phải đi nơi nào?"
"Chính vì nó gần phía sau quân đoàn viễn chinh đó…."
P5092 ung dung nói:
"Về phần vì sao chọn chỗ đó thì lấy được rồi sẽ nói cho ngươi biết sau."
Hai ngày sau đó, chiến lữ thứ 6 an toàn đến vị trí đã được chỉ định ở Tả Vân sơn, nơi này kỳ phong hiểm trở, P5092 tự nhủ trong lòng, đây quả nhiên là vị trí hắn muốn a!
P5092 đi lại nửa ngày ở trong sơn, bỗng nhiên ngón tay chỉ một cái hướng, nói đám người đoàn trưởng:
"Trong vòng 3 ngày, kiến tạo công sự phòng ngự ở trong này, không phải công sự phòng ngự tạm thời mà là công sự phòng ngự có thể đánh trận ác liệt!"
Kết quả Quý Tử Ngang nói:
"Hẳn là không cần ba ngày."
Những ngày này, hắn và Vương Uẩn cùng nhau đại hưng tây bắc. Kết quả Vương Uẩn thì không ngừng làm việc mà hắn nhàn rỗi lại không có chuyện gì làm.
Từ lúc hắn xác nhận vợ con của mình thật sự không có việc gì thì bắt đầu thật tâm muốn làm gì đó vì tây bắc, cũng bắt đầu xem mình là người tây bắc.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác hắn là người đầu tiên chịu tới tây bắc ngược lại lại thành người rảnh rỗi, điều này làm cho hắn khó lòng chịu được.
Bây giờ nghe P5092 cần công sự phòng ngự, hắn lập tức đứng dậy, đây là chuyện hắn có thể làm a!
Quý Tử Ngang là siêu phàm giả hệ thổ, am hiểu nhất là thay đổi địa hình, không quan tâm là núi đá bùn đất hay là nơi đã xây nhà gạch, tất cả đều nằm trong phạm vi năng lực của hắn!
Nói xong, P5092 chỉ về một nơi, tại dưới sự điều khiển của Quý Tử Ngang, địa hình liên tục xuất hiện biến hóa.
Hai mắt P5092 sáng lên, dưới tình huống bình thường, công sự phòng ngự đều được xây dựng đá tảng hoặc là cát, không ngờ Quý Tử Ngang lại có thể làm được.
Hắn hỏi Quý Tử Ngang:
"Vậy ta vẽ bản đồ địa hình đơn giản công sự phòng ngự, ngươi có thể trực tiếp xây dựng không?"
"Có thể a…."
Quý Tử Ngang nói.
Nói xong, P5092 nhìn thoáng qua thân núi, vẽ nên bản thiết kế chi tiết của công sự phòng ngự.
Bản vẽ này thật sự là một khảo nghiệm kiến thức cơ bản của P5092, trong toàn bộ công sự phòng thủ có hầm, hào, vị trí bắn súng, trong công sự trú ẩn có hào tối, hào, rãnh giao thông, hào, hầm, hố tai mèo.
Nếu không tận mắt chứng kiến, chắc hẳn ai cũng sẽ không bao giờ tưởng tượng được tờ giấy bản đồ dàn trận phòng thủ lại có thể chi tiết đến mức này. Chỉ riêng về giao thông hào, P5092 đã đánh dấu rõ ràng nơi bố trí các lỗ vách đá, nơi đặt hầm tránh đạn, nơi bố trí các lối ra vào.
Ngoài ra còn có các tháp canh, các điểm triển khai hỏa lực, nơi cần có tường, hào và được đánh dấu rõ ràng.
Đây là sự chuyên nghiệp của một chỉ huy, điều này khiến những người đứng đầu lữ đoàn số 6 đều há hốc mồm. Họ từng xây công sự phòng ngự nhưng lại thô thiển, chung quy, hầu hết mọi người của cứ điểm 178 đều khá là lỗ mãng.
P5092 vẽ xong thì nói:
"Cứ dựa theo đây mà làm!"
Khi Quý Tử Ngang nhìn bản vẽ thì bối rối:
Lỗ tai mèo là cái gì và chỗ chứa súng là gì? Trước kia ta từng phụ trách tình báo nhưng chưa từng tham gia chiến đấu. Vì vậy ta không biết nhiều về công sự mà ngươi vẽ. Nếu ta có thể biết rõ về kết cấu của nó thì cũng được đi, ta cũng không biết."
P5092 có hơi thất vọng, lý giải của rất nhiều người về công sự phòng ngự chỉ là đào đất là xong việc, thế nhưng không phải như thế.
Bất quá bây giờ đã ổn hơn rồi, có Quý Tử Ngang, họ có thể rút ngắn thời gian xây dựng công sự phòng ngự, kế hoạch của hắn càng dễ dàng thành công hơn.
Kết quả không đợi P5092 lại nói, Vương Uẩn bỗng nhiên lên tiếng:
“Ta có thể vẽ ra hình ảnh 3D của từng nơi trong công sự phòng ngực, khi đó ngươi dựa vào bản vẽ xây dựng được chứ?”
Quý Tử Ngang sửng sốt một chút:
"Ta chỉ cần biết chúng có bộ dáng gì là được."
P5092 nhìn về phía Vương Uẩn:
“Tất cả các mô hình đều có thể vẽ được?”
"Đúng, đều được….."
Vương Uẩn chỉ chỉ vào đầu của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận