Đệ Nhất Danh Sách

Chương 863: Lại Thấy Vật Thí Nghiệm!

Vật tư trong căn cứ có quan trọng không? Cực kỳ quan trọng!
Lần này phòng tuyến Hỏa Chủng xây dựng tại phương bắc vốn là vội vàng.
Tường thành mới muốn hoàn thành cần một nguồn nhân lực và vật tư khổng lồ.
Nếu Hỏa Chủng không đánh với Khổng thị thì tài nguyên dư dả.
Thế nhưng kẻ địch phương bắc lại nhân lúc này mà phát động chiến trong.
Bấy giờ Hỏa Chủng từ bắc xuôi nam cực kỳ bị động.
Hiện tại, nếu căn cứ không thể vận chuyển vật tư đến phòng tuyến phương bắc kịp thời, e rằng những người xây dựng tường thành sẽ không còn gì để ăn.
Thậm chí ngay cả binh sĩ chủ lực cũng ăn không đủ no.
Hơn nữa mấu chốt là đạn dược, sư đoàn số 3 của P5092 đã đánh một trận ác liệt tại phía nam.
Hiện tại đạn dược dành cho pháo binh không còn nhiều.
Mấy hôm trước vừa đánh với mọi rợ ở tiền tuyến, chỉ sợ hiện tại pháo binh khó lòng phát huy hết ưu thế.
Kỳ thật đạn pháo pháo binh sử dụng cũng không đáng bao nhiêu tiền nhưng muốn sản xuất cũng cần thời gian!
Cho nên, thời điểm Hỏa Chủng đối mặt với trận chiến này, bọn họ không hề yếu thế mà vì sự tình xảy ra quá bất ngờ.
Nếu họ biết phương bắc sẽ có kẻ địch tới thì tuyệt đối sẽ không phát động chiến tranh toàn diện với Khổng thị.
Người phụ trách căn cứ thấy một màn khói lửa kia thì tâm đã như tro tàn.
Lúc này, Nhâm Tiểu Túc xông vào đám khói, nhanh chóng đi tới chỗ quân nhu.
Hắn dùng khăn vuông che kín miệng mũi, mang lên kính bảo hộ để bụi làm ảnh hưởng tới hô hấp và mắt mình.
Cự ly của hắn với đoàn xe chưa tới 1 ki lô mét , đối với Nhâm Tiểu Túc mà nói chỉ cần mười mấy giây là chạy tới nơi.
Thế nhưng khi hắn tới, nơi này trừ lửa ra thì không còn gì nữa.
Xe hàng bị nổ thành từng quả cầu lửa, Nhâm Tiểu Túc chợt nghe thấy cách đó không xa có động tĩnh nên chậm rãi tới gần, thì ra là đám mọi rợ đang muốn bỏ trốn!
Nhâm Tiểu Túc nhanh chóng đuổi theo, thế nhưng tốc độ của đối phương cũng chậm hắn là bao.
Nhâm Tiểu Túc ôm súng hạng nặng, vừa truy đuổi vừa bắn.
Thế nhưng là khói lửa quá dày, Nhâm Tiểu Túc căn bản không thấy rõ mục tiêu, chỉ có thể bắn lung tung.
Mắt thấy nửa ngày không có đánh trúng mục tiêu, Nhâm Tiểu Túc cũng chỉ có thể dừng lại.
Sau đó dựa vào tiếng bước chân của đối phương mà truy tìm trong màn khói.
Thế nhưng Nhâm Tiểu Túc nghi ngờ, đây rốt cuộc là vật gì mà tiếng bước chân giống dã thú thế kia? Rõ ràng âm thanh này là tiếng bước chân của mèo mà.
Hơn nữa dã thú lấy quân nhu làm gì? Nhâm Tiểu Túc đã có suy đoán, chỉ là hắn chưa thể xác định!
Hai bên nhanh chóng đi tới biên giới cứ địa.
Bấy giờ Nhâm Tiểu Túc mới phát hiện, đối phương không hề phá lưới sắt mà là đào hầm chui vào.
Tên kia lao đầu vào động đất, đảo mắt đã không thấy đâu.
Trong nháy mắt đó Nhâm Tiểu Túc thấy được làn da xám xanh trên người kẻ bỏ trốn!
Vật thí nghiệm!
Việc này khiến Nhâm Tiểu Túc khó lòng tin được, thế nào lại là vật thí nghiệm!?
Không phải chúng đã chết sạch ở hàng rào 74 rồi sao?
Từ lúc hàng rào 74 bị hủy diệt về sau, Nhâm Tiểu Túc không hề nghĩ tới vật thí nghiệm nữa, bởi vì hắn cảm thấy chắc chắn toàn bộ vật thí nghiệm đã xong đời a.
Không riêng hắn, mà là toàn bộ thế giới đều nghĩ như vậy.
Nhất là Khánh thị, theo như La Lam nói, không gì có thể sống dưới vụ nổ kia.
Nhưng bây giờ Nhâm Tiểu Túc mới ý thức được, sợ rằng trước khi đạn hạt nhân tới, đã có vật thí nghiệm trốn đi!
Điều này khiến Nhâm Tiểu Túc thật sự bất ngờ.
Hắn không nghĩ tới lại thấy vật thí nghiệm ở đây, e rằng cảng P5 cũng vậy.
Cho nên kế hoạch của P5092 chỉ nhằm vào mọi rợ, hắn cũng rất thành công với kế hoạch này.
Thế nhưng nơi này ẩn giấu lực lượng khác, khiến vật tư của tiền tuyến xảy ra vấn đề.
Không thể không nói, đây là chính là chỗ đáng nói của chiến tranh.
Dù ngươi chuẩn bị đầy đủ tới, cũng có thể vì chuyện ngoài ý muốn mà thất bại.
Nhâm Tiểu Túc nhìn về phía cánh rừng, hắn đột nhiên rút hắc đao ra bổ lên lưới sắt, đuổi theo.
Quyết định này cực kỳ mạo hiểm, nhưng Nhâm Tiểu Túc bỗng nhớ lời Dương Tiểu Cận từng nói, nàng thấy một bóng người trên núi.
Bấy giờ cả hai còn tưởng là mọi rợ phụ trách quan sát, bây giờ Nhâm Tiểu Túc đã nghĩ khác!
Vật thí nghiệm là thứ rất kinh khủng.
Sự kinh khủng của nó không nằm ở lực phá hoạt mà là nó xem nhân loại là vật dẫn để tạo ra vật thí nghiệm mới.
Một khi số lượng vật thí nghiệm vượt qua con số hàng vạn, chúng có đủ thực lực phá hủy hàng rào.
Từ lúc mọi rợ tấn công cứ địa tới giờ chỉ mới hơn một tiếng, hiện tại là nửa đêm.
Đêm nay không có trăng sáng, mây đen to lớn trên không trung bao phủ lại mảnh đất này.
Nhâm Tiểu Túc chạy trong rừng, nhìn về phía Dương Tiểu Cận đang ẩn núp.
Lúc sắp tiếp cận ngọn núi, tán cây bên cạnh đi đưa, một bóng đen đánh tới.
Thì ra vật thí nghiệm lúc trước không chạy xa mà trốn vào một bụi cây đánh lén hắn!
Dưới tốc độ ánh sáng, vật thí nghiệm vươn tay nhảy xuống, khi hắn sắp tới gần Nhâm Tiểu Túc thì Nhâm Tiểu Túc vung đao, chém qua vai vật thí nghiệm.
Ầm một tiếng, vật thí nghiệm nằm dưới đất hôn mê.
Hẳn nó chưa từng gặp được loại sức mạnh nào mang tính nghiền ép thế này.
Nhâm Tiểu Túc đánh giá vật thí nghiệm nằm trên mặt đất.
Đây là lần đầu tiên hắn tỉ mỉ quan sát đối phương.
Đầu vật thí nghiệm hẳn là nam tính trưởng thành trước khi chuyển hóa.
Lông mọc trên toàn thân đều không thấy, chỉ còn lại làn da bóng loáng màu xám, nhìn lên có cảm giác cảm giác quỷ dị, giống như độc xà làm cho người ta sinh lòng chán ghét.
Đối phương nằm trên mặt đất, ngực vì hô hấp mà không ngừng phập phồng.
Nhâm Tiểu Túc đạp một chân trên lồng ngực của nó, chuẩn bị dùng hắc đao giải quyết tính mạng tên này.
Đây không phải vật thí nghiệm hắn đuổi theo, vì tốc độ của tên kia nhanh hơn nhiều.
Cho nên, đây là một cái bẫy.
Đúng lúc này, Nhâm Tiểu Túc nghe được động tĩnh truyền đến từ trong rừng, bốn đầu, năm đầu, sáu đầu...
Hắn bị dụ vào ổ của vật thí nghiệm rồi à.
Nhâm Tiểu Túc nhếch miệng cười, may thật.
Ánh lửa đốt từ xa truyền tới, tiếng súng không ngừng vang lên.
Không ai biết cách căn cứ chừng trăm mét lại có một hồi ác chiến kinh tâm động phách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận