Đệ Nhất Danh Sách

Chương 539: Loè Loẹt


Hiện giờ, hai từ vòng vây đã không thể hình dung chiến trường này. Không biết trong cuộc hỗn chiến này có người của những thế lực nào. Có thành viên của An Kinh tự, cũng có sát thủ cấp A hoặc sát thủ dự bị. Có người của Hỏa Chủng, cũng có những thế lực khác tự tới để tranh đoạt tư liệu trong phòng thí nghiệm.
Muôn phương đan xen, có lúc còn chẳng phân biệt được địch ta thế nào.
Nhâm Tiểu Túc vô cùng quyết đoán đột phá vòng vây. Vốn những thành viên Hỏa Chủng xung quanh thấy Nhâm Tiểu Túc đáng chết đồng bạn của mình đang có ý định tới tấn công hắn lại phát hiện, đám người Nhâm Tiểu Túc rời đi cực kỳ kiên quyết.
Nhân viên phụ trách chỉ huy lãnh tĩnh nói với những người tham chiến:
- Để họ đi.
Đối với Hỏa Chủng mà nói. Hành động đêm nay chỉ để lập uy chứ không phải liều chết với một hai siêu phàm giả. Hơn nữa, đối phương rõ ràng chỉ muốn rời đi chứ không phải tham chiến. Nếu vậy, cứ để họ đi là được.
Chỉ là vừa dứt lời, máy truyền tin phát ra âm thanh:
- Hắn quay lại giết chúng ta rồi…
Chỉ huy nhíu mày:
- Đối phương có bao nhiêu người?
- Chỉ có 2 người, một người đeo mặt nạ bạc cùng một thiếu niên đội nón không rõ mặt mũi.
Đầu dây bên kia đáp.
Chỉ huy nói:
- Để một tiểu đội Hoàng Hôn đang ẩn núp tới vây giết họ…
Lời còn chưa nói xong, đầu dây bên kia đã cắt ngang:
- Họ lại đi rồi…
Chỉ huy Hỏa Chủng cạn lời. Đối phương đang làm gì vậy, muốn tới thì tới muốn đi thì đi?!
Bất quá, lúc này mọi chuyện đã thay đổi. Họ phát hiện bản thân không thể ngăn cản được đối phương. Chỉ huy lạnh lùng nói với đầu dây bên kia:
- Không cần biết họ làm cái khỉ gió gì. Đừng để thương vong vượt quá mức cho phép là được. Chúng ta chỉ cần mọi người truyền tin nơi này chém giết thảm thiết thế nào, khiến sắp tới đám người này không tìm chúng ta gây phiền toái nữa là được.
Mục đích của Hỏa Chủng là để người bên ngoài biết, dám tới nơi này sẽ phải trả cái giá lớn. Về phần chi tiết thế nào thì không quá ảnh hưởng tới đại cục. Đối phương chỉ có hai người, trong đường hầm cũng chẳng có phòng thí nghiệm, thật sự không sợ bị 2 người này quấy rối.
Một khắc trước, Nhâm Tiểu Túc dẫn đám Trịnh Hồng Ninh xông khỏi vòng vây thì ngừng lại.
Nguyên bản Nhâm Tiểu Túc điều khiển Ảnh tử giết người cực kỳ gọn gàng, thu hút sự truy đuổi của một bộ phận thành viên Hỏa Chủng. Như thế hắn chỉ cần đối phó với đám người này mà thôi. Như vậy vừa có thể nhận thù lao vừa có thể bắt một hai tên về cho Chu Nghênh Tuyết hoàn thành nghiệm vụ.
Thế nhưng Nhâm Tiểu Túc chợt phát hiện, đối phương không đuổi theo!
Việc này khiến Nhâm Tiểu Túc không khỏi nóng nảy. Hắn nói với Trịnh Hồng Ninh:
- Không có gì thì mau rời khỏi hàng rào 73 đi. Ta cảm thấy binh sĩ Chu thị sắp tới rồi. Các ngươi cũng thấy rõ tình huống nơi này. Đây không phải chỗ cho các ngươi, quay về chợ đêm. Lão Hứa, chúng ta đi!
Nói xong, Nhâm Tiểu Túc muốn dẫn Ảnh tử quay lại chiến trường. Đây cũng là lần đầu tiên quay lại trong lời của hai thành viên Hỏa Chủng truyền tin.
Thế nhưng đi được nửa đường, Nhâm Tiểu Túc cảm thấy dường như bản thân đã quên chuyện gì đó. Vì thế hắn quay lại tìm đám Trịnh Hồng Ninh:
- Các ngươi còn chưa cám ơn ta.
Đám Trịnh Hồng Ninh ngơ người nhìn Nhâm Tiểu Túc. Cả đám cảm thấy như vừa gặp quái vật vậy. Bây giờ là lúc nào rồi, hắn giết một đường từ trong chiến trường ra chỉ để kêu họ nói cảm ơn?!
- Cám ơn…
- Cám ơn…
Nhâm Tiểu Túc nhìn máy dòng thông báo của cung điện mới mỹ mãn quay lại chiến trường.
Tuy giai đoạn tiếp theo cần 10.000 cảm tạ tệ mới mở khóa vũ khí, cách mục tiêu còn rất xa nhưng hắn có thể góp gió thành bão mà.
Nói thật, Nhâm Tiểu Túc rất mong chờ món vũ khí thứ 3 này. Đầu tiên là Hắc đao, thứ 2 là Hắc thương. Mặc kệ cái nào cũng đều tốt cả, là thứ có thể giúp đỡ Nhâm Tiểu Túc ở thời khắc mấu chốt nhất.
Sở dĩ Nhâm Tiểu Túc quay về chiến trường, đương nhiên một phần cũng vì kiếm tiền…
Nhưng càng quan trọng hơn là, không phải An Kinh tự đã nói, chỉ cần giết được một người của An Kinh tự là có thể tham gia tuyền chọn năm sau của họ à.
Bỗng nhiên Nhâm Tiểu Túc nghĩ tới một chuyện, sát thủ cấp A có thể tham gia tuyển chọn đa số đều ở đây, hắn chắc chắn không thể giết những người này. Bằng không Hỏa Chủng và An Kinh tự sẽ cùng nhau truy sát hắn mất.
Tuy hắn không muốn giết sát thủ cấp A nhưng hắn có thể khiến đám sát thủ này không thể giết được ai cả. Chỉ cần họ không giết được thành viên Hỏa Chủng sẽ mất đi tư cách tham gia tuyển chọn năm sau.
Trước kia, trong thị trấn từng có người kể chuyện xưa. Nói trước kia có một đầu ác long chuyên ăn thịt thiếu nữ trong thôn. Trong thôn đề cử một vị anh hùng võ nghệ cao cường đi giết rồng. Thế nhưng vị anh hùng này cảm thấy bản thân không đánh lại ác long nên quyết định biết tất cả thiếu nữ trong thôn thành phụ nữ. Vậy chẳng phải ác long sẽ chết đói rồi sao….
Đương nhiên, mọi người nghe xong cũng chỉ chê cười. Bất quá hiện tại áp dụng cách này vào tình huống Nhâm Tiểu Túc đang gặp lại phù hợp vô cùng. Gọi chung là, rút củi dưới đáy nồi…

Bấy giờ, đám người của đoàn phim thấy nhân viên Hỏa Chủng đi về phía mình thì lạnh run. Cuối cùng vẫn là vị đạo diễn nọ có gan lớn, cố gắng trấn định nói:
- Xin chào, chúng ta là đoàn phim, tới đây để quay phim. Trong lúc vô ý lại lâm vào phân tranh giữa các vị. Xin hỏi, các vị có thể thả chúng ta rời đi không…
Thành viên của tiểu đội Hoàn Hôn không dám tự tiện làm chủ. Hắn đánh giá thiết bị của đoàn làm phim rồi nói với máy truyền tin:
- Chỉ huy, nơi này có đoàn làm phim tài liệu, có cần giết không?
Chỉ huy suy nghĩ một lúc rồi cười lạnh:
- Tịch thu thiết bị của họ rồi thả đi. Loại người này có một ít lực ảnh hưởng trong hàng rào, thường xuyên xuất hiện trên báo chí. Thả họ về cũng giúp chúng ta tuyên truyền tốt hơn.
Thành viên tiểu đội Hoàng Hôn nhìn đạo diễn, nói:
- Ngươi là đạo diễn à. Thiết bị phải để lại, bất quá các ngươi có thể đi. Nhớ thật kỹ cảnh tượng như luyện ngục này rồi về nói lại với mọi người. Đừng quá ưa tham gia gia náo nhiệt. Trong thế giới này, náo nhiệt đều được đánh đổi bằng tính mạng…
Lời vừa dứt, thành viên của tiểu đội Hoàng Hôn bỗng biến sắc. Hắn nghe được tiếng gió sau lưng nên lộn ngược ra sau theo bản năng. Cả người bay lên không trung, trong tích tắc, thanh đao sứ cũng thuận thế bổ về phía sau.
Hết thảy đều diễn ra với tốc độ ánh sáng. Người của đoàn làm phim thậm chí còn chưa nhìn ra động tác của tên này. Thế nhưng người tới có tốc độ nhanh hơn. Lúc thành viên Hoàng Hôn còn đang vung đao trên không thì Hắc đao trong tay thiếu niên đã bổ xuống!
Hai thanh đao chạm nhau trong không trung. Đao sứ trong tay tiểu đội Hoàng Hôn chẳng khác nào ngọn nến trước gió, bị thổi tắt. Đường cắt bằng phẳng mà bóng loáng.
Hắc đao trong tay Nhâm Tiểu Túc đâm vào ngực đối phương, phá tan cả áo chống đạn của người này.
Nhâm Tiểu Túc nhìn thi thể của kẻ địch, cười lạnh:
- Ra vẻ.
Đạo diễn ngơ ngác nhìn thiếu niên trước mắt. Thế nhưng cả khuôn mặt của hắn đều bị giấu kín sau bóng đen của chiếc mũ.
Trong lòng đạo diễn có phần kích động. Đây chính là giang hồ mà hắn muốn thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận