Đệ Nhất Danh Sách

Chương 448: Tai Ương Đổ Máu

Thầy bói dở khóc dở cười:
- Ta là người coi bói, ngươi nói ta biết ngươi nằm mơ thấy cái thì ta tính cho ngươi. Tự nhiên đưa ta đề toán làm gì. Toán học thuộc phạm trù khoa học mà ta thì thuộc huyền học, không cùng một ngành nghề a.
Nhâm Tiểu Túc im lặng một hồi:
- Nói ra giấc mơ là ngươi xem được đúng không?
- Đúng vậy…
Thầy bói như con gà gật gù, nói:
- Ngươi mơ thấy cái gì nói ta nghe nào.
Nhâm Tiểu Túc nói:
- Ngươi nghe này, ta mơ thấy một cái đề toán. Cho hàm số bậc hai fx = A X bình phương cộng B X cộng C với X = 1. Tính f1, f0, f4?
Thầy bói:
- ???
Thầy bói nghe vậy thì bối rối. Mộng này là mộng gì thế. Thời buổi này không tính được hàm số thì không thể làm thầy coi bói hả?!
Có phải người không vậy?
Nhâm Tiểu Túc cười lạnh:
- Rõ ràng là xem không được. Đúng là một tên lừa gạt.
Chỉ nghe thấy bói nói:
- Ta xem mặt ngươi, mệnh ngươi hẳn có một thân nhân cùng nhiều bằng hữu nhưng thân nhân không cùng dòng máu. Ta thấy được cuộc sống của ngươi sẽ thay đổi khi ngươi 17 tuổi, gặp phải tai ương liên quan tới nước!
Bấy giờ, tới phiên Nhâm Tiểu Túc ngây người, nhưng hắn vẫn không tin. Hắn nhấc tên thầy bói kia lên, lạnh giọng hỏi:
- Rốt cuộc ngươi là ai, sao lại biết những chuyện này?
Đương nhiên đệ đệ hắn là Nhan Lục Nguyên mà chuyện lớn nhất Nhâm Tiểu Túc từng gặp phải là lần đánh cướp trước, kia chẳng phải là tràng hồng thủy lúc trước sao? Dù thầy bói nói ra những chuyện này nhưng Nhâm Tiểu Túc cảm thấy không phải đối phương đoán ra được, ngược lại rất có thể có người biết những chuyện này rồi dụng tâm kín đáo tiếp cận hắn.
Thầy bói thấy hắn không tin thì bắt đầu cười khổ:
- Ta thấy vào năm mười mấy tuổi ngươi từng gặp chuyện hung hiểm, e rằng chính ngươi cũng không biết ngươi thoát được hiểm cảnh này bằng cách nào. Chuyện này xảy ra ở hướng Tây bắc. Nếu ngươi còn không tin thì ta cũng không biết làm sao.
Sức xiết ở tay Nhâm Tiểu Túc lỏng ra. Rất ít người biết quá khứ của hắn, ngay cả người ở thị trấn ngoài hàng rào 113 cũng không biết. Ví dụ như chuyện chính Nhâm Tiểu Túc cũng không biết hắn làm cách nào mà trốn khỏi đàn sói được.
Ngay cả chuyện này mà thầy bói cũng biết, chẳng lẽ hắn biết xem bói thật?
Nhâm Tiểu Túc trầm ngâm nói:
- Ngươi nói hai ngày nay ta sẽ có tai ương đổ máu?
- Không sai, là đại hung của đại hung, rất đáng sợ…
Thầy bói lại nói:
- Bất quá vừa rồi ta không kịp xem kỹ, ngươi tới cho ta nhìn lại nào.
Nhâm Tiểu Túc từ chối cho ý kiến:
- Vậy ngươi tính cho ta xem, hóa giải thế nào.
Nói xong, Nhâm Tiểu Túc buông lỏng tay lại. Thời khắc này hắn muốn xem thử đối phương có ý đồ chạy trốn hoặc ám toàn hắn không.
Nhưng thầy bói không chạy mà quay đầu tỉ mỉ đánh giá Nhâm Tiểu Túc. Mặt Nhâm Tiểu Túc không biểu tình, nếu thầy bói này nói sẽ trừ họa cho hắn, hắn sẽ giết đối phương.
Kết quả xem một hồi, thầy bói kinh ngạc nói:
- Không phải ngươi có tai ương huyết tinh, mà là ngươi sẽ đem lại tai ương huyết tinh cho người khác…
Nhâm Tiểu Túc:
- ???
- Nói quái quỷ gì đấy?
Trong lòng Nhâm Tiểu Túc lộp bộp. Nhưng ngoài miệng lại phủ nhận:
- Ta chỉ là một cư dân bình thường trong hàng rào thôi. Sao có thể đem tới tai ương huyết tinh cho người khác?
- Ngươi thật sự là người trong hàng rào?
Thầy bói nở nụ cười:
- Ngươi đừng có lừa ta, khí của ngươi và hàng rào không hợp. Nếu ngươi sống ở đây trên 3 ngày sẽ không có chuyện này.
Nhâm Tiểu Túc cảm thấy tên này càng nói càng thần bí, hắn hỏi:
- Vậy ngươi có tính ra được, chuyện của ta thành hay bại không?
- À, ta không tính ra…
Thầy bói nói:
- Ta không thể tính ra những chuyện cụ thể. Từ trước tới nay chỉ có thể nói được một câu cảnh báo thôi.
- Vậy người muốn nói gì?
Nhâm Tiểu Túc nhíu mày hỏi.
Thầy bói nhìn Nhâm Tiểu Túc, bỗng nói:
- Ồ, sao lại nhiều lối rẽ như thế? Ta chưa từng thấy ngươi như vậy bao giờ… Không tính ra, không thể xem cho ngươi hơn nữa!
Nhâm Tiểu Túc cạn lời, nói lâu như vậy mà không xem ra được gì?
Hắn kéo tên thầy bói lại.
Bấy giờ, trong lòng Nhâm Tiểu Túc đã có phần tin rồi:
- Không nói chuyện khác, ngươi tính giúp ta, người ta muốn giết đang ở đâu. Việc này mà ngươi coi không ra thì hôm nay không cần rời khỏi đây nữa.
- À…
Thầy bói nghĩ nghĩ:
- Ở trong hàng rào này.
Nhâm Tiểu Túc cau mày:
- Cụ thể hơn.
Thầy bói tránh khỏi cánh tay Nhâm Tiểu Túc, cười nói:
- Ở phía đông bắc, sắp tới ngươi sẽ có cơ hội tiếp cận đối phương. Ngươi chỉ có 1 cơ hội.
Nói xong, thầy bói xoay người rời đi.
Nhâm Tiểu Túc cũng không cản đối phương nữa.
Giờ khắc này, Nhâm Tiểu Túc đã tin 6 phần về những gì thầy bói này nói. Chỉ là thứ gọi là tính vận số này cách hắn quá xe. Cho nên Nhâm Tiểu Túc vẫn còn rất nhiều hoài nghi về nó.
Bỗng nhiên Nhâm Tiểu Túc lớn tiếng hỏi:
- Đợi chút, có phải ngươi từng đi coi bói cho một người ở phía nam không?
- Ta coi bói cho rất nhiều người, ngươi nói là người nào? Ta nhớ rất rõ tên người ta từng coi bói.
- Lý Thanh Chính!
- À, lúc ấy ta nói với hắn, hắn sẽ gặp được quý nhân.
Nhâm Tiểu Túc không nói thêm gì nữa. Bây giờ hắn đã tin tới 8 phần rồi!
Nhưng thật sự có người thần kỳ như vậy, đối phương không phải siêu phàm giả chứ?
Trước đây, Nhâm Tiểu Túc không tin những thứ huyền học học. Kết quả bây giờ hắn không biết nên tin đối phương không…
Khi ấy, Lý Thanh Chính nói với Nhâm Tiểu Túc, đối phương từng gặp một thầy bói, thầy bói nói hắn sẽ gặp quý nhân và được vào hàng rào. Bất quá Nhâm Tiểu Túc cảm thấy thầy bói trong miệng Lý Thanh Chính chưa chắc đáng tin. Chung quy đúng là Lý Thanh Chính được vào hàng rào đấy, cơ mà khi ấy không được hưởng thụ cuộc sống mà gặp phải tai họa…
Chủ yếu, thầy bói không nói sau khi vào hàng rào, Lý Thanh Chính sẽ gặp vật thí nghiệm… Nếu đối phương nhắc nhở, chắc chắn Lý Thanh Chính sẽ không vào hàng rào làm gì.
Mà bây giờ, Nhâm Tiểu Túc nhớ kỹ một câu của đối phương. Mấy ngày tới hắn sẽ tiếp cận được với người hắn muốn giết và hắn chỉ có một cơ hội thôi.
Tính cả Tông Thừa, người hắn muốn giết lên tới con số 13. Mỗi người trong số họ đều nắm giữ quyền hành to lớn. Nếu giết từng người, e rằng vừa giết được người đầu tiên đã bị cả hàng rào đuổi bắt, hơn nữa những người khác sẽ trốn đi.
Cho nên, cơ hội tốt nhất mà Nhâm Tiểu Túc có được là đợi đối phương tụ tập một chỗ. Chỉ là, khi ấy Nhâm Tiểu Túc làm cách nào để tiếp cận những người này?
Thầy bói cầm gậy ba toong quẹo sang con đường khác, nhanh chóng bỏ chạy:
- Thật nguy hiểm, tiền không gạt được mà kém tí đi luôn cái mạng!

Ở hướng đông, Tiêm Đao Liên đang di chuyển ở nơi hoang dã. Đột nhiên họ nghe được âm thanh bánh xích vang lên. Sắc mặt Trương Tiểu Mãn đại biến, nhanh chóng gọi mọi người trốn xuống một con mương, phòng ngừa bị người khác phát hiện.
- Sao cái đội thiết giáp này chẳng khác nào âm hồn bất tán thế. Không phải bảo chuyên truy tìm siêu phàm giả à, sao lại đuổi tới đây?
Trương Tiểu Mãn nhìn tên Phó đoàn trưởng:
- Có phải ngươi chưa nói hết? Tin ta một đao đâm chết ngươi không?
Phó đoàn trưởng gấp tới phát khóc:
- Ta biết gì đều nói hết rồi mà.
Bất quá họ không kịp cãi cọ thì đoàn người đã tới nơi. Thế nhưng đám Trương Tiểu Mãn phát hiện, đội thiết giáp này không phải tiến về phía họ mà muốn đi tới Trung Nguyên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận