Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1148: Kẻ Địch

Nhìn bóng lưng Tiễn Vệ Ninh rời đi, Mai Qua hiếu kỳ:
"Sao ngươi đột nhiên đi bắt thỏ vậy?"
Nhâm Tiểu Túc vừa chỉ huy hai Miên Dương Nhân gom củi nổi lửa vừa nói:
"Hiện tại quan hệ chúng ta cùng Tiễn Vệ Ninh không hợp, gia tộc Tudor muốn giết ngươi, nói không chừng Tiễn Vệ Ninh cũng muốn giết ngươi.
Cho nên từ hôm nay trở đi, đồ ăn của chúng ta đều phải cẩn thận.
Nhớ kỹ, chỉ ăn thứ ta cho ngươi ăn, người khác cho thế nào cũng không được ăn."

Mai Qua tức giận nói:
"Thứ này không cần ngươi nhắc ta cũng biết!"
"Vậy được… "
Nhâm Tiểu Túc vui mừng nói.
Mai Qua:
"...
Ngươi vui vậy là sao?”

Nhâm Tiểu Túc thuần thục giết thỏ, hắn không khỏi cảm khái:
"Thỏ ở vương quốc Vu Sư của các ngươi nhiều hơn Trung Thổ nhưng không lớn bằng."

"Thỏ Trung Thổ rất lớn sao?"
Mai Qua hiếu kỳ.
"Ừ… "
Nhâm Tiểu Túc gật đầu:
"Thỏ ở Trung Thổ lớn gấp ba bốn lần nơi này, do tai biến đó.”

Mai Qua nói:
"Ta từng người nói, sở dĩ tổ chức Vu Sư có thể chiếm giữ thế chủ đạo vào thời gian đầu sau tai biến rồi đi cướp đoạt người của nơi khác là vì họ tình được mảnh tịnh thổ này.”

Nhâm Tiểu Túc hứng thú:
"Nói những gì ngươi biết nghe chơi."

"Tai biến khi ấy khiến khí hậu toàn cầu lạnh vô cùng, cũng rất lâu mới đỡ hơn… "
Mai Qua nói:
"Thực vật bắt đầu tàn lụi, mọi người trốn dưới địa.
Hơn nữa chỉ có thể dùng thức ăn dự trữ.
Sau khi lương thực hết, mọi người phải đi kiếm thức ăn, vì nhiệt độ thấp cùng tang vật, lại không được quang hợp tốt nên cây cối cũng rất ít.
May mà vùng đất này không bị ảnh hưởng, vương quốc Vu Sư mới có thể chịu đựng được.
Trong đoạn thời gian đó, tổ chức Vu Sư xây dựng khu trật tự, đoạn tuyệt rất nhiều sự vật uy hiếp tới trật tự do họ tạo ra."

Nhâm Tiểu Túc gật đầu, tang vật hẳn là chất phóng xạ.
Nhâm Tiểu Túc trò chuyện với Dương Tiểu Cận về vấn đề này.
Dựa theo lời Dương Tiểu Cận theo, Trung Thổ cùng nơi sống của quân đoàn viễn chinh chịu ảnh hưởng nặng nề nhất sau tay biết.
Khoa học bị gián đoạn, tài liệu thì bị hủy hầu như không còn gì.
Sau đó may mà khoa học ở Trung Thổ dần phát triển lại nhờ những tài liệu còn sót lại sau tai biến.
Chung quy, trước tai biến có rất nhiều nhà khoa học, thời gian nghiên cứu trải dài mấy trăm năm, chung quy vẫn mạnh hơn so với hiện tại.
Lúc trước Nhâm Tiểu Túc từng hỏi Dương Tiểu Cận, vì sao Dương An Kinh ghét hạt nhân như vậy, đối phương trả lời:
"Kỳ thật một hai đạn hạt nhân chẳng sao cả, nhưng thời gian cuối của tiền tai biến.
Có quốc gia vì truy cầu sức mạnh đã tích trữ vô số vũ khí hạt nhân, thậm chí lên đến 6000 viên.”

Ngàn ở đây không chỉ tiêu diệt quốc gia đối địch mà còn có thể tiêu diệt toàn thế giới.
Chỉ cần chiến tranh hạt nhân toàn diện bạo phát, như quốc gia chịu công kích sẽ phải lập tức chống trả.
Từ đó, vũ khí hạt nhân sẽ hủy hoại toàn bộ thế giới.
Có lực lượng như vậy mới có thể ngoại giao cho tốt.
Rất nhiều người cũng chẳng hi vọng tai biến xảy ra.
Cơ mà họ vẫn phải làm, một khi bị bỏ lại, đất nước của họ sẽ không còn nữa.
Lúc ấy, thái độ của từng quốc gia với vũ khí hạt nhân có vài loại: Đôi khóa kín, đơn khóa kín, không hứa hẹn.
Đôi khóa kín là hứa hẹn sẽ không dùng nó trước và với những quốc gia không có vũ khí hạt nhân.
Đơn khóa kín là không chủ động dùng.
Không hứa hẹn thì đơn giản thôi, thích thì dùng, muốn bắn ai thì bắn.
Khi văn minh phát triển đến trình độ này, nhân loại chỉ cách sự hủy diệt một bước rất ngắn.
Tất cả mọi người đều cho rằng họ có thể giữ được lý trí, nhưng luôn có vài tên điên đi ngược lẽ thường.
Nhưng may ở chỗ, văn minh nhân loại đã lần nữa khôi phục, đi qua thời gian u ám kia.
Dương Tiểu Cận nói:
"Sở dĩ Dương gia có thể trở thành tập đoàn vì sau tai biến, họ vẫn giữ được truyền thừa văn hóa từ những thế hệ trước, đây là tầm quan trọng của tri thức.
Dương gia có được vài cuốn nhật ký của các tiền bối.
Nếu ngươi từng xem qua sẽ hiểu, trong những năm tháng đó, bất kỳ hành vi ti tiện nào cũng đều xảy ra được.
Khi bị đói tới cực hạn, không còn đồ ăn sẽ ăn cái gì? Phụ nữ không được sự bảo vệ của pháp luật sẽ chịu cảnh ra sao? Người già không còn sức lao động chịu đựng những gì? Tất cả những gì đen tối dơ bẩn nhất ngươi có thể nghĩ ra đều xảy ra trong thời gian đó.”

Những cuốn nhật ký đó đại khái chính là lý do Dương An Kinh muốn phá hủy vũ khí hạt nhân.
Nhâm Tiểu Túc rất phản cảm thái độ này của Dương An Kinh, nhưng hắn lại hiểu vì sao đối phương phải làm như vậy.
Nhưng nếu Dương An Kinh không quá cực đoan và lãnh khốc như vậy, có lẽ hắn sẽ đứng về phe đối phương.
Nghĩ tới đây Nhâm Tiểu Túc bỗng nhiên có phần phiền muộn, sau khi chấm dứt chuyến đi này, trở về Tây Bắc lại phải đối mặt với chiến tranh nữa.
Đột nhiên, Nhâm Tiểu Túc cảm khái với Mai Qua:
"Vu Sư thật may mắn, bất quá bọn họ lại không biết ơn vì sự may mắn này.
Russell dẫn dắt bọn họ tìm đến Tịnh Thổ, cuối cùng lại bị hạ độc chết.
Đây cũng là lý do ta muốn ngươi cẩn thận hơn trong việc ăn uống.
Đối phương có thể làm một lần thì nhất định sẽ có lần thứ hai.
Hơn nữa hiện tại ta có lý do hoài nghi, họ cũng đã hãm hại một nhóm người có ơn với mình.”

Các Kỵ Sĩ đến từ Trung Thổ hỗ trợ Vu Sư hẳn cũng bị chèn ép kinh người a.
Mai Qua đột nhiên hỏi:
"Ngươi tới đây đến cùng là vì cái gì?"
Nhâm Tiểu Túc cười nói:
"Ta tới giúp ngươi đạt được đỉnh phong nhân sinh a."

Mai Qua bĩu môi, lúc này hắn vẫn chưa nhận ra đỉnh phong trong lời Nhâm Tiểu Túc nói nghĩa là gì, chỉ cảm thấy hẳn đây là một nơi cao theo tính vật lý mà thôi…
Màn đêm buông xuống, Nhâm Tiểu Túc đưa một con thỏ đã được nướng chín cho Mai Qua:
"Mau ăn rồi chuẩn bị làm việc."

Mai Qua sửng sốt một chút, vội vàng ăn như hổ đói, vừa ăn vừa nói:
"Ngươi phát hiện ra cái gì à? Ta vẫn luôn thắc mắc, sao ngươi có thể phát hiện được kẻ địch tập kích, ngươi cứ như có thuật tiên tri vậy.”

"Nhanh chóng ăn của ngươi đi… "
Nhâm Tiểu Túc nói, lúc này vẫn chưa thể nói cho Mai Qua biết về sự tồn tại của lão Hứa, chung quy tiểu Mai vẫn còn ám ảnh về mặt nạ bạc…
"Nhớ kỹ… "
Nhâm Tiểu Túc nói rõ nói:
"Đợi lát nữa kẻ địch tập kích, ngươi chỉ cần tùy tiện đọc chú ngữ rồi giả bộ thi pháp là được, còn lại để ta làm, đừng ngừng đọc chú ngữ."

Bấy giờ, Mai Qua có thể nghe được tiếng vó ngựa ngày càng gần, nhân số đối phương rất nhiều, hơn nữa tốc độ cực nhanh!
Mai Qua hỏi:
"Hiện tại phải đánh nhau luôn?”

Nhâm Tiểu Túc lắc đầu:
"Đương nhiên không được, đợi đám Tiễn Vệ Ninh đánh trước rồi tính tiếp.”

"Vì sao?"
Mai Qua khó hiểu hỏi.
"Vì dù kẻ địch hay Tiễn Vệ Ninh mang tiếng bảo vệ ngươi đều là địch nhân… "
Nhâm Tiểu Túc giải thích nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận