Đệ Nhất Danh Sách

Chương 737: Oan Gia Ngõ Hẹp

Hỏa Chủng vốn coi trọng Lý Thần Đàn, cũng vô cùng coi trọng Vương Tòng Dương.
Bất quá đối với Lý Thần Đàn có vài phần kiêng kỵ mà với Vương Tòng Dương thì có vài phần thống hận.
Phải biết, thứ Vương Tòng Dương cướp là tư liệu của phòng nghiên cứu bí mật. Tài liệu quý giá thế nào không cần nói cũng biết. Mấu chốt là Hỏa Chủng không thể tiếp tục nghiên cứu hạng mục có tài liệu bị mất kia nữa!
Hơn nữa, Vương Tòng Dương đã lấy tiền cọc lại làm ra chuyện lật lọng như thế quả là vô liêm sỉ!
Đương nhiên, lúc trước Hỏa Chủng cũng không hề tin tưởng Vương Tòng Dương hoàn toàn. Họ phái rất nhiều người đi theo, đồng thời gần tới giờ hẹn mới nói địa điểm cho Vương Tòng Dương biết, cũng nêu rõ Vương Tòng Dương chỉ được đi một mình.
Làm như thế là để Vương Tòng Dương muốn lật lọng họ cũng có thể chặn đầu dễ dàng.
Nhưng thực tế lại ngược lại, người của họ phái ra đều bị giết sạch!
Từ đó cho tới nay, Hỏa Chủng vội vàng nhiều chuyện nên không có thời gian đuổi giết Vương Tòng Dương. Không ngờ đối phương lại tự mình chạy tới Thánh Sơn, hơn nữa còn phá hủy kế hoạch vây quét lần này của họ.
Bây giờ còn nhịn được sao? Làm thế nào cũng không thể nhịn được nữa!
Trong mắt Hỏa Chủng, Vương Tòng Dương thật sự quá kiêu ngạo.
Cả đêm hôm đó, Hỏa Chủng không ngừng tăng cường nhân thủ đuổi bắt Vương Tòng Dương. Mọi người trên xe buồn bực:
- Hỏa Chủng điên rồi à, sao lại hận chúng ta như thế?
Trên đường đi, họ từng gặp siêu phàm giả của đội khác lạc đàn. Thật ra cũng không tính là lạc đàn gì, chỉ là đối phương rời khỏi đội ngũ, tìm cơ hội tốt hơn để đi vào trung tâm thôi.
Mọi người trên xe thấy mấy siêu phàm giả này thì kêu họ lêu đoàn tàu. Chung quy người nhiều lực lớn, tuy hay bên không quen biết nhưng có chung kẻ địch là Hỏa Chủng thì mọi người tự nhiên kết thành bằng hữu.
Kết quả sau khi mấy siêu phàm giả lên tàu liền phát hiện trận thế đuổi bắt của Hỏa Chủng với đoàn tàu còn lớn hơn họ rất nhiều!
Có người nghi hoặc đám siêu phàm giả lạc đàn:
- Sao các người trốn được vậy. Truy binh cứ đuổi theo chúng ta mãi. Chẳng lẽ các ngươi có biện pháp gì à?
Đám siêu phàm giả lạc đàn sửng sốt:
- Cũng đâu có biện pháp gì. Họ đuổi theo một hồi thì không đuổi nữa.
Mọi người cũng không hiểu vì sao Hỏa Chủng lại kiên trì với họ như thế.
Với loại tình huống này, đám siêu phàm giả không biết chuyện của Hỏa Chủng và Vương Tòng Dương thật sự nghĩ mãi không thông.
Nhưng ngay cả người trong cuộc là Vương Tòng Dương cũng nghĩ mãi chẳng thông kia mà…
Lúc trước Hỏa Chủng tuy ban bố lệnh truy nã Vương Tòng Dương nhưng vẫn không nhằm vào hắn. Hơn nữa, Vương Tòng Dương thật sự đuối lý, chung quy hắn đã nhận tiền cọc lại chạy trốn thì thật sự rất mất chữ tín. Vì thế Vương Tòng Dương cũng chẳng nói gì.
Nhưng hiện tại xem ra, Vương Tòng Dương bỗng thấy có điểm lạ. Hắn chỉ cướp có ít tiền mà sao các ngài nổi nóng dữ vậy?
Vương Tòng Dương cảm thấy Hỏa Chủng đối với đội ngũ của họ đặc biệt hẳn là vì hắn. Có lẽ có chuyện gì đó mà hắn không biết cũng nên.
Thế nhưng Vương Tòng Dương không nói gì. Chung quy hắn cũng không muốn bản thân trở thành cái đích cho người khác nhắm tới.
Giữa việc hắn chết một mình và lôi những người khác chết cùng. Vương Tòng Dương chắc chắn nghiêng về vế sau hơn. Trong đội ngũ có vài cô nàng xinh đẹp, ít nhất xuống dưới hắn cũng có bạn…
Đương nhiên, nếu được sống thì tốt hơn nhiều.
Mắt thấy Hỏa Chủng vẫn đuổi theo mãi không tha. Vương Tòng Dương quay đầu lại nói:
- Hiện tại chạy đi đâu đây. Ta phụ trách điều khiển đoàn tàu, các ngươi chọn hướng đi.
Lúc này, một thành viên An Kinh Tự nói:
- Đi hướng tây đi!
- Vì sao phải đi hướng đó?
Một người nghi ngờ hỏi.
- Vốn hướng đông an toàn hơn, chỗ đó có Ác Ma Thầm Thì. Thế nhưng bây giờ muốn tới đó thì rất nguy hiểm…
Người này nói:
- Mà đội ngũ phía Tây có mặt nạ bạc. Hẳn các ngươi từng nghe đại danh này.
Người trong đoàn hai mặt nhìn nhau. Có ai mà chưa nghe qua đại danh của mặt nạ bạc. Tuy số lần người này xuất hiện ít nhưng lần nào cũng rất oanh động, khiến hắn càng trở nên thần bí hơn.
Đoàn tàu hơi nước không ngừng chuyển động, thẳng tới hướng Tây mà tới. Bất quá trên đường đi, Vương Tòng Dương không khỏi suy tư. Hắn bỗng có cảm giác bất an mơ hồ, Dường như bản thân không nên tới Thánh Sơn, hiện tại càng không nên đi về hướng Tây.
Bất quá hắn còn một đòn sát thủ, cái nồi lớn kia chính là át chủ bài của Vương Tòng Dương. Hắn cảm thấy, tỷ lệ sống sót của mình cao hơn người khác một ít….
Đám Nhâm Tiểu Túc đang vừa múa vừa hát thì bỗng nghe âm thanh đoàn tàu hơi nước chuyển động cùng với tiếng va chạm giữa bánh răng và đường ray kim loại.
Nhâm Tiểu Túc quá quen thuộc với âm thanh này. Dương Tiểu Cận cũng nhìn Nhâm Tiểu Túc theo bản năng. Nàng nghi ngờ Nhâm Tiểu Túc đã triệu hồi đoàn tàu hơi nơi.
Nhưng khi thấy biểu tình nghi hoặc của Nhâm Tiểu Túc nàng lập tức nhận ra đấy không phải là Nhâm Tiểu Túc mà là Vương Tòng Dương!
Đoàn tàu hơi nước đi thẳng tới ánh mửa. Vương Tòng Dương thấy được một màn quỷ dị từ xa:
- Đợi đã, các ngươi nhìn khu cắm trại kia kìa. Có ai đó đang xoạc chân đúng không?
- Lúc này ai mà có tâm tư làm mấy trò đó. Con mẹ nó, có thật kìa!
Mọi người trên xe sợ ngây người. Họ có phần phản ứng không kịp, đội ngũ trước mắt không những không bị Hỏa Chủng tập kích mà còn rảnh rỗi tới mức có tâm tình chơi trò dạng chân?!
Trình Vũ đang dạng chân đứng lên, hiện tại hắn hối hận tới xanh ruột.
Thị lực Trình Vũ rất tốt, hắn có thể nhìn được biểu tình chấn kinh của Vương Tòng Dương thông qua cửa kính.
Lần biểu diễn này coi như xong, Trình Vũ nhăn mặt nửa ngày mới quyết định biểu diễn cuối cùng. Thế nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại là người mất mặt nhất!
- Đây không phải năng lực của tiểu tử Vương Tòng Dương đó à…
La Lam nghi ngờ nói:
- Sao lại chạy tới đây rồi?
Bấy giờ, âm thanh nổ vang truyền tới từ phía sau đoàn tàu hơi nước. Mọi người mới kịp thời phản ứng. Không ngờ đám người này lại bị Hỏa Chủng truy đuổi tới đây.
Bất quá Hỏa Chủng lập tức phát hiện đoàn tàu hơi nước sắp tụ hợp với đội ngũ An Kinh tự phía tây, vì thế họ lập tức nhận được lệnh rút lui, không đuổi theo nữa.
Mọi người trên xe thấy thế thì thở phào nhẹ nhõm. Thành viên An Kinh tự nói:
- Xem ra chúng ta đã lựa chọn chính xác. Đội ngũ này nhất định có người khiến Hỏa Chủng kiêng kỵ nên họ mới không bị Hỏa Chủng vây quét.
- Khỏi nói nữa, xuống xe nhanh đi.
Thế nhưng khi Vương Tòng Dương xuống xe và thấy Nhâm Tiểu Túc đang ngồi bên đống lửa thì đứng hình.
Nhâm Tiểu Túc đứng dậy, chậm rãi đi tới gần Vương Tòng Dương. Nhâm Tiểu Túc vẫn không quên, lúc trước thằng này dám dẫn một đám thổ phỉ đánh lén bọn họ.
Hiện tại kẻ thù gặp nhau tất nhiên đỏ mắt!
Oan gia ngõ hẹp mà!
Bạn cần đăng nhập để bình luận