Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1166: Tường Thành Sụp!

Gia chủ Winston nghe Nhâm Tiểu Túc nói vậy thì sắc mặt càng thêm âm trầm:
"Thiêu cháy hắn!"
Nhiệt độ của biển lửa cao đến thái quá.
Khi sóng nhiệt đập vào mặt, Nhâm Tiểu Túc hiểu rõ, đây là đòn sát thủ của Winston, mình không thể lấy cứng chọi cứng.
Khó trách sau tai biến, cứ điểm 178 bị đám người này hành hạ.
Có sao nói vậy, thủ đoạn của đám Vu Sư này thật sự vô cùng tàn nhẫn và quỷ dị.
Nhâm Tiểu Túc dưới sự bảo vệ của thiết giáp cười cười.
Động tĩnh đêm nay chưa đủ để Berkeley quyết tâm bắc phạt.
Chiến tranh sớm muộn gì cũng sẽ đến, khi đó hắn chỉ cần ở Căn Đặc an tâm chờ đợi thời cơ là được.
Hiện giờ trận chiến chỉ là tiền lãi Nhâm Tiểu Túc thu hộ cả ngàn anh linh Tây Bắc thôi.
Đã lâu hắn chưa chiến đấu cường độ cao, vừa vặn làm nóng người.
Sau một khắc, đoàn tàu hơi nước xuất hiện, gia chủ Winston nóng nảy hô:
"Ngăn lại hắn, trước khi biển lửa triệt để bao vây, đừng để hắn chạy!"
Có điều dù tên gia chủ này tức giận kêu gào thế nào thì mọi người đã bị Nhâm Tiểu Túc dọa cho sợ bể mật, căn bản chẳng còn ai dám xông lên ngăn trở nữa.
Cũng không phải người của Winston nhát gan, mà là bọn họ hiểu rõ, lấy thực lực của mình căn bản không làm được gì, chỉ có thể hi sinh vô ích.
Hơn nữa vạn nhất cản được thì sao? Liều mạng đánh cược cùng người hung ác này, Đại Vu Sư còn có con nối dõi chết thay, đám người trẻ tuổi như họ tìm ai nói lý lẽ đây?
Vu Thuật huyết kế không phải thứ muốn học là học được ngay, chỉ có một ít Đại Vu Sư sở hữu được nó mà thôi.
Khi đoàn tàu hơi nước đến bên người, Nhâm Tiểu Túc cùng lão Hứa bắt lấy song sắt, cùng đoàn tàu chạy về phía Vương Tùng Dương biến mất.
Vào lúc người của Winston cho rằng Nhâm Tiểu Túc muốn rời đi thì chẳng biết Nhâm Tiểu Túc móc ở đâu ra một thanh Hắc thương, cách biển lửa mà bắn súng.
Tiếng nổ chói tai khiến đám Vu Sư trẻ tuổi sợ hãi hét toáng lên.
Ngay sau đó, âm thanh kinh hô truyền tới từ chỗ Đại Vu Sư Ouston:
"Abell! Abell! Ngươi làm sao vậy! ?"
Một phát này quá nhanh quá đột ngột.
Ngay cả thời gian dùng huyết kế, Abell cũng chẳng dùng kịp mà đã trực tiếp chết bất đắc kỳ tử!
Nhâm Tiểu Túc ung dung thầm nghĩ, huyết kế cần có thời gian thi pháp.
Đây không phải kỹ năng chủ động, cũng không phải bị động!
Chỉ cần không phải bị động, sau này gặp lại, Đại Vu Sư Winston liền dễ xử lý rồi...
Vốn Đại Vu Sư của Winston còn muốn liên thủ truy sát Nhâm Tiểu Túc.
Kết quả lại lật thuyền trong mương.
Nhâm Tiểu Túc không thử dùng Ám Ảnh Chi Môn xuyên qua biển lửa cướp Chân Thị Chi Nhãn.
Đây là đòn sát thủ, hắn cần dùng vào lúc quan trọng.
Thu hoạch đêm nay đủ phong phú, Nhâm Tiểu Túc thu của lão Hứa vào không gian.
Tổng số Chân Thị Chi Nhãn Nhâm Tiểu Túc có được tổng cộng hơn 70 viên, trong đó có một viên màu đỏ, màu cam thì càng nhiều.
Mà phía bên gia tộc Winston, biển lửa hừng hực đã thiêu đốt trang viên thành phế tích.
Gia chủ Winston mờ mịt đứng trong trang viên, yên lặng nhìn thi thể tộc nhân cùng đống đổ nát thê lương bên cạnh…
Gia chủ Winston:
"Ta phải..."

Lời còn chưa nói hết, phía tây truyền đếm tiếng sụp đổ.
"Nhanh đi xem chuyện gì đã xảy ra, còn thất thần như vậy làm gì?"
Gia chủ gầm thét.
Vài Kỵ sĩ nghe vậy thì vội cưỡi chiến mã chạy về phía tây.
Chừng nửa tiếng sau, họ quay lại, thở dài:
"Gia chủ, tường thành đã bị quái vật sắt thép kia tông đổ!”
"Đổ... đổ?"
Tinh thần gia chủ Winston chấn động.
Tường thành là một trong những biểu tượng quyền hành của cả gia tộc.
Nếu tường thành bị người khác phá, họ sẽ bị gia tộc khác chế nhạo.
Chung quy ngay cả tường nhà ngươi còn không giữ vững được, thì thực lực của ngươi tính là gì.
Lúc này, mọi chuyện đã rồi.
Đêm nay nội thành bị đại náo, thực lực tổn thương thảm trọng còn chưa tính.
Hiện tại tường thành còn bị người ta đánh nát, mà ngay cả cơ hội trả thù còn chẳng có.
Kỵ Sĩ Trưởng do dự một chút rồi nói:
"Chúng ta tới điều tra thì phát hiện tường thành chỉ có bên ngoài là gạch, bên trong toàn là bùn cát, thậm chí còn có rơm rạ…”
Gia chủ Winston có chút sửng sốt.
Tuy bọn họ không có tiền bằng gia tộc Berkeley, thế nhưng vẫn đủ năng lực để xây dựng tường thành một cách nghiêm túc.
Bên ngoài tường thành chỉ có chút không đẹp mắt thôi, trong quá trình xây dựng, gia tộc đã chi không ít tiền, tài liệu xây dựng cũng toàn là đồ tốt.
Họ làm thế vì biết sẽ khai chiến với phương bắc nên mới quyết tâm hạ vốn gốc.
Thanh âm gia chủ Winston càng thêm âm lãnh:
"Đấy là đoạn tường thành nào?"
"Là đoạn tường thành xây vào 7 năm trước… "
Kỵ Sĩ Trưởng đáp:
"Dường như kẻ địch biết rõ đoạn tường thành này có vấn đề nên mới dám đụng vào."

Đây cũng là một trong những điểm không khéo của Vương Tòng Dương.
Sau khi đến vương quốc Vu Sư, con hàng này thăm dò rất nhiều chuyện, ví dụ từ đám tam giáo cửu lưu mà biết được việc tường thành bị ăn xén nguyên vật liệu, cũng xem nó là đường lui về sau của mình.
Nếu đứng trước nguy cơ, ai có thể nghĩ đến hắn không đi cửa lớn mà trực tiếp tông vào tường thành chứ?
Gia chủ Winston giận tím mặt:
"Bảy năm trước? Daniel, ngươi mau cút ra đây cho ta!"
"Đại nhân, Daniel đã chết… "
Một Vu Sư đáp.
Gia chủ Winston sửng sốt, sau đó chết lặng đứng tại chỗ cũ không nói thêm gì.
Sau một hồi im lặng thật lâu hắn nói:
"Điều tra toàn thành, tuy hai tên kia đã chạy nhưng có thể còn có đồng bọn.
Mặt khác, tới phía bắc xem thử có nhân vật khả nghi hay không.
Nhớ kỹ, nhất là người tới từ Căn Đặc thành.
Nếu việc này thật sự là do Tudor điều khiển, bọn họ lưu lại hậu thủ ở đó.
Nói không chừng là mở đầu cho bọn họ xuôi nam."

"Gia chủ, ngài cảm thấy chuyện này là do Tudor ư.
Chưa chắc những gì tiểu tử kia nói là thật… "
Kỵ Sĩ Trưởng nhắc.
"Đương nhiên ta biết điểm này nên mới cho ngươi tra… "
Gia chủ Winston nói:
"Mặt khác, hãy chỉnh lý lại chuyện đêm nay rồi gửi thư tới Vaduz, tự mình giao cho gia chủ Berkeley."

"Vâng… "
Kỵ Sĩ Trưởng lĩnh mệnh rời đi.
Chuyện đã xảy ra lần này ở thành trấn Winston bị gián điệp của các thế lực khác truyền ra ngoài.
Thiên hạ này không có bức tường nào không lọt gió.
Chỉ một đêm, chuyện này đã được truyền ra ngoài.
Cuối cùng Nhâm Tiểu Túc cũng không bắt được Vương Tùng Dương.
Sau khi rời khỏi trang viên Winston, hắn lập tức đuổi theo hướng Vương Tòng Dương rời đi, vừa vặn đi tới chỗ tường thành bị sụp kia.
Nhưng mà lúc Vương Tùng Dương đã sớm rời đi.
Nhâm Tiểu Túc dứt khoát leo tường trở lại nội thành, chờ đợi thời cơ tiếp theo.
Kỳ thật đêm nay hắn đã cố gắng mặc thiết giáp nhiều lần để nhân viên tình báo Tây Bắc biết Thiếu soái của họ đã tới.
Nhưng Nhâm Tiểu Túc vẫn có chút lo lắng, vạn nhất các Vu Sư truyền sai tin, khiến người Tây Bắc không nhận ra đây là thiết giáp thì sao?
Hiện tại thấy Vương Tùng Dương trực tiếp tông thủng tường thành, Nhâm Tiểu Túc đã yên lòng hơn: Tín hiệu này hẳn đã đủ rõ a?
Bạn cần đăng nhập để bình luận