Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1113: Chuẩn Bị Xúi Giục

Nửa đêm, mọi người vốn đang ngủ lại bị thổ phỉ đột ngột tấn công, mưa tên không ngừng rơi xuống.
Đợt mưa tên thứ nhất chết mất mười người, tử thương mấy chục.
Người bình thường nào có từng trải qua chiến đấu như thế?
Trong lúc hoảng hốt, đột nhiên có người ra tay, hắn dùng tiễn pháp tinh chuẩn tiêu diệt thổ phỉ, mọi người sao có thể không hâm mộ cho được?
Tất cả mọi người đứng dậy, dưới sự dẫn của Nhâm Tiểu Túc họ vừa vỗ tay vừa cười cảm ơn Tiễn Vệ Ninh.
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Lúc trước nghe nói Tiền hội trưởng được làm Phó thương hội là vì thực lực.
Khi ấy ta chưa tin, bây giờ Tiền hội trường đã dùng thực lực chứng minh năng lực bản thân rồi! Có ngươi bảo hộ, đoạn đường này của chúng ta an toàn hơn nhiều!”
Một quý phu nhân phụ họa:
"Không sai, cảm tạ Tiền hội trưởng đã ra tay bảo vệ mọi người!”
Trong lúc nhất thời, Tiễn Vệ Ninh đã thành anh hùng trong thương đội, điều này khiến chính hắn cũng không biết phải làm sao.
Tiễn Vệ Ninh nhìn vẻ mặt sùng kính của mọi người, há mồm nửa ngày cũng không nói được gì…
Đầu tiên, hắn cũng không xác định có phải là bản thân bắn chết thổ phí thật không.
Cơ mà dù sao thổ phỉ cũng chết rồi, có ai mà không thích được mọi người hâm mộ đâu cơ chứ?
Tiễn Vệ Ninh cười xấu hổ:
"Chắc là trùng hợp thôi, kỳ thật tiễn pháp của ta cũng không tốt như vậy."

Vốn tiếng vỗ tay đã dần lắng lại, kết quả Nhâm Tiểu Túc lại dùng sức vỗ tay:
"Tiền hội trưởng không chỉ thực lực mạnh mà còn khiêm tốn, thật sự khó có được a!"
Ba ba ba ba ba ba…
Tiếng vỗ tay lần nữa nhiệt liệt lên!
Tiễn Vệ Ninh không nói gì.
Có lúc hắn đã thật sự cảm thấy thổ phỉ là do bản thân tiêu diệt…
Trong một chiếc xe ngựa ở xa xa, tiểu nữ vu An An nghi ngờ nói:
"Dì, tiễn pháp vị Tiền hội trưởng này thật sự rất tốt sao?"
"Có lẽ không sai… "
Phu nhân nói:
"Ta dựa vào tiếng vó ngựa phán đoán được thổ phỉ tới lần này ít nhất có hơn năm mươi người.
Hắn có thể tiêu diệt kẻ địch trong thời gian nhanh như vậy xác thực lợi hại.
Kỳ thật lúc trước ta thấy hắn bắn cung lão luyện nhưng khí lực không lớn, không ôm quá nhiều kỳ vọng.
Kết quả không ngờ là ta coi thường hắn."

Tiểu nữ vu gật gật đầu:
"Quả nhiên có rất nhiều ẩn dấu khắp nơi.
Lát nữa cứ để đệ đệ đi xem thử thi thể thổ phỉ, coi coi độ chính xác từ tiễn pháp của người này thế nào."

Lúc này, Mai Qua nhỏ giọng nói với Nhâm Tiểu Túc:
"Tiễn pháp Tiền hội trưởng lợi hại như vậy, chúng ta có cần về Yorkshire nữa không?"
Nhâm Tiểu Túc nhướng mày:
"Như thế nào, không sợ nữa?"
"Đô Thành thì sớm muộn gì cũng phải đi, có loại cao thủ này bảo vệ trên đường, chung quy vẫn tốt hơn trở về chờ chết… "
Mai Qua nói:
"Đúng rồi, ở Trung Thổ ngươi từng luyện võ nhỉ, có biết dùng cung tên không? Hay mượn một cây cung cho ngươi nhé?”

Nhâm Tiểu Túc lắc đầu:
"Chưa từng học, không biết dùng."

Mai Qua nghe vậy thì có chút ghét bỏ nói:
"Ngay cả cung tiễn cũng không biết dùng.
Đừng nói ngươi ghen tị với tiễn pháp vô địch của Tiền hội trưởng à nha?”

"Không có…"
Nhâm Tiểu Túc lắc đầu:
"Không ghen tị chút nào hết.”

"Mạnh miệng… "
Mai Qua bĩu môi:
"Được rồi, ta cho ngươi mượn cung tên, ngươi luyện tập một chút đi.
Bằng không uổng phí thần lực bẩm sinh này!”
Nói xong, Mai Qua liền đi tìm Tiễn Vệ Ninh.
Nhâm Tiểu Túc buồn bực, hắn học bắn cung làm gì.
Dùng súng trường không ngon à, hơn nữa hắn còn có Hắc thương mà?
Lực sát thương của cung tiễn có mạnh cũng chỉ là vũ khí lạnh.
Trung Thổ đã bước vào thời đại vũ khí nóng, ai thèm dùng cung tên nữa!
Cho nên không phải Nhâm Tiểu Túc không học, mà là không cần học!
Qua một lúc, Mai Qua cầm một cây cung cùng mũi tên về, đưa cho Nhâm Tiểu Túc:
"Ngươi thử chút đi."

Nhâm Tiểu Túc đánh giá cung tiễn trong tay một cái.
Đây là cung đơn, công nghệ chế tác cũng không phức tạp.
Nhâm Tiểu Túc rơi vào đường cùng, chỉ có thể cần cung lên, học theo Tiền hội trường nhẹ nhàng kéo cung.
Sở dĩ nhẹ nhàng kéo cung vì Nhâm Tiểu Túc sợ hắn dùng hết sức sẽ làm gãy cũng.
Dù sao thứ đồ chơi này cũng không đủ để siêu phàm giả Trung Thổ giày vò...
Nhâm Tiểu Túc buông dây cung ra, một mũi tên bắn tới gần đống lửa, lệch hơn hai mét.
Mai Qua cảm khái nói:
"Ngươi đúng là không biết dùng cung a.
Chỉ là cự ly năm mét cũng không bắn trúng.”

Nhìn giọng điệu này, Mai Qua thật sẽ rất ghét bỏ tiễn pháp của Nhâm Tiểu Túc.
Nhâm Tiểu Túc bĩu môi nhét trường cung vào trong ngực của Mai Qua:
"Ta đã bảo ta không muốn thử mà.
Yên tâm, lúc giết địch ta sẽ không dùng thứ này đâu, rất vướng bận!"
Mai Qua nhăn mặt nói:
"Ngươi không khoác lác sẽ chết đúng không! Không biết dùng thì không dùng, ngươi khinh bỉ nó làm gì!"
"Ngươi có năng lực thì kiếm súng cho ta đi… "
Nhâm Tiểu Túc ngồi cạnh đống lửa nhàn nhã nói:
"Người Trung Thổ chỉ dùng súng, không ai dùng cung tiễn cả."

"Súng chỉ bắn một phát là xong, lắp đạn lâu, không tốt bằng cung tên… "
Mai Qua nói.
Nhâm Tiểu Túc ngây người, chỉ một câu nói kia, hắn liền đoán được súng ống của Vu Sư đang ở giai đoạn nào.
Trong lúc bọn họ nói chuyện, tiểu nữ vu ngồi trong xe vụng trộm đánh giá Nhâm Tiểu Túc.
Tuy dì đã nhiều lần nhắc nàng nhưng vẫn nhịn không được.
Trong chớp mắt khi nàng thấy Nhâm Tiểu Túc kéo căng cung thì giật giật ống tay áo phu nhân, hoảng sợ nói:
"Dì, ngươi xem, khí lực tiểu tử kia thật lớn!"
Phu nhân nhìn thoáng qua rồi nói:
"Khí lực một cánh tay của tiểu tử này chỉ sợ có hơn hai trăm cân mới có thể nhẹ nhàng kéo căng trường cung, xem ra hắn có thần lực trời sinh a."

"Khó trách đêm hôm đó hắn có thể đuổi theo ta, không ngờ cũng có chút bản lĩnh…. "
An An nói thầm:
"Bất quá dì xem, tiễn pháp của hắn quá kém rồi."

"Không phải quá kém…. "
Phu nhân lắc đầu:
"Là hắn không biết bắn cung, ngay cả tư thế kéo cung cũng sai.”

"Hẳn thiếu niên này chưa từng được huấn luyện… "
Tiểu nữ vu An An đoán:
"Trong quân đội đều phải tập luyện cung tiễn, nếu từng được huấn luyện sẽ không nghiệp dư như thế.”

"Có lẽ hắn chỉ có một thân thần lực bẩm sinh thôi, chưa từng được huấn luyện theo hệ thống…"
Phu nhân có chút tiếc hận:
"Đáng tiếc cho một thân khí lực này lại không được huấn luyện qua.
Mười phần khí lực chỉ phát huy được năm thành mà thôi, đáng tiếc."

Phu nhân liên tục nói hai lần đáng tiếc, nàng là thật sự tiếc hận giùm Nhâm Tiểu Túc.
"Dì, ngươi nói xem, tiểu tử này chưa từng được huấn luyện.
Hơn nữa còn không có bối cảnh gì, chúng ta có nên dụ hắn gia nhập vào tổ chức không?”

An An hiếu kỳ nói.
Phu nhân vừa cười vừa nói:
"Ta biết ngươi sẽ hỏi như vậy mà, nhưng ngươi phải hiểu, không phải ai cũng có thể gia nhập vào tổ chức."

"Vậy trên đường quan sát tiếp… "
An An nói.
Phu nhân nghĩ nghĩ rồi đáp:
"Được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận