Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1087: Thiên Tài Vu Sư

"Đương nhiên, ta cũng không nói cả đời các ngươi chỉ nên học một loại Vu Thuật. Ví dụ ta cũng học tiểu học cầu để phòng thân… "
Mai Qua giải thích:
"Tuy khống chế mới là hướng đi chính ta chọn. Thế nhưng dưới tình huống bình thường , Vu Sư nào cũng như ta, sẽ luyện một cái chính và hai cái phụ, một phụ trợ, một sát thương."
"Sao ngươi không luyện hệ hỏa thôi, chẳng lẽ Vu Thuật có lực sát thương sẽ khó luyện hơn?”
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ nói.
Mai Qua cười khổ:
"Bởi vì Vu Thuật hệ hỏa không ổn định nên phải phối hợp với luyện tập minh tưởng. Không ai chịu truyền minh tưởng đồ hệ hỏa cho ta.”
Nhâm Tiểu Túc đã hiểu. Lúc đọc sách hắn từng thấy trong đó có nói, chú ngữ phối hợp với minh tưởng đồ sẽ giúp nguyên tố trở nên ổn định hơn.
Cũng có nghĩa, kỳ thật tổ chức Vu Sư không có nhiều minh tưởng đồ cao cấp. Chỉ có những ai quan trọng mới nắm giữ được.
"Cho nên, các gia tộc truyền thừa trong tổ chức Vu Sư mới giữ được sự thịnh vượng, đúng không?"
Nhâm Tiểu Túc hỏi.
"Đúng vậy… "
Mai Qua gật đầu:
"Vu Sư bình thường chỉ nhận được thứ đầu thừa đuôi thẹo. Bất quá cũng có những cách khác có thể lấy được minh tưởng đồ cấp cao, tỷ như ở rể."
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ:
"Ngươi có từng nghĩ tới cách này không?”
Mai Qua lắc đầu:
"Ngay cả tư cách ở rể ta cũng không có..."
"Vậy ngươi có từng nghĩ tới, cả đời chỉ luyện tiểu hỏa cầu, từ đó trở nên vô cùng lợi hại?"
Nhâm Tiểu Túc hỏi:
"Nghĩ tới một tí là đã thấy hăng hái rồi!"
Mai Qua dở khóc dở cười giải thích:
"Ngươi luyện tiểu hỏa cầu thuật cả đời, uy lực sẽ giống như có một ngàn thiên thạch bay xuống trái đất vậy. Đúng là ta có nơi, cả đời luyện một Vu Thuật sẽ trở nên lợi hại, cơ mà đó là Vu Thuật cao cấp, ai lại đi luyện tiểu hỏa cầu bao giờ.”
"Hóa ra là vậy…. "
Nhâm Tiểu Túc gật gật đầu:
"Vậy Vu Sư lợi hại nhất mạnh thế nào?"
"Nghe nói Thiên Thạch của ông ta có thể phá hủy một thị trấn a. Bất quá đó đã là chuyện hơn hai trăm năm trước rồi. Ông từng dẫn dắt tổ chức Vu Sư đi qua tai biến, có một cuộc sống nói về cuộc đời ông… "
Mai Qua nói:
"Nhưng dường như xuất thân của ông không phải quý tộc nên về sau tổ chức Vu Sư đã cố ý cắt giảm lực ảnh hưởng của người này."
"Vậy ông ta đã luyện tập Thiên Thạch bao nhiêu lần?"
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ.
"Trên sách có ghi lại, ông ta luyện tập hơn chín vạn lần…”
Mai Qua nói.
Nhâm Tiểu Túc sửng sốt:
"Vậy đã phá hủy bao nhiêu thành trì rồi..."
"Không phải tu hành trong hiện thực… "
Mai Qua dở khóc dở cười:
"Mà là minh tưởng, chúng ta đều tu hành trong thế giới minh tưởng cả!”
"Ta biết ngay mà… "
Nhâm Tiểu Túc nhỏ giọng nói thầm, tu hành ở thế giới thực thì còn gì là vương quốc Vu Sư nữa?
Cơ mà Kẻ phá hủy thị trấn so với Kẻ phá hủy hàng rào thì nghe vẫn không oai bằng…
Đợi đã...!
Nhâm Tiểu Túc nhớ lại, Thiên Thạch kia so nghe quen quen vậy ta?
Hắn đột nhiên mở cuốn sách ra rồi lần nữa khép lại.
Mai Qua nghi ngờ nói:
"Sao vậy?"
"Không có gì… "
Nhâm Tiểu Túc điềm nhiên như không lắc đầu.
Nhưng thật chất trong lòng Nhâm Tiểu Túc đã trở nên phức tạp vô cùng. Hắn cảm thấy quen thuộc vì tác giả rất thích chêm vào câu này trong đó:
"Tỷ như Vu Thuật Thiên Thạch mà ta am hiểu nhất bla bla bla..."
Không ngờ tác giả Quy tắc chung của Vu Thuật lại mà Đại Vu Sư trong câu chuyện của Mai Qua.
Nhâm Hòa du lịch một tí mà “du lịch” cả vào lịch sử của vương quốc Vu Sư luôn?
Đương nhiên, khả năng cao khi gặp Nhâm Hòa, vị Vu Sư kia vẫn còn rất tuổi trẻ. Kết quả sau khi bị đánh đã rút ra kinh nghiệm xương máu, từ đó tức giận phấn đấu và trở thành Nhất Đại Tông Sư... ?
Nhâm Tiểu Túc cảm thấy việc này thật sự rất thần kỳ.
Nếu mỗi thuần thục thạch là một lần luyện Vu Thuật thì hiện tại Nhâm Tiểu Túc có chín vạn cảm tạ tệ, có nghĩa hắn có thể dùng một tiếng để trở thành người mà các Vu Sư bỏ ra cả đời cũng chưa chắc đạt được, sánh ngang với vị Đại Vu Sư vĩ đại kia?
Lần này, tới phiên Nhâm Tiểu Túc kinh ngạc, vì hắn chưa bao giờ nghĩ tới cảm tạ tệ thu hoạch được sau khi mở khóa vũ khí thứ ba lại đem tới tác dụng lớn thế này!
Dựa theo lời Mai Qua nói lúc trước, một Vu Sư khổ luyện mười năm, luyện tập Vu Thuật một vạn lần mới xem như luyện thành Vu Thuật và trở thành Đại Vu Sư có danh tiếng trong tổ chức.
Nhâm Tiểu Túc chỉ cần một đêm là có thể treo hơn 90% người của tổ chức Vu Sư lên đánh?
Nhưng Nhâm Tiểu Túc nghĩ lại, kỳ thật bây giờ thủ đoạn của hắn đã đủ nhiều, hắn biết được những tin cơ bản về tổ chức Vu Sư. Hắn trở thành Đại Vu Sư để làm gì?
Nếu hắn có thể trở thành vị Đại Vu Sư trong lời Mai Qua đi nữa, chẳng lẽ cả đời chỉ có mỗi một Vu Thuật làm đòn sát thủ?
Trước kia kỳ thật hắn có phần hâm mộ Lý Thần Đàn và Chu Nghênh Tuyết, họ có năng lực tấn công quần thể mạnh như thế, hắn thì không.
Hiện tại tới đây, cuối cùng hắn có thể có thể năng lực này rồi? Cơ mà trước đó nên chọn loại Vu Thuật nào đó phù hợp rồi mới tìm sử dụng thuần thục thạch!
Sau đó, chờ cho hắn về Tây Bắc rồi, lão gia như hắn có thể ngẩng đầu ưỡn ngực trước mặt nha hoàn nhà mình…
Hơn nữa, hắn dùng hết chín vạn thuần thục thạch cho một loại Vu Thuật, hắn có thể đi ngang ở vương quốc Vu Sư rồi chứ?
Cơ mà chưa chắc đâu.
Nhâm Tiểu Túc ngồi bên cạnh đống lửa đột nhiên hỏi Mai Qua:
"Hiện giờ trong tổ chức Vu Sư, không ai có thể so được với vị Vu Sư thiên tài kia à?”
"Đúng vậy… "
Mai Qua nói.
"À… "
Nhâm Tiểu Túc yên lòng, không cần đánh hắn cũng thắng rồi!
Không quan tâm thực tế thế nào, dù sao khả năng thắng cao là được!
Khi mọi người đã buồn ngủ, Nhâm Tiểu Túc cũng thuận thế quay vào lều vải chờ.
Từ từ, khi Mai Qua và tiếng ngáy hai Miên Dương Nhân truyền đến, Nhâm Tiểu Túc mới từ từ lấy Chân Thị Chi Nhãn màu đen trong cung điện ra.
"Không bằng trước hết cứ thử tiểu hỏa cầu trước nhỉ?"
Đôi mắt Nhâm Tiểu Túc lóe sáng. Bây giờ hắn không cần Đồ Phổ cũng học được kỹ năng mới!
Nhâm Tiểu Túc đã chiến đấu rất nhiều trận, vì thế hắn hiểu rõ việc có thêm kỹ năng mới quan trọng cỡ nào.
Bất quá, Mai Qua cũng đã nói, luyện tập tiểu hỏa cầu một ngàn lần mới có thể sử dụng. Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ, một đêm hắn có thể luyện được vài chục lần rồi. Hắn đâu sợ hao hết tinh thần lực.
Cứ thế, chỉ cần vài hôm là hắn sử dụng được tiểu hỏa cầu rồi.
Chỉ là, chú ngữ sử dụng tiểu hỏa cầu là gì nhỉ?
Nhâm Tiểu Túc cũng không có trí nhớ siêu phàm của Vương Uẩn. Hơn nữa chú ngữ còn là ngoại ngữ, nhất thời Nhâm Tiểu Túc không nghĩ ra.
Nhâm Tiểu Túc im lặng hồi lâu rồi cầm Chân Thị Chi Nhãn thăm dò nói
"Ê?"
Trong chớp mắt, Nhâm Tiểu Túc cảm giác được một ít tinh thần lực của mình dung nhập vào Chân Thị Chi Nhãn.
Ngay sau đó, Miên Dương Nhân ở lều vải bên cạnh bỗng nghe một tiếng ầm vang dội.
Lý Thành Quả:
"Con mẹ nó!"
Lưu Đình:
"Địt con mẹ? !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận