Đệ Nhất Danh Sách

Chương 570: Người Mà Vật Thí Nghiệm Muốn Tìm

- Chúng ta tới từ phòng thí nghiệm số 039. Trước tai biến, chuyên mục nghiên cứu của phòng thí nghiệm này là phương pháp chữa trị ung thư. Bất quá thuốc của họ vi phạm lệnh cấm, chỉ có người sắp chết mới dám thử…
Vật thí nghiệm chậm rãi nói.
Lão Lý hận không thể nhớ rõ từng câu từng chữ của đối phương vào óc vì tin tức này thật sự quá quan trọng. Chỉ cần thiếu một chút đều có thể dẫn tới sai số phía sau.
Hơn nữa, vật thí nghiệm không biết Kỵ Sĩ cũng đang tìm kiếm phòng thí nghiệm bí mật của Hỏa Chủng, vì trong đó có người mà Kỵ Sĩ muốn tìm.
Thế nhưng sau tai biến, tin tức thiếu hụt mà người sáng lập lại vong mạng trong tràng nguy nan kia. Từ đó, Hỏa Chủng và Thanh Hòa không biết đến cùng người thừa kế của Thanh Hòa đang ở đâu. Họ chỉ biết một điều mà người sáng lập lưu lại, đó là con hắn nhất định còn sống.
Chuyện này gần như trở thành chấp niệm của các Kỵ Sĩ, chỉ cần một ngày chưa tìm ra đứa trẻ kia, họ có chết cũng không cam lòng.
Trước khi lâm chung, sư phụ lão Lý cũng chỉ truyền lại di ngôn, nhất định phải tìm cho bằng được người thừa kế của Kỵ Sĩ.
Hiện tại, những lời này của vật thí nghiệm khiến tim lão Lý đập nhanh hơn. Hắn bỗng nghĩ tới một việc, có khi nào vật thí nghiệm và Kỵ Sĩ tìm cùng một người không?
Dù không phải thì liệu người thừa kế của Kỵ Sĩ có khi nào cũng đã biến thành vật thí nghiệm rồi? Hoặc chính là vật thí nghiệm trước mắt hắn đây?
Lão Lý thăm dò:
- Nếu ngươi đã khôi phục thần trí, vậy ngươi thật sự là ai?
- Ta à?
Vật thí nghiệm cười cười:
- Là người thừa kế của tập đoàn nào đó.
Lão Lý ngây ngẩn cả người:
- Tập đoàn Thanh Hòa?
Hắn thật sự muốn điên rồi, chẳng lẽ hậu nhân của Kỵ Sĩ lại biến thành vật thí nghiệm? Kêu hắn là sao nói rõ với những Kỵ Sĩ khác đây?
Kết quả vật thí nghiệm lắc đầu, khàn khàn nói:
- Ta là người của Lý thị, là tập đoàn tồn tại trước tai biến. Chắc ngươi chưa từng nghe tới đâu.
Bấy giờ, lão Lý bỗng cảm thấy vui tới muốn khóc. Không phải vật thí nghiệm trước mắt là được rồi!
…. Vậy chẳng lẽ là một trong những vật thí nghiệm còn lại?
Nghĩ tới đây, tâm tình lão Lý lại rối rắm, đúng là khó xử mà.
Vật thí nghiệm nhìn lão Lý, nói tiếp:
- Trong phòng thí nghiệm chỉ có 100 người đến từ khắp nơi trên thế giới. Người nhà chi một cái giá cao để Hỏa Chủng chữa bệnh cho đám người chúng ta.
Thế nhưng Hỏa Chủng lại che giấu những rủi ro trong đợt thuốc thí nghiệm này. Ngay cả chính họ cũng không dám chắc sẽ chữa khỏi cho chúng ta nữa.
- Nếu chết thì còn đỡ, họ lại biến ta thành cái bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ này…
Vật thí nghiệm cười lạnh:
- Nghe nói hiện tại công ty Hỏa Chủng phát triển rất tốt. Thật khiến người ta thất vọng mà.
Lão Lý nghi ngờ:
- Cho nên ngươi muốn chúng ta tiêu diệt công ty Hỏa Chủng, báo thù cho ngươi?
- Không phải…
Vật thí nghiệm lắc đầu:
- Ta muốn ngươi tìm người cho ta. Hắn cũng là vật thí nghiệm. Bất quá hắn đã khôi phục hoàn toàn.
- Dù có khỏi bệnh thì sao hắn sống được tới bây giờ. Dù tuổi thọ hắn có dài hơn đi nữa thì cũng đã chết già rồi.
Lão Lý khó hiểu nói.
Vật thí nghiệm lên tiếng:
- Tính từ lúc ta chết đi tới giờ thì ta cũng đã hơn 200 tuổi rồi.
- Ý của ngươi là, các ngươi bất tử?!
Lão Lý chấn kinh, hắn của thấy thời gian hôm nay thật dài, tin tức mà hắn nghe được chắc đủ khiến hắn hết hồn cả năm trời ấy chứ!
Vật thí nghiệm cười lạnh:
- Điều này ngươi phải hỏi Hỏa Chủng chứ. Họ để chúng ta triệt để trở thành vật chứa của tế bào ung thư. Ngày nào tế bào ung thư chưa chết, chúng ta cũng bất tử.
- Vậy người ngươi muốn tìm…
Lão Lý nuốt nước miếng cái ực. Dù kiến thức hắn có rộng rãi tới đâu cũng chưa từng nghe nói về loại chuyện này.
Vật thí nghiệm nói:
- Hắn chỉ mới trốn khỏi phòng thí nghiệm cách đây không lâu. Trong một lần địa chấn cách đây tầm một năm, phòng thí nghiệm xuất hiện một khe hở. Mà người bệnh bị nhốt trong đó cũng dần phục hồi.
Thế nhưng trước tai biến, Hỏa Chủng đã xích chúng ta lại, phòng ngừa chúng ta chạy trốn, vì thế chúng ta đã ngủ ở đó thật lâu rồi. Mà tên đã đào tẩu kia thì khác, hắn là người duy nhất không bị xích lại trong quá trình trị liệu.
- Sau khi khe nứt xuất hiện, hắn cũng thức tỉnh. Ta không ngừng gào thét, hi vọng hắn có thể dẫn ta ra ngoài, đón ánh mặt trời đã rất lâu ta chưa được thấy. Thế nhưng ta chỉ có thể câm nín ngồi nghe tiếng bước chân hắn dần biến mất…
Tiếng nói của vật thí nghiệm càng thêm trầm trọng:
- Hắn và chúng ta khác nhau. Dựa vào những gì Hỏa Chủng từng nói, bề ngoài hắn trông giống như bình thường nhưng khi xét nghiệm sẽ phát hiện ra sự bất thường đó. Mỗi một tế bào của hắn đều là dị hình hạch, chỉ là dị hình hạch kia có quy luật chỉnh tề. Thậm chí Hỏa Chủng còn nói nhân tế bào này chính là một tác phẩm nghệ thuật.
Da đầu lão Lý run lên:
- Vậy mà vẫn là con người à.
Vật thí nghiệm nở nụ cười quỷ dị:
- Tất nhiên, hơn nữa Hỏa Chủng còn gọi hắn bằng cái tên là… nhân loại mới.
- Cho nên ngươi muốn ta tìm hắn để làm chi?
Lão Lý hỏi.
- Đương nhiên là tìm cách trị liệu cho chúng ta rồi….
Vật thí nghiệm gầm thét, bộ dáng trở nên giận dữ đáng sợ hơn:
- Tìm hắn, giao hắn cho ta. Chỉ cần ta tìm được cách trị liệu sẽ vĩnh viễn không đặt chân vào Trung Nguyên nữa. Giao dịch vô cùng có lợi cho các ngươi. Nếu các ngươi không tìm được, ta sẽ biến Trung Nguyên trở thành vương quốc của mình!
Lúc lời này nói ra, lão Lý cảm thấy vật thí nghiệm đã tự coi mình là một vị vua.
- Thế nhưng ngươi cũng phải cho ta chút manh mối chứ…
Lão Lý nói:
- Chỉ biết hắn có nhân tế bào dịch hạch thôi. Ta cũng không thể lôi hết mọi người đi hóa nghiệm được. Chẳng lẽ cắt mỗi người một miếng rồi soi dưới kính hiển vi à? Không được, không làm thế được…
Vật thí nghiệm phẫn nộ:
- Ta không rảnh nói lời dư thừa với ngươi. Mau đi tìm hắn đi, ta không có manh mối gì. Thế nhưng nếu hắn xuất hiện trước mặt người khác ắt có điểm đặc biệt. Các ngươi có thể hỏi xem Khánh thị có đầu mối gì không. Nếu không tìm được hắn, bảy ngày sau ta sẽ tàn sát hàng loạt dân trong thành. Một người cũng đừng nghĩ có thể sống sót.
Từ đầu tới cuối, vật thí nghiệm không để lão Lý tiếp cận được nó. Mà lão Lý đã không còn tâm tư chém đầu vật thí nghiệm nữa rồi. Tin tức hắn nhận được hôm nay thật sự quá lớn, phải nhanh chóng quay về hàng rào thương lượng với những người khác.
Còn phải hỏi tổng bộ Hỏa Chủng xem thử họ có biết gì về chuyện này không.
Lúc trước Kỵ Sĩ như con ruồi không đầu đi theo Hỏa Chủng tìm qua rất nhiều phòng thí nghiệm nhưng vẫn chưa tìm được tung tích hậu nhân của vị Kỵ Sĩ kia.
Vì tai biến mà Hỏa Chủng mất đi một lượng lớn tư liệu trân quý. Ngay cả nhân viên nghiên cứu cũng chẳng cứu được một người.
Trong một ngàn nhân viên, còn bốn năm người còn sống đã là vạn hạnh lắm rồi. Mà phía bên Kỵ Sĩ, vì tai biên họ cũng mất đi ảnh chụp hậu nhân Kỵ Sĩ. Những năm nay chỉ có thể dựa vào truyền miệng mà tìm kiếm, đối phương hẳn là người có vẻ ngoài thanh tú…
Vậy thì tìm cái quỷ gì nữa.
Ngược lại, họ biết tên của hậu nhân Kỵ Sĩ là Nhâm Tiểu Bắc. Nếu có thể tìm tới phòng thí nghiệm 039, nói không chừng sẽ có được danh sách thành viên phòng thí nghiệm lúc ấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận