Đệ Nhất Danh Sách

Chương 567: Viện Quân Bị Tập Kích


Tuy Nhâm Tiểu Túc nói để Lý Nhiên làm chủ nhưng nữ minh tinh nhìn ra thiếu niên không muốn rước thêm phiền toái. Vì thế nàng dứt khoát trốn trong khách sạn không lộ diện, để Phương Trì dỗ dành đám nữ nhân kia rời đi.
Hơn nữa, một công ty nổi tiếng trong hàng rào 74 đã bắt đầu phát cháo miễn phí Cư dân hàng rào có thẻ trưng ra chứng minh thư, mỗi người đổi được 2 phần cháo một ngày.
Trong hàng rào có chừng 41 rạp cháo, trong nhất thời, cư dân hàng rào không ngừng bưng cháo húp lấy húp để.
Nhâm Tiểu Túc nhìn thoáng qua cháo được lấy từ sạp, cũng không ngon lành gì cho cam, thế nhưng ít nhất cũng giúp cư dân hàng rào có thể sống sót qua ngày.
Trên tay người phát cháo cầm một dụng cụ màu đen, sau khi xem chứng minh thư của cư dân xong sẽ chia ra hai loại, bật đèn xanh là phát cháo, đèn đỏ là đối phương đã lấy cháo, không được phát nữa.
Có rất nhiều cư dân hàng rào muốn lấy cháo vượt chỉ tiêu nhưng không thành công.
Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ, hẳn phía sau công ty này chính là Chu thị. Chung quy toàn bộ lượng thực trong hàng rào đều nằm trong tay Chu thị cả rồi.
Thế nhưng vì sao Chu thị làm việc tốt lại ẩn danh, để công ty nhà họ đại diện làm gì nhỉ?
Hơn nữa, Nhâm Tiểu Túc thấy trong số những người phát cháo, có một người bộ dáng thô kệch, trên cổ còn có hình xăm, nhìn qua rất giống đám xã hội đen.
Vì cư dân trong hàng rào được ăn no nên bạo loạn cũng không xảy ra lâu. Hơn nữa, tin tức đầu tiên trong tạp chí hi vọng số kế tiếp là việc binh sĩ hàng rào 73 đã tập kết, lần nữa khởi hành tới hàng rào 74 vây quét vật thí nghiệm. Nhân số lên tới 14.000 người.
Rất nhiều loạn dân cảm thấy chiến tranh sắp kết thúc, nếu làm loạn tiếp thì chẳng khác nào tìm chết.
Những người này chỉ là thừa dịp Chu thị không rảnh quản mình nên mới ồn ào. Đợi Chu thị rảnh tay, muốn giết họ chẳng khác nào giết một con kiến cả.
Dựa theo tốc độ hành quân bình thường, tầm 3 ngày sau viện binh sẽ đi tới ngoại vị hàng rào 74. Vì sự tình quá mức khẩn cấp nên viện quân di chuyển với tốc độ cao, đoán chừng khoảng hai ngày là tới rồi.
Đám Lý Nhiên đứng giữa đường hoan hô.
Ngay cả Nhâm Tiểu Túc cũng không khỏi tươi cười. Xem ra lần này hàng rào 74 sẽ được giải vây, vật thí nghiệm chỉ có thể lần nữa lui về trong núi.
Thế nhưng trưa hôm sau, đội viện quân số 2 của hàng rào 73 chuẩn bị đi qua một đường thì vô số vật thí nghiệm xuất hiện trong rừng cây.
Hẻm núi nhỏ hẹp, vật thí nghiệm xông tới từ trên cao, đội viện quân khó lòng tạo ra ảnh hưởng gì với chúng.
Bên trái là vách núi, bên phải là dốc núi
Vật thí nghiệm lựa chọn vị trí này hẳn là đã trù tính từ lâu.
Bất quá đội viện quân đã sớm có chuẩn bị.
Họ lường trước sẽ bị vật thí nghiệm phục kích trên đường nên luôn có binh sĩ túc trực tại súng máy trên xe hạng nặng, phòng ngừa vật thí nghiệm tập kích.
Binh sĩ trên xe bọc thép lập tức điều chỉnh góc độ súng máy hạng nặng, không ngừng bắn về phía vật thí nghiệm.
Hơn nữa, lần này súng trường của bộ binh được trang bị thêm đạn phốt pho trắng, rất nhiều đạn dược đều là phốt pho trắng nguyên chất.
Đạn phốt pho là một loại lựu đạn, đạn pháo, bom có chứa đầy phốt pho trắng, vừa gặp không khí là bắt đầu cháy mãi tới khi hết đạn thì thôi.
Đạn thông thời không bắn thủng vật thí nghiệm nhưng đạn phốt pho thì khác!
Dường như đây cũng là lần đầu tiên vật thí nghiệm đụng phải loại vũ khí có thể tạo thành sát thương cho chúng.
Cho nên nhóm đầu tiên xông lên đều bị đốt cháy sạch. Cả vùng rừng núi dần bắt lửa, vốn là một mảnh hẻm núi xanh ngát nay rực lửa.
Vào lúc đội viện quân thứ 2 cho rằng thắng lợi đã nắm chắc trong tay thì có mấy trăm vật thí nghiệm bò lên từ dưới dốc núi, lần nữa tập kích đám người.
Thế nhưng lần này binh sĩ Chu thị lại phát hiện đạn phốt pho không còn uy hiếp vật thí nghiệm được nữa.
Đám vật thí nghiệm bốc cháy không ngừng chạy về phía binh sĩ Chu thị, dẫn lửa tạo thành thương vong càng lớn hơn cho binh sĩ Chu thị!
Trong đánh giáp lá cà, đạn phốt pho là con dao 2 lưỡi. Tuy có thể giết địch nhưng cũng sẽ làm bị thương chính mình.
Sinh mệnh vật thí nghiệm lại ương ngạnh hơn binh lính bình thường. Khi vật thí nghiệm chưa kịp chết thì binh sĩ Chu thị đã không chịu nổi!
Hơn nữa, binh sĩ Chu thị còn kinh ngạc phát hiện, trong đám vật thí nghiệm có tầm 10 tên khác với những tên khác!
Cách di chuyển của vật thí nghiệm là bò như động vật bò sát.
Nhưng 10 tên kia lại đi thẳng bằng hai chân!
Chỉ trong chớp mắt, 10 vật thí nghiệm vọt vào đội hình đội viện quân. Có binh sĩ dùng đạn phốt pho đánh trúng đầu vật thí nghiệm nhưng chúng không màn lửa thiêu đốt mà lặng im vọt tới trước xe bọc thép. Tay không nắm lấy một cái bánh xe, ném xe xuống dốc núi.
Xe bọc thép trượt xuống dốc núi, cả xe tan tành!
Một màn trước mắt hù dọa binh sĩ Chu thị, họ không ngờ vật thí nghiệm lại mạnh mẽ như vậy!
Phải tốn bao nhiêu sức mới có thể lật tung xe bọc thép?!
Mười vật thí nghiệm xuyên qua đội hình Chu thị, chúng không ham chiến chút nào. Khi bị binh sĩ chắn đường liền đụng đối phương nứt xương, ngã lăn quay. Gặp phải xe bọc thép thì ném nó xuống dốc núi.
Đám vật thí nghiệm này như dũng sĩ mạnh mẽ nhất trong bầy đàn, có mục tiêu là phế bỏ hỏa lực Chu thị, không biết sợ hãi là gì, sức mạnh cực kỳ to lớn.
Chúng như thanh đao nhọn hung hăng đâm vào ngực binh sĩ Chu thị, thậm chí còn xoắn hai vòng nữa.
Trong suốt quá trình này, binh sĩ Chu thị tính dùng súng pháo bắn vật thí nghiệm, thế nhưng tốc độ của vật thí nghiệm lại quá nhanh.
Đối phương xuyên qua đội hình Chu thị như đi vào chỗ không người, đánh binh sĩ Chu thị chẳng khác nào đánh con nít cả.
Đây là kết quả của việc chênh lệch về tốc độ và sức mạnh.
Tuy số lượng vật thí nghiệm đi bằng hai chân hơi ít nhưng tác dụng của chúng lại quá lớn!
Sau một phút đồng hồ, một vật thí nghiệm vừa định đụng ngã binh sĩ thì binh sĩ kia chủ động đánh về phía nó. Trong nháy mắt hai bên chuẩn bị va chạm, binh sĩ lập tức đốt đầu dây thuốc nổ, cả vật thí nghiệm và binh sĩ đều bị nổ tan tành.
Khí nổ hất văng binh sĩ xung quanh, xe bọc thép cách đó không xa cũng lay động, những binh sĩ đứng gần hơn còn bị khí lưu đánh chết.
Trong trận phục kích này, dường như binh sĩ Chu thị chỉ có thể dùng cách trước mắt để ngăn cản bước chân của vật thí nghiệm.
Càng nhiều binh sĩ bắt đầu dùng cách tự sát đồng vu quy tận đó. Mà vật thí nghiệm cũng thông minh hơn, chúng bắt đầu trốn tránh con người, chỉ tập trúng tấn công xe bọc thép và xe tăng, không chiến đấu chính diện với binh sĩ Chu thị nữa.
Cho nên, một ít binh sĩ dứt khoát chết vô ích vì vật thí nghiệm đã kịp thời tránh thoát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận