Đệ Nhất Danh Sách

Chương 889: Đã Từng Như Vậy


Vì ảnh hưởng của sư đoàn số 3, sau 4 tiếng chiến đấu, tất cả binh sĩ chủ lực càng thêm chú ý tình hình báo cáo mỗi giờ. Tuyệt đại số đều muốn biết đến cùng sư đoàn số 3 đang làm gì. Sao có thể không ai tử vong mà tiêu diệt gần nghìn mọi rợ.
Lúc này, sáu chi binh sĩ chủ lực của Hỏa Chủng phân thành sáu hướng khác nhau, đẩy mạnh theo hình quạt về phía bắc.
Tuy thương vong không nhỏ nhưng vẫn trong phạm vi Hỏa Chủng có thể tiếp nhận.
Đến tiếng thứ năm thì sắc trời đã tối, báo cáo tình hình chiến đấu đúng hẹn lại tới. Thời điểm này, chuyện đầu tiên năm tướng lãnh cao cấp còn lại làm là xem số liệu của sư đoàn số 3.
Kết quả, sau lần báo cáo thứ 4, tình hình của sư đoàn số 3 lần nữa đình trệ, không có bất kỳ biến hóa nào.
Việc này khiến các tướng lãnh cao cấp khác đều nghi ngờ, hoàn toàn không biết sư đoàn số 3 đang làm cái quái gì.
Theo đạo lý nói, trong vòng một tiếng, dù không chiến đấu thì trên đường hành quân vẫn có thể gặp một ít mọi rợ lẻ tẻ a. Số liệu sư đoàn số 3 các ngươi sao không có tí biến hóa nào hết. Chẳng lẽ các người đứng yên ở chỗ cũ không hề nhúc nhích sao?
Nhưng đến tiếng thứ sáu, báo cáo tình hình chiến tranh sư đoàn số 3 chỉ trong một tiếng đã tiêu diệt hơn ba ngàn mọi rợ, mà thương vong của sư đoàn số 3 cũng chỉ có mười mấy người!
Tỷ lệ này so ra có chút kinh khủng nha. Những chi binh chủ lực khác muốn ăn hơn ba nghìn mọi rợ thì thuận lợi lắm cũng phải tổn thất hơn một ngàn người.
Chiến tranh chính là như vậy, dùng binh lực tiêu hao binh lực là hoàn toàn bình thường!
Đến tiếng thứ 7, báo cáo tình hình chiến vừa ra, tất cả tướng lãnh cao cấp khác đều bối rối. Đơn giản là vì sư đoàn số 3 đã giết được một vạn hai ngàn mọi rợ. Đồng thời chỉ trong một giờ, sư đoàn số 3 đã nhanh chóng đứng đầu số liệu của binh đoàn chủ lực.
Tuy chiến tranh cũng không phải thuần túy chỉ nhìn số liệu, thế nhưng số liệu lại thể hiện tương đối nhiều điều a. Hiện tại còn chưa phải lúc chân chính luận công ban thưởng nhưng có thể so sánh thông qua báo cáo tình hình chiến đấu a.
Phải biết, sư đoàn số 3 chỉ phái ra một chi bộ binh a, binh lực bằng một phần ba những đội khác!
Cũng là nói binh lực của sư đoàn số 3 thật sự ít hơn những chi binh khác. Thế nhưng họ lại giết được nhiều mọi rợ hơn. Điều này khiến vài tham mưu tác chiến không khỏi tự nhủ, khó trách trưởng quan nhà mình luôn xem P5092 đối thủ cạnh tranh như tiềm ẩn, đối phương xác thực rất lợi hại.
Bất quá lợi hại cũng phải hợp logic a, bộ binh mấy ngàn người lữ làm thế nào tiêu diệt hơn một vạn man rợ chứ? Hơn nữa thương vong chỉ mới chừng mấy trăm người!
Bất luận sư đoàn số 3 thế nào thì đây vẫn được xem là đại thắng!
Trong lúc nhất thời, mấy vị P5 khác cảm nhận được nguy cơ. Lập tức bắt đầu bước tác chiến tiếp theo.
Bất quá, từng tướng lãnh cao cấp đột nhiên phát hiện một việc, dường như vì công kích của binh sĩ chủ lực quá mạnh hoặc mọi rợ bị đạn đạo nổ cho choáng váng, tối xuống họ càng chiến đấu càng ngày càng thuận lợi.
Mọi rợ vốn hung hãn không sợ chết bắt đầu liên tiếp bị đánh bại. Binh sĩ Hỏa Chủng giống như thiên binh thiên tướng, bắt đầu đuổi đánh mọi rợ!
Điều này khiến các binh sĩ Hỏa Chủng càng có thêm lòng tin, mây đen trên mặt các tướng lĩnh P5 đều bị thay thế bằng tiếu ý.
Lúc này, Dương Tiểu Cận khiêng một cây súng bắn tỉa đi tại trong rừng, nàng hỏi Nhâm Tiểu Túc nói:
"Sao ngươi bỗng gấp gáp thế? Dẫn theo chi bộ binh ngựa không dừng vó giết mọi rợ."
Nhâm Tiểu Túc đáp:
"Ta vẫn luôn muốn giết mọi rợ a. Chỉ là hiện tại càng muốn giết mà thôi, ta có một nhiệm vụ nhất định phải hoàn thành, đó chính là trong vòng ba giờ phải giúp các chiến hữu an tâm, không khẩn trương nữa."
"Bình thường nhiệm vụ của ngươi đều như thế à?"
Dương Tiểu Cận hiếu kỳ hỏi, đây là lần đầu nàng nghe Nhâm Tiểu Túc nhắc tới.
Bất quá nàng cũng không ngoài ý, chung quy nếu không có lý do thì ai mà nhàn rỗi không chuyện gì kéo bạn gái mình nhảy dây ở trong rừng chứ.
Nhâm Tiểu Túc gật đầu nói:
"Ta không thể giải thích cụ thể với ngươi được. Lúc trước ta thử rất nhiều cách muốn giúp mọi người bớt khẩn trương như ta có hát cũng không được, để binh sĩ hát họ vẫn không an tâm…”
Dương Tiểu Cận âm thầm không nói, nàng tự nhủ trong lòng, ngươi đây là khiến binh càng thêm khẩn trương có được không?
Ngay sau đó Nhâm Tiểu Túc nói:
"Cho nên ta lần nữa nghĩ cách khác để hoàn thành nhiệm vụ, vì sao các binh sĩ khẩn trương?"
Dương Tiểu Cận quay đầu nhìn hắn.
Nhâm Tiểu Túc ung dung nói:
"Bọn họ khẩn trương chính là do mọi rợ a! Cho nên ta liền nghĩ, có phải chỉ cần giết sạch mọi rợ đều giết thì bọn họ sẽ không khẩn trương nữa chăng? Mọi người ở trong rừng, cũng không biết sắp phải đối mặt với cái gì. Bất cứ lúc nào cũng có thể chết do mọi rợ phục kích, như vậy ai mà an tâm cho được? Vậy chẳng phải chỉ cần tiêu diệt sạch mọi rợ trong rừng thì mọi người không khẩn trương nữa à! Ngươi cảm thấy ta nói có đạo lý không, cho nên chúng ta phải vội vàng giết sạch đám mọi rợ mới được!"
Dương Tiểu Cận nghĩ nghĩ, dường như cách làm này xác thực không có vấn đề gì. Tuy nghe có phần hơi cứng rắn nhưng là biện pháp trị ngọn, diệt cỏ tận gốc, đi đúng trọng tâm…
Bất quá nàng bỗng nói:
"Ngươi có từng nghĩ qua, kỳ thật ngươi chỉ cần động viên mọi người một cách đàng hoàng cũng có thể giúp họ bớt khẩn trương không?"
"Vậy hả?"
Nhâm Tiểu Túc sửng sốt một chút:
"Không có việc gì, dù sao đã giết nhiều mọi rợ như vậy, cứ làm tiếp cũng được!”
Trong khi nói chuyện, Nhâm Tiểu Túc tăng nhanh bước chân:
"Đi theo ta, lão Hứa đã đụng độ một ít mọi rợ, ta đã để cho lão Hứa giết toàn bộ bọn chúng. Đi lấy rìu với ta."
Thực lực hiện giờ của lão Hứa ngay cả T5 cũng chưa chắc địch nổi, huống chi là những mọi rợ này.
Lúc này, máy truyền tin vang lên thanh âm của P5092:
"Nhâm Tiểu Túc, kế tiếp có kế hoạch gì chưa?"
"À, ta vừa đụng phải một ít mọi rợ, chờ một chút a…"
Nhâm Tiểu Túc nói.
P5092 nghi hoặc hỏi:
"Ở đâu, chúng ta sẽ qua trợ giúp."
"Không cần, ta đã giết hết rồi."
Những lời này thông qua máy truyền tin lẩn quẩn trong đầu người nghe. Trên thực tế, trước đó một tiếng sư đoàn số 3 đã từng chạm trán với mọi rợ. Thời gian còn lại chỉ nghe Nhâm Tiểu Túc báo số lượng mọi rợ đã giết. Đám P5092 thậm chí còn không biết Nhâm Tiểu Túc đã giết chúng bằng cách nào và ở đâu nữa
Việc này khác hẳn với phương thức tác chiến trước giờ của họ. Ngay từ đầu, mọi người còn cùng nhau chiến đấu, cũng rất có cảm giác hợp tác nha.
Nhưng hiện tại, thật sự là một chút cảm giác hợp tác cũng không có. Mọi người đi sau lưng Nhâm Tiểu Túc là được, thậm chí còn có thể tâm sự ở trên đường, dù sao mọi rợ đã phía trước bị Nhâm Tiểu Túc giết chết.
P5092 bỗng nhiên cảm thấy, phương thức tác chiến của Nhâm Tiểu Túc đã thay đổi. Phảng phất như lúc trước hắn vẫn còn ẩn dấu thực lực, mà bây giờ thì bật tung hết sức.
Mà lính trinh sát biểu thị, họ một chút cũng không xa lạ gì với cảm giác này. Lần trước cũng là thế thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận