Đệ Nhất Danh Sách

Chương 443: Tấn Công 144 Hàng Rào!

Tiêm Đao Liên tới phương bắc Tông thị đã lâu, tuy họ đánh không ít trận nhưng dưới tình trạng tin tức thiếu thốn, cả bọn chẳng khác nào con ruồi không đầu bay loạn.
Tiêm Đao Liên đã mù quáng đến mức này rồi?
Phần lớn thời gian họ chỉ biết làm sao để thắng chứ không biết mình đang đánh ai, cũng chẳng biết có ai muốn đánh mình…
Mà bây giờ, họ đột nhiên bắt được Phó đoàn trưởng 1237, khiến Tiêm Đao Liên bỗng dưng sáng tỏ.
Thứ Nhâm Tiểu Túc quan tâm nhất là lý do mà đội thiết giáp tìm được họ. Mà hắn cũng tìm được đáp án từ Phó đoàn trưởng:
- Thì ra là có khả năng tìm kiếm những siêu phàm giả khác, hẳn đã lừa được không ít siêu phàm giả rồi. Ngươi nói, phạm vi tìm kiếm của hắn chỉ có 100 ki lô mét thôi à.
- Đúng vậy, lúc trước hắn từng được hộ tống tới hàng rào 144 và tìm được 1 siêu phàm giả ở đó. Việc này ta cũng biết vào lúc ấy.
Phó đoàn trưởng ngồi đàng hoàng dưới đất, tiếp nhận thẩm vấn. Phó Nhiêu ở bên cạnh nhỏ giọng nói:
- Chúng ta thật sự đã giết 3 Đoàn trưởng?
- Đúng, Lý Minh Lực, Tông Kinh, Tông Hàn. Trong 3 người này, Tông Hàn là lữ trưởng của sông Bắc Vịnh…
Phó Nhiêu mừng rõ, theo lời Phó đoàn trưởng nói, Tiêm Đao Liên của họ xem như đại thắng. Huy hiệu tinh thần 50.000 đồng không chạy đi đâu được cả!
Vậy hắn không thiếu tiền chữa bệnh cho mẹ rồi!
Mà Trương Tiểu Mãn nhìn Phó đoàn trưởng vui tươi hớn hở cười nói:
- Nếu không gặp ngươi, ta cũng không biết mình làm được những việc này!
Tiêu Tiểu Thần ở bên cạnh nói:
- Nói như có quan hệ với ngươi lắm ý, chẳng phải đều là công lao của Nhâm Tiểu Túc à?
Trương Tiểu Mãn trừng mắt, nổi giận nhìn Tiêu Tiểu Thần:
- Khó trách gần đây thân thể ngươi rắn chắc hơn, đặc biệt là miệng lưỡi trơn tru lắm, đúng không?
Tiêu Tiểu Thần nhất thời bó tay, so sánh cái quái gì thế này.
Lúc này, ngay cả rắm tên Phó đoàn trưởng kia cũng chẳng dám thả, sợ chọc giận đám người trước mặt mình.
Vào lúc này, đột nhiên Nhâm Tiểu Túc hỏi:
- Lúc trước, chúng ta phát hiện một đội thiết giáp truy kích mình. Này là vì sao, chúng ta chỉ giết vài người, không tới mức điều động tới cả quân thiết giáp chứ?
- Phía trên cho rằng các ngươi có rất nhiều người…
Phó đoàn trưởng cẩn thận từng li từng tí giải thích:
- Chuyện của đội thiết giáp hẳn xảy ra sau khi ta rời đi, ta cũng không biết rõ.
- Bây giờ hàng rào 144 thế nào rồi? Tình huống của đoàn 1237 các ngươi thế nào?
- Lúc ta rời đi, lòng người của đoàn 1237 bắt đầu hoang mang…
Phó đoàn trưởng nhỏ giọng nói:
- Thủ quân của hàng rào 144 bị các ngươi đánh tan một nửa. Về sau ta cũng không rõ, nhưng đoán được, lúc này hàng rào 144 đã lâm vào tình trạng không ai quản lý. Các phụ tá còn lại trong đoàn 1237 ngoài hợp nhưng trong không hợp…
- Ta biết chúng ta nên làm gì rồi!
Nhâm Tiểu Túc bỗng nói.

Xê chiều hôm đó, Tiêm Đao Liên dẫn theo Phó đoàn trưởng không còn gì hối tiếc chạy thật nhanh qua một đoạn đường dài tới hàng rào 144.
Lúc này, hẳn đoàn thiết giáp đã bắt đầu đuổi theo họ về hướng bắc. Phạm vi tìm kiếm của siêu phàm giả chỉ tầm 100 ki lô mét thôi. Đoàn tàu hơi nước đã sớm bỏ xa họ rồi.
Trên thực tế, mấy món đồ chơi của đoàn thiết giáp như xe tăng hay xe bọc thép có tốc độ không quá 60 ki lô mét một giờ ở nơi hoang dã. Hiện tại, dù di chuyển trên đất bằng thì tốc độ cực hạn chỉ chừng 80 ki lô mét một giờ mà thôi.
Loại tốc độ này sao có thể đuổi kịp Tiêm Đao Liên đang bỏ trốn chứ?
Cho nên, hiện tại Tiêm Đao Liên đang so tốc độ với đoàn thiết giáp!
Không phải ngươi muốn truy sát ta hả. Vậy ngươi cứ chậm rãi đuổi theo đi, ta cho ngươi ngửi rắm nè!
Đoàn tàu hơi nước đi tới trước miệng cống hàng rào 144. Căn bản không đợi thủ quân trên tường thành nổ súng bắn phá thì đoàn tàu đã đụng ngã miệng cống.
Nhâm Tiểu Túc bỗng phun ra một búng máu. Nhưng hắn lau vết máu, xem như không có gì mà nhìn Phó đoàn trưởng:
- Kho lúa ở đâu?
- Phía đông…
Phó đoàn trưởng chết lặng nói.
Hắn chạy trốn không chỉ vì không muốn làm Đoàn trưởng mà hắn lo bản thân bị xem như gián điệp mà bắt lại. Chung quy 3 Đoàn trưởng đã chết mà hắn vẫn không sao. Hơn nữa kẻ địch như biết trước hành trình của Đoàn trưởng. Ngươi dám nói không liên quan tới Phó đoàn trưởng là ngươi à? Quan hệ rất lớn đó!
Thời gian chiến tranh bộ chỉ huy sẽ không đụng tới hắn. Nhưng khi chiến tranh kết thúc, nhất định sẽ có người tìm hắn tính sổ.
Phó đoàn trưởng biết bản thân không phải gián điệp. Nhưng hắn nhìn ánh mắt của Nhâm Tiểu Túc, cảm thấy như thiếu niên đang nói, bây giờ thì người là gián điệp rồi!
Vẻ mặt Nhâm Tiểu Túc ôn hòa nói với Phó đoàn trưởng:
- Bây giờ ngươi là binh sĩ ngoài biên chế tạm thời của Tiêm Đao Liên, phải biểu hiện cho tốt, tranh thủ là người hữu dụng cho cứ điểm 178, khiến hàng rào vẻ vang!
Trong lòng Phó đoàn trưởng đau khổ. Hắn thật muốn hỏi, sau khi hắn giúp họ hủy diệt kho lúa thì họ thả hắn đi được không? Nhưng khi thấy Nhâm Tiểu Túc vô ý hay hữu tình mà chĩa họng súng về phía hắn, nhất thời Phó đoàn trưởng không dám nói tiếp.
Ngươi có biết nói lý lẽ không vậy?!
Theo lời Phó đoàn trưởng, lúc này hàng rào 144 đã là hổ giấy, hoàn toàn không đáng sợ như lúc trước. Binh sĩ hàng rào căn bản không kịp tổ chức phòng ngự hữu hiệu.
Đoàn tàu hơi nước một đường lao tới kho thóc phía đông. Nhà kho có diện tích rất lớn, ruộng tốt nhất của Tông thị đều ở xung quanh đây.
Xung quanh kho lúa có đồn biên phòng, thậm chí còn có hỏa lực hạng nặng, hàng rào dây kẽm gai.
Nhưng đoàn tàu không đi vào từ cửa chính, Nhâm Tiểu Túc điều khiển đoàn tàu tông đổ một mặt tường vọt vào.
- Trương Tiểu Mãn!
- Tới đây!
Trương Tiểu Mãn đáp.
- Chúng ta ở trên xe phóng hỏa đốt kho lúa, đừng tham chiến, biết không?
- Vâng!
Trương Tiểu Mãn phấn khởi đáp lại. Kết quả bấy giờ sắc mặt binh sĩ Tiêm Đao Liên cổ quái. Sao bỗng nhiên Trương Tiểu Mãn trông giống thủ hạ của Đại đội trưởng Nhâm Tiểu Túc thế….
Cái tên Trương Tiểu Mãn mày rậm mắt to này thật biết cách nịnh bợ tư lệnh kế nhiệm!
Tiêm Đao Liên một đường giết người phóng hỏa trong hàng rào 144. Khi đoàn 131 ở phương bắc nhận được tin thì hết thảy đã không còn kịp. Hiện tại họ muốn quay lại hàng rào 144 mất ít nhất 6 giờ. Khi đó tới, e rằng mọi chuyện đã xong xuôi.
Bất quá sau khi Tiêm Đao Liên xông vào hàng rào 144, vốn có người đề nghị nổ súng bắn phá cư dân tạo hỗn loạn nhưng Trương Tiểu Mãn kiên quyết ngăn cả. Hắn nói cứ điểm 178 sẽ không làm chuyện này.
Bên trong hàng rào có phòng thủy long chuyên phụ môn phụ trách dập lửa. Thế nhưng tốc độ dập lửa của họ sao nhanh bằng tốc độ phóng hỏa của Tiêm Đao Liên?
Mà binh sĩ còn dư lại của đoàn 1237 đã mất đại thế, dứt khoát không thèm làm gì mà nhao nhao thu dọn đồ đạc chạy khỏi hàng rào.
Mặc kệ kết quả của việc này thế nào thì đoàn 1237 nhất định phải chịu trách nhiệm cho thảm họa này. Bây giờ không chạy thì sau này đừng mong qua ngày tốt lành.
Tông thị giải quyết mọi chuyện khốc liệt nên trong lòng mọi người đều có bóng ma!
Có người vừa chạy vừa nói:
- Sao ta thấy Phó đoàn trưởng ở trên xe lửa?
Đại đội trưởng liên đội 3 hung ác hô:
- Ta đã sớm bảo hắn là gián điệp mà các ngươi không tin!
Bạn cần đăng nhập để bình luận