Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1149: Tuyệt Kỹ Lựu Đạn

"Nhưng hiện tại chúng ta không xuất thủ, đợi bọn họ có thương vong nặng nề mới ra tay, có lộ liễu quá không… "
Mai Qua nói:
"Chung quy hôm qua ta xuất thủ, hơn nữa thực lực...
lại tương đối lợi hại.
Hôm nay đột nhiên khoanh tay đứng nhìn, Tiễn Vệ Ninh chắc chắn sẽ đoán được tâm tư của chúng ta."

Nhâm Tiểu Túc có chút sửng sốt, ngay sau đó tán thưởng nói:
"Tiểu Mai, ngươi đã bắt đầu nhập hội rồi hả! Ngươi như thế khiến ta thật sự rất vui mừng a!"
Mai Qua cảm thấy có hơi không được tự nhiên, những lời này nghe thế nào cũng không giống đang khen hắn.
"Thế này đi, ngươi ở ngay trước mặt bọn họ phóng ra Tiểu Hỏa Cầu là được… "
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Trước làm dáng một chút."
Mai Qua nói:
"Ách, có cần khống tiết tấu nhanh chậm của Tiểu Hỏa Cầu không? Như thế sẽ khiến đám Tiễn Vệ Ninh có thêm áp lực."

Nhâm Tiểu Túc kỳ quái nhìn về phía Mai Qua:
"Không cần, yên tâm, Tiểu Hỏa Cầu của ngươi đánh không chết người đâu."

Mai Qua cố gắng mà nói:
"Tuy số lần ta luyện tập Tiểu Hỏa Cầu số lần không nhiều nhưng dù gì vẫn có lực sát thương chứ..."

Nhâm Tiểu Túc mỉm cười nhìn về phía Mai Qua:
"Mai Qua, tỉnh ngủ đi."

Mai Qua:
"Câm nín !!! ..."

Lần này địch nhân tới lớn lối hơn trước.
Họ cưỡi ngựa, hơn nữa còn không ẩn giấu.
"Nhanh, dập tắt toàn bộ đống lửa!"
Tiễn Vệ Ninh giận dữ hét lên.
Lần này bọn họ sớm đã có chuẩn bị, một đám hộ vệ vọt tới bên cạnh đống lửa, dùng cát dập lửa.
Khi không gian trong doanh địa dần chìm vào bóng tối, tập kích bằng cung tiễn sẽ không dễ dàng nữa.
Đám người Tiễn Vệ Ninh tiến hành bố phòng trong tường vây, kết quả kỵ sĩ bên ngoài không hề xông vào, mà trực tiếp dùng kỵ binh có tính cơ động cao.
Vòng vây xung quanh không ngừng chuyển động, thỉnh thoảng khi có mũi tên bắn tới, một hộ vệ bên cạnh Tiễn Vệ Ninh sẽ ngã xuống.
Đám người Tiễn Vệ Ninh cũng bắn tên đánh trả, thế nhưng bọn họ không phải xạ thủ thật sự, khi kẻ địch di chuyển dưới tốc độ cao thì rất khó trúng mục tiêu.
Cho nên hai bên dùng cung tên bắn nhau nửa ngày, phía bên Tiễn Vệ Ninh đã có không ít thương vong, đối phương ngay cả đánh rắm cũng chẳng thả lấy một cái.
Tâm phúc hô:
"Đại nhân, mau ra tay a!"
Tiễn Vệ Ninh hít sâu một hơi, bắt đầu bắn tên, mũi tên như lôi đình vào đêm tối…
Tiễn Vệ Ninh nói với tâm phúc:
"Lần này địch nhân tới chỉ sợ là quân tinh nhuệ chân chính của Kỵ Sĩ Đoàn Tudor.
Hơn nữa còn có một người chỉ huy vô cùng thông minh."

Lời này có nghĩa đối phương rất mạnh, ta bắn không trúng không phải tại ta mà tại bọn họ có vấn đề!
Tâm phúc nóng nảy:
"Vậy chúng ta làm thế nào đây?"
Tiễn Vệ Ninh nói rõ với tâm phúc:
"Những người này nhất định còn hậu thủ, hiện tại chỉ đang mài mòn sức của chúng ta thôi, chuẩn bị kỹ vào.
Đám người này sẽ không ngừng bắn đâu!”
Nhiều ngày như vậy, trên xe ngựa của bọn họ bị bắn đầu lỗ, xe của không ít người đã nứt ra.
Nếu không nhờ tường vây xe ngựa, e rằng ngay cả ngựa của họ cũng chết mất.
Bên ngoài tường vây, tiếng vó ngựa hỗn loạn như vang lên như trống trận, khiến mọi người cho trong doanh tâm phiền ý loạn.
Lúc Tiễn Vệ Ninh mặt mày ủ rũ, hắn chợt nghe Mai Qua quát:
"Fire!"
Hai mắt Tiễn Vệ Ninh sáng lên:
"Mai Qua đã xuất thủ! Nhanh, chuẩn bị chiến đấu, tranh thủ lúc Mai Qua làm rối loạn trận hình của đối phương.
Diêu Ba, ngươi dẫn theo người xung phong liều chết xông ra ngoài, giết người không được thì giết ngựa!"
Diêu Ba chấn động:
"Đã rõ!"
Trận chiến đấu hôm qua may mắn mà có Tiểu Hỏa Cầu của Mai Qua.
Hơn nữa uy lực Tiểu Hỏa Cầu kia lớn và sáng tỏ như ban ngày.
Chỉ cần Mai Qua nguyện ý xuất thủ, nhóm địch nhân lần này chẳng là gì cả.
Vì đống lửa đã tắt, sắc trời lại quá đen nên đám người Tiễn Vệ Ninh không thấy rõ Mai Qua đang làm gì.
Bọn họ chỉ có thể nhìn Tiểu Hỏa Cầu không ngừng bay ra, bên ngoài thỉnh thoảng vang lên tiếng kêu thảm của kẻ địch.
Nhưng qua một lúc, Tiễn Vệ Ninh nghe tiếng vó ngựa đột nhiên phát hiện, kẻ địch không hề ít đi.
Tiễn Vệ Ninh nghi ngờ, hắn hành quân lão luyện, có thể dựa vào tiếng vó ngựa mà đoán được số lượng kỵ binh.
Lúc tới kẻ địch có tổng cộng 120 người, bây giờ vẫn có 120 người…
Đây là sao? Ngài đang diễn cho ai coi? Hả?
Thế nhưng Tiễn Vệ Ninh cảm thấy có điểm gì là lạ, rõ ràng hắn nghe được bên ngoài truyền đến tiếng kêu đau a.
Với uy lực Tiểu Hỏa Cầu như hôm qua, trúng chiêu không chết cũng tàn phế, quân số sao có thể không có giảm như vậy chứ?
Tiễn Vệ Ninh không khỏi hoang mang...
Nhưng hắn không biết, không phải Mai Qua muốn diễn, mà là Tiểu Hỏa Cầu thật sự không giết người được.
Tiếng kinh hô không ngừng truyền đến từ bên ngoài, cơ mà khi kẻ địch trúng chiêu, nghĩ bản thân phải chết, sau khi kêu lên một tiếng liền phát hiện bản thân chẳng có việc gì cả?!
Cả ngày hôm nay bọn họ đã chuẩn bị rất nhiều, trong đó có một đội nhân mã chuyên môn đi tới những nơi thương đội cắm trại để điều tra dấu vết.
Sau khi kiểm tra thi thể của đồng bạn, con riêng của gia tộc Tudor đã hạ lệnh phải cẩn thận Hỏa Cầu Thuật, vì uy lực của nó rất mạnh.
Nhưng bây giờ vừa nhìn, căn bản không phải có chuyện như vậy, chẳng lẽ có trá?
Vì vậy cả kẻ địch và Tiễn Vệ Ninh đều khó hiểu…
Từ từ, phía bên Tiễn Vệ Ninh tử thương ngày càng nhiều, Nhâm Tiểu Túc một mực nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên mở mắt:
"Không sai lắm, nhìn về phía tây phía nam ngâm xướng chú ngữ!"
Mai Qua quyết đoán nghe theo, chỉ là hắn vừa mới chuẩn bị ngâm xướng thì Nhâm Tiểu Túc bỗng kéo hắn:
"Ngược rồi, đó là hướng đông bắc.
Ngay cả bốn phía ngươi cũng không nhận ra à."

"Ta nhận ra mà, chỉ là có chút khẩn trương thôi..."

Nói xong, Mai Qua bị Nhâm Tiểu Túc cứng rắn xoay 180 độ, choáng váng.
"Chú ngữ!"
Nhâm Tiểu Túc thấp giọng hô.
"Ngao ngao… "
Mai Qua đối giận dữ nhìn về phía tây nam hét lên:
"Địt mẹ !!!"
Trong doanh địa, đám người Tiễn Vệ Ninh không khỏi u mê.
Đây là chú ngữ, bọn họ từng giao tiếp với Vu Sư nhưng vẫn cảm thấy có gì đó kỳ quặc a.
Ba giây, tiếng nổ vang vang lên trong đêm.
Ngựa của thương đội hay của định nhân đều kinh hoàng.
Đám người Tiễn Vệ Ninh bị tiếng vang thật lớn này hù cho thiếu chút nữa nhảy dựng lên!
Mắt thấy ngựa vùng lên, đám Tiễn Vệ Ninh vội vàng đi tới xiết dây cương!
Âm thanh này thật sự quá kinh khủng, chỉ dựa vào thanh âm là có thể cảm nhận được lực phá hoại kinh khủng của vụ nổ!
Tiễn Vệ Ninh vừa khống chế ngựa vừa chấn kinh mà nói:
"Con mẹ nó, đây là Vu Thuật gì? Ai nói ta biết, Mai Qua thật sự chỉ là Tiểu Vu Sư?”

Bấy giờ tâm phúc của Tiễn Vệ Ninh nghi ngờ nói:
"Sao ta thấy Mai Qua bên kia còn hoảng sợ hơn chúng ta nữa….”
Bạn cần đăng nhập để bình luận