Đệ Nhất Danh Sách

Chương 544: Lại Gặp Vương Tòng Dương


Đội tuần diễn tới hàng rào 73 vào đêm cùng ngày. Trên đường đi có hai chiếc xe bị hư, may mà họ có dẫn theo thợ sửa xe và công cụ hỗ trợ. Bằng không sợ sẽ phải qua đêm trong rừng như lần trước.
Lúc tới hàng rào 73, bên ngoài hàng rào đã thay đổi, không còn thị trấn nữa mà là từng khu quân doanh được dựng lên, tựa như thiên quân vạn mã vậy.
Đội tuần diễn muốn vào hàng rào 73 phải đi qua nơi này trước. Chỉ là họ bị cản lại trước lối vào quân doanh, phải thông qua kiểm tra mới được đi tiếp.
Văn bản thông hành thì không có vấn đề gì, thế nhưng mọi người đều phải bị lục soát người. May mà quân doanh cũng có nguyên tắc, họ thấy trong đội có phái nữ nên để y tá trong quân doanh tới phụ trách kiểm tra mấy người Chu Nghênh Tuyết.
Kết quả quân nhân mặc thường phục của Lý Nhiên bị lục soát ra được chủy thủ và súng lục, toàn bộ đều bị tịch thu, nói là rời khỏi hàng rào có thể tới quân doanh nhận lại.
Điều khiến đám Lý Nhiên ngoài ý muốn là trên người Chu Nghênh Tuyết và Nhâm Tiểu Túc không lục ra được món vũ khí nào cả.
Bất quá sau kiểm tra vẫn chưa thể vào hàng rào, vì hiện tại hàng ra đã có lệnh cấm đi lại vào ban đêm nên cả đám phải ở lại quân doanh, chờ tới khi miệng cống mở vào lúc 7 giờ sáng mới được vào.
Lý Nhiên không chịu, mắt thấy hàng rào ở ngay trước mắt mà họ cũng đã đặt xong khách sạn cả rồi. Bôn ba cả ngày thật sự rất mệt, vậy mà bây giờ còn phải ở lại quân doanh tới sáng mới được đi?
Kết quả quân nhân vừa nói xong thì một đoàn xe chạy xuyên qua quân doanh tiến vào hàng rào. Miệng cống mở ra sau đó đóng lại. Lý Nhiên thấy vậy thì sửng sốt:
- Không phải ngươi bảo miệng cống không mở à. Đoàn xe này là sao?
- Là người của tập đoàn Chu thị…
Quân nhân chu thị bình tĩnh nói.
Dòng chính Chu thị được hưởng đặc quyền là chuyện rất bình thường mà, đúng không?
Lý Nhiên nhỏ giọng nói với Phương Trì:
- Có thể liên lạc với đoàn phim, kêu họ nghĩ cách giúp chúng ta không?
Kết quả Phương Trì ra ngoài nói chuyện điện thoại xong, khi trở về lại bất đắc dĩ nói:
- Đối phương bảo, chúng ta phải tự giải quyết.
Lý Nhiên cạn lười. Nàng không ngờ đoàn làm phim lại vô tình như vậy. Rõ ràng mối quan hệ của đối phương với đại nhân vật của Chu thị rất tốt kia mà.
Thế nhưng lúc này, có tiền cũng chẳng xài được. Quân nhân giải thích, trong hàng rào vừa xảy ra chuyện lớn. Nếu họ có xem báo sẽ biết Đông Hồ đã sụp đổ, bây giờ không ai dám để xảy ra sơ suất gì cả.
Ngay cả tiền cũng không người dám thu a!
Không còn cách nào khác, khi phải đối mặt với quân lính được huấn luyện nghiêm ngặt, Lý Nhiên vô lực. Tiền tài chẳng là gì trước mặt những người này.
Đến sáng sớm, có người tới đưa tạp chí hi vọng tới quân doanh, Nhâm Tiểu Túc liền xin đối phương một cuốn.
Kỷ luật binh sĩ Chu thị cũng không tệ. Họ ngăn đoàn tuần diễn lại cũng chỉ làm theo lệnh. Trong quân doanh còn có người hâm mộ của Lý Nhiên, cho nên binh sĩ cũng không làm khó Nhâm Tiểu Túc làm gì.
Nhâm Tiểu Túc đọc được tin, nói binh sĩ Chu thị vừa chặn giết một tiểu đội chuẩn bị rút lui của Hỏa Chủng. Thế nhưng không tìm được tư liệu phòng thí nghiệm.
Việc này khiến Nhâm Tiểu Túc không khỏi trầm tư. Đến cùng tại hàng rào 73 có phòng thí nghiệm không.
Miệng cống rốt cục cũng mở ra, đám Lý Nhiên lập tức tiến vào khách sạn đã đặt trước trong hàng rào. Một ngày một đêm vất vả khiến hai mắt Lý Nhiên hiện lên quầng thâm. Chu Nghênh Tuyết thì chẳng sao cả, chung quy thể lực của siêu phàm giả vượt xa người bình thường
Trên đường tới khách sạn, bỗng nhiên Nhâm Tiểu Túc ngây ngẩn cả người.
- Sao thế?
Chu Nghênh Tuyết hỏi.
Nhâm Tiểu Túc kéo cửa xe xuống. Lúc này Lý Nhiên đã quay về xe thương vụ nên cả hai có thể nói chuyện thoải mái hơn:
- Thấy nam nhân kia không, ngươi hãy dính dịch cỏ bốn lá lên người hắn ta. Ta muốn biết hành tung của hắn.
Chu Nghênh Tuyết gật đầu:
- Vâng, cơ mà hắn là ai vậy lão gia?
- Ngươi không nhận ra à…
Nhâm Tiểu Túc nói tiếp:
- Hắn là Vương Tòng Dương, ta cũng không biết vì sao hắn lại ở đây.
Nói xong, Chu Nghênh Tuyết rời khỏi đoàn xe, đổ lại một bên.
Sau đó nàng giả bộ đi mua bữa sáng. Trên đường đi có đi ngang qua Vương Tòng Dương, Chu Nghênh Tuyết không đụng vào người nam nhân, chỉ nhỏ một giọt dịch thảo lên vạt áo đối phương mà thôi.
Làm xong việc này, Chu Nghênh Tuyết tiếp tục mua đồ ăn sáng. Xong xuôi mới chậm rãi quay lại xe:
- Lão gia, ngươi ăn bánh bao hay bánh quẩy. Ta có mua cả hai.
- Bánh bao.
Nhâm Tiểu Túc cau mày nói.
Vương Tòng Dương lẫn trong đám người quay đầu nhìn Chu Nghênh Tuyết vừa mua xong bữa sáng trên xe. Cổ xe lập tức rời đi, dần biến mất trên phố đông.
Vương Tòng Dương cẩn thận kiểm tra trên người xem có bị gắn thiết bị theo dõi không. Sau khi xác nhận không có mới mỉm cười bước đi. Có lẽ hắn quá đa nghi rồi.
Sau khi tới khách sạn. Lý Nhiên không ngủ mà lập tức theo Phương Trì ra ngoài.
Chu Nghênh Tuyết và Nhâm Tiểu Túc ngồi trong phòng trò chuyện:
- Nàng ta lén lút đi gặp tên đạo diễn nọ. Bây giờ không cho ta đi theo rõ ràng là sợ đạo diễn nhìn trúng ta, cho ta vai diễn. Đúng là lòng dạ hẹp hòi mà!
Nhâm Tiểu Túc lườm Chu Nghênh Tuyết:
- Ngươi muốn đóng phim điện ảnh? Ta biết một đạo diễn, nếu ngươi muốn thì chờ ngươi làm xong việc cho ta, ta sẽ dẫn ngươi tìm hắn. Ta từng cứu hắn một mạng.
Chu Nghênh Tuyết bĩu môi:
- Lão gia, từ lúc nào ngươi từng cứu qua đạo diễn vậy? Sao ta không biết?
- Còn nhiều chuyện ngươi không biết lắm…
Nhâm Tiểu Túc hỏi:
- Dịch cỏ 4 lá đã làm xong chưa? Việc này không được có sai lầm gì hết. Đợi tới tối ngươi dẫn ta đi tìm hắn, xem thử hắn muốn làm gì.
- Người tên Vương Tòng Dương kia rất quan trọng hả?
Chu Nghênh Tuyết nghi ngờ hỏi.
- Không phải quan trọng mà là lúc trước có thù. Bất quá ta càng hiếu kỳ hắn làm gì ở đây hơn…
Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ:
- Lúc trước ta từng thấy hắn ở Đông Hồ. Thế nhưng trong lúc hỗn chiến vẫn không gặp lại. Ta khẳng định hắn tới vì tư liệu của phòng thí nghiệm. Thế nhưng hỗn chiến đã xong, vì sao hắn không đi? Hàng rào 73 không phải nơi thích hợp cho siêu phàm giả ở lại. Chỉ hơi sai lầm một chút thì e rằng phải đối mặt với sự truy sát của Chu thị ngay.
Cho nên Nhâm Tiểu Túc đang suy nghĩ chẳng lẽ chuyện phòng thí nghiệm vẫn chưa kết thúc?
Đợi tới tối hắn sẽ biết được đáp án của vấn đề này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận